Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Ngộ Đại thủ ấn, đạo tàng dị biến(2)

【VIP】 Ngộ Đại thủ ấn, đạo tàng dị biến(2)
Vô Sinh thấy trong bụng của người này vẫn còn có hỗn độn kiếm ý. Nam tử nhìn thấy là Vô Sinh, nới lỏng một hơi, cười khổ nói: “Lục Khiêm bái kiến Vô Sinh Điện chủ.”
“Chỉ có một mình ngươi?”
“Cũng không phải, một phần thủ hạ của tại hạ còn sống.” Lục Khiêm nói ra tiền căn hậu quả. Kể ra việc Kiếm Chủ kiếm ý cùng giết chết tu sĩ đầu rồng.
Vô Sinh không có nghi ngờ gì về điều này, vừa rồi khi đến đây đã nhìn thấy thi thể của một tu sĩ Luyện Thể.
“Người kia vậy mà lại là tu sĩ Đạo Cơ trung kỳ, ngươi bị kiếm khí làm bị thương. Cho dù có Đại Giải Thoát Luân thì làm sao có thể đánh bại đối phương?” Vô Sinh hoài nghi dò xét Lục Khiêm vài lần.
“Điện chủ quả nhiên mắt sáng như đuốc, tại hạ vừa lúc lâm trận đã đột phá, đã đạt được Đạo Cơ pháp thể.”
Nói đến đây, Lục Khiêm toát ra một tia khí thế.
Một chút ngạc nhiên xuất hiện trên khuôn mặt vô cảm của Vô Sinh.
“Song Đạo Cơ, chúc mừng chúc mừng.” Vô Sinh chắp tay cười một tiếng, chuyển chủ đề: “Đúng rồi, ngươi nhìn thấy Tà Lực không?”
“Tại hạ không biết. Giết tu sĩ đầu rồng xong, ta vẫn luôn trốn ở phía dưới này.”
“Được, ngươi trước cùng ta trở về.” Vô Sinh không tiếp tục truy vấn.
Gã biết rõ Lục Khiêm cùng Tà Lực có hiềm khích, hai người cách xa như vậy, Lục Khiêm không biết rõ cũng bình thường. Mà có biết rõ cũng không nhất định đi cứu. Vốn Tà Lực để Lục Khiêm đóng quân nơi đây là vì cô lập Lục Khiêm, không ngờ lại cứu người ta một mạng.
Thế giới Thủy nhãn.
Quy hoạch ở đây ngày càng san bằng, một vài ngọn núi bên cạnh đã biến mất.
Xoạt! Vòng xoáy Thủy nhãn trên bầu trời tuôn ra. Một lang quân áo trắng bước xuống. Người này khôi ngô tuấn tú, áo trắng nhẹ nhàng, chỉ là trên ngực có một vết máu lại có chút chói mắt.
Hà Bá (Đà thần) nhìn thấy Lục Khiêm, lập tức xấu hổ cười cười: “Ha ha, suýt chút nữa chết rồi.”
“Đạo hữu cũng gặp tập kích sao?” Lục Khiêm biết rõ còn cố hỏi.
“Đúng vậy, đám oắt con này đều tới, may mà chủ thượng kịp thời ra tay.”
Hà Bá gặp may mắn, suýt chút nữa mất cái mạng nhỏ, loại cảm giác này không phải rất tốt.
Bùm!
Mấy đạo thân ảnh hạ xuống trước mặt. Hầu hết là Đạo Cơ Điện chủ. Bảy đại Âm soái chỉ còn bốn người, còn lại chắc hẳn giống như Tà Lực đã chết rồi. Hơn ba mươi Điện chủ, bây giờ không đến hai mươi người.
Lần này chính phái đột nhiên tập kích, nhưng Minh phủ minh hữu đã phải gánh chịu rất nhiều thiệt hại. Lục Khiêm nhìn thấy một Dạ Xoa da đỏ trong đám đông. Dạ Xoa da đỏ cảm nhận được ánh mắt của Lục Khiêm, quay đầu đối mặt với nhau, mỉm cười.
Người này chính là đường chủ Xích Hải, Thông U chấp pháp.
Trước đây chính là người này thẩm vấn Lục Khiêm. Nghe nói người này và Lý Độ có quan hệ sư huynh đệ, lúc Lục Khiêm thoát thân cũng giúp một tay.
Bùm!
Đám đông tập trung trong đại điện.
Ba bóng người đứng trong đại điện. Thông U ở bên phải, Thiên Hà ở giữa, bên trái là một Ác Quỷ cao ba trượng, làn da đen như mực, hai cái răng nanh mọc ra ngoài môi, trên đầu có một đỉnh hình tam giác. Người này là Yêu Quỷ Môn chủ La Sát Thị Dã. Ba vị cao thủ tề tụ, có thể thấy Thiên Hà Phủ chủ rất coi trọng họ.
“Chính đạo khinh người quá đáng, thù này bản tọa sẽ đích thân lĩnh giáo bọn họ.” Sắc mặt Thiên Hà lạnh như băng, lão phản ứng cũng rất nhanh nhưng không đỡ nổi đối phương cùng nhau ra tay, trợ giúp một cái dù sao cũng phải từ bỏ một cái khác.
Nếu không có hai người Thông U và La Sát, e rằng tổn thất lần này còn phải nhiều thêm mấy tầng.
“Bản tọa cùng Thông U, La Sát đích thân ra tay, đòi một chút lợi ích trước.”
"Phủ chủ anh minh." Đám người Minh phủ liên thanh phụ họa.
“Các ngươi cũng không cần đi.” Thiên Hà liếc qua đám người: “Ta sẽ mở đạo tàng cho mỗi người một cái, kể cả minh hữu.”
Lời vừa nói ra, đám người xôn xao. Hầu hết những người ở Minh phủ cả đời chỉ có một hai cơ hội để lĩnh hội đạo tàng.
Số lần càng nhiều thì phải có công lao tương ứng. Đệ tử của hai minh hữu kia cũng rất ngạc nhiên. Từ lâu họ đã nghe đến Minh Phủ đạo tàng đại danh. Đạo tàng có thể biến đổi phép thuật căn cứ theo từng người, bọn họ làm minh hữu cũng chưa bao giờ được tiếp xúc với những việc bí mật như vậy. Ngay cả Thông U và La Sát cũng có chút chủ đích.
Lục Khiêm ngoài mặt thì vui mừng nhưng trong lòng lại xem thường.
Sau cái chết của bảy đại âm soái, xem ra là Thiên Hà thiếu kẻ chết thay. Chẳng qua, thứ này không cần thì phí.
Thiên Hà chỉ ra một chỗ. Ngoại trừ hai tên Đan Kiếp, đám người trong đại điện đều không tự chủ tiến vào thế giới đạo tàng.
Thời điểm Lục Khiêm mở mắt ra, trước mặt là một thế giới tối đen như mực. Đi vào thế giới này, Lục Khiêm lúc này hiện ra Giao Phục Hoàng Tuyền đồ.
Bùm!
Khoảnh khắc Giao Long xuất hiện, hắc vụ âm lãnh điên cuồng phun trào tứ phía. Thân thể không thể khống chế mà bị hút vào sâu trong âm vụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận