Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Đế Sư hai nước, Cửu Vĩ Hồ mẫu

【VIP】 Đế Sư hai nước, Cửu Vĩ Hồ mẫu
Đến tận đây, thiên hạ chia thành hai phần. Bây giờ ngay cả một kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra. Đại Thế tương lai, sẽ là sự chia rẽ giữa hai quốc gia. Đồng thời, chuyện Lục Khiêm là Phong Đô đã gây ra rất nhiều náo động dưới sự phát tán của những người có tâm. 
Sư phụ trên danh nghĩa của xã tắc chủ hai nước này và chiến tích giết chết hung thú và đại yêu, tất cả đều phủ lên người này một sắc thái bí ẩn. Nhưng kể từ thời điểm này, Phong Đô này lại không xuất hiện nữa. 
Lục Khiêm sớm đã trốn ở Đại Tế Tửu cung thu thập chiến lợi phẩm. Lần này tất cả thu hoạch được hai cái Chân Lục và hai pháp bảo là Kim Cương Xử và tràng hạt, cái trước ngưng tụ ra bảo cấm. 
Còn chưa kịp lĩnh ngộ những thứ này, Lục Khiêm bắt đầu tu hành Đại Ngũ Nạn Luân và Đại Trấn Ngục Luân. Đồng thời phân phó Thu Quan chuẩn bị công việc Chuyển Thế. 
Lần này bế quan, tất phá Chân Đan!
Bảy năm sau. 
Trong Đại Tế Tửu cung.
Yêu tộc Đại Quân canh gác ngoài cửa. Có người trông coi cửa ra vào của Lục Khiêm mọi lúc. Hầu hết đều là Yêu tộc Đại Quân.
Theo quy định của hai bên, một khi Lục Khiêm tự tiện ra ngoài chính là vi phạm hiệp ước, đến lúc đó sẽ ra tay với Lục Khiêm. Yêu tộc cũng không tin Lục Khiêm thật sự một trăm năm không bước chân ra khỏi nhà.
Nhưng bọn họ không ngờ đây là một kế hoạch. 
Triều đình Tề quốc. Bây giờ Tắc Hạ học cung rực rỡ hẳn lên. Cao thủ của Tắc Hạ học cung tổng cộng có một vương mười hầu. Một vương đương nhiên là Phong Vương Lục Khiêm. Bởi vì chiến tích sáng chói, được xưng là đệ nhất cao thủ của Tề quốc. Mười hầu còn lại là những thiên tài hàng đầu của Tắc Hạ học cung, là nhóm người được hưởng lợi đầu tiên của hệ thống học cung. Bảy năm chiến đấu khiến bọn họ đều có sức mạnh của Đạo Cơ trung và hậu kỳ. Điều đáng ngạc nhiên hơn không phải là điều này, mà là số lượng tu sĩ đáng kinh ngạc trong Tắc Hạ học cung. 
Năm vạn học sinh. Bốn vạn sáu Luyện Khí, hơn ba ngàn Dưỡng Thần, cùng hai mươi tám Đạo Cơ. 
Số lượng và chất lượng cũng rất cao, đương nhiên, cũng phải nhờ vào Hoàng đế không ngừng ủng hộ và việc không ngừng chinh phạt. Vì cung cấp cho nhu cầu của Tắc Hạ học cung, không biết bao nhiêu môn phái đã bị bọn họ tiêu diệt. 
Tắc Hạ học cung trong mắt người đời chắc chắn là một đội quân vô song.  
Chỉ riêng bốn vạn sáu đại quân Luyện Khí kết thành trận pháp, không đội quân nào có thể đối đầu trực diện với nó.
Trong thời gian vài chục năm, hệ thống mà Lục Khiêm để lại đã phát huy hết sức mạnh của nó. Hiệu quả nằm ngoài sức tưởng tượng của mọi người, ngay cả Yêu tộc vốn coi thường Tắc Hạ học cung cũng ý thức được tính nguy hiểm của nó.
“Tắc Hạ học cung nói cho cùng thì chính là một tai họa.”
Hoàng cung Đại Càn, hai người Thái Hành, Thái Vi Tử ngồi bên cạnh Hoàng Thủy đế Mai Khê. 
Thái Vi Tử, chưởng môn của Thanh Hư môn không xuất đầu lộ diện cuối cùng cũng xuất hiện, mục đích lại là vì Tắc Hạ học cung.
“Tắc Hạ học cung này không phải chỉ là cung cấp tài nguyên nuôi dưỡng cao thủ, chia đều cho hầu hết mọi người sao?” Mai Khê không hiểu.
Tài nguyên cần thiết mà một cao thủ Đạo Cơ cần gấp ngàn lần Luyện Khí. Bọn họ chẳng qua chỉ phân bổ tài nguyên. Bây giờ có kẻ thù bên ngoài để tấn công.
Một khi giằng co giữa hai nước kéo dài thêm một chút, chỉ sợ nội bộ của bọn họ sẽ xảy ra vấn đề đầu tiên. 
“Đúng vậy, nhưng bọn họ có một người có uy thế tuyệt đối như Phong Đô, không cần lo lắng người phía dưới làm loạn.”
Thái Vi Tử nhẹ nhàng nhấp một miếng trà, nói: "Mà bọn họ chia sẻ công pháp luyện tập, tự do giao lưu, không có giới hạn về môn phái.” 
Dưới cảnh giới ngang hàng, những người trong Tắc Hạ học cung thường là những người toàn diện nhất. Những người đã chiến đấu với bọn họ đều tràn đầy cảm xúc, không biết thủ đoạn của bọn họ từ đâu ra. Một số thậm chí còn có công pháp lưu phái và thần thông khác biệt. Nhưng cũng không biểu hiện ra xung đột bị công pháp trái lại là hình thành một hệ thống. 
Một số người bắt đầu kêu gọi giao lưu môn phái, mở ra triệt để mới có thể chống lại Tề quốc. 
“Thì ra là thế, Phong Đô à Phong Đô, ngươi thực sự đã đặt một cái bẫy lớn cho ta.” Sau khi tu vi của Mai Khê đi lên, không còn dành sự sùng kính cho Lục Khiêm như trước nữa, mà lại chán ghét Lục Khiêm đã tạo cho mình một rắc rối lớn như vậy.
Chỗ ác độc nhất của Tắc Hạ học cung chính là chạm đến trái tim của những nhân sĩ ở tầng dưới. Chế độ của Đại Càn đã chú định không thể đi con đường này, Tắc Hạ học cung càng lớn mạnh, càng làm nội bộ tầng lớp trung lưu và hạ lưu ở bên này lục đục. Miệng có thể phong bế, hành động có thể nhận hạn chế, nhưng tư tưởng thì không thể phong được. Chỉ có thể khống chế những người này từ đầu nguồn.  
“Truyền lệnh xuống, ngoại trừ Tử Dương Tử Vi, những môn phái khác toàn bộ nhập vào quan phủ, thành lập Khâm Thiên giám."
Mai Khê nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn quyết định tham khảo Tắc Hạ học cung. Đương nhiên, Không phải y muốn mọi người được đào tạo, chỉ là tập trung những lực lượng vụn vật lẻ tẻ này lại để mình sử dụng. Mọi thứ đều phục vụ Hoàng đế, luật pháp là luật của Hoàng đế. Đây là ý nghĩa thực sự của bá đạo. Mai Khê đại khái tính toán một cái. Nếu như thu nạp tất cả những môn phái này, cấm dân gian tự học pháp, toàn bộ tài nguyên sẽ được thu thập ở mức độ lớn nhất có thể. Và việc thành lập Khâm Thiên giám thành công, Mai Khê ước tính tu vi của mình có thể đạt tới tam chuyển của Hư Đan chuyển thế. Đây là chỗ lợi hại của bá đạo, tập trung toàn bộ khí vận của toàn bộ Đại Càn quốc mười vạn dặm và hơn hai tỷ con dân vào người mình. Bởi vậy lợi ích mang lại rất lớn. 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận