Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Trụ Tuyệt thành, Đổ Vẫn thạch

【VIP】 Trụ Tuyệt thành, Đổ Vẫn thạch
Lần trước trong lúc vô tình luyện được Tuyệt Hồn tán, Đoạn Hồn đan, Sinh Hồn đan, Dưỡng Thần dịch và các loại đan dược khác. Lục Khiêm dự định nghiên cứu sâu hơn, nâng cấp lên thành bát khiếu Kim Đan. Đặc biệt là Sinh Hồn đan và Dưỡng Thần dịch, có tác dụng làm tăng Nguyên Thần. Hai cái trước có thể làm tổn thương Nguyên Thần, hẳn là bán được giá tốt.
Có phương thuốc, không thể biến thành phương pháp luyện đan, chỉ là phải thay đổi thủ pháp luyện chế thôi.
“Mạc Sầu, mang đến cho ta ba mươi phần tài liệu.”
Ngày kia lên đường, còn có thời gian hai ngày. Ở trong Đại Ma Bàn là sáu ngày. Hẳn là có thể luyện ra không ít đồ vật, trên đường cũng có thời gian luyện chế. 
Ba ngày sau, Lục Khiêm ôm một cái hộp nhỏ xuất quan. Cổ Thương Thiên chờ ở phía trước Phong Đô động phủ.
“Phong Đô đạo hữu!” Cổ Thương Thiên cúi người chào Lục Khiêm.
“Đạo hữu cũng muốn đi sao?” Lục Khiêm nghi ngờ nói.
“Cũng không phải, ta dẫn đường cho ngươi, một lát nữa ngồi phi toa của Thần Truyền Ngọc Hoàng phái đến Trụ Tuyệt Cung thành.” Cổ Thương Thiên nhắc nhở: “Ngươi đã thu dọn đồ đạc xong chưa?”
“Cũng được rồi.”
Thực ra cũng không có thứ gì cần thu dọn, các vật phẩm quan trọng thường được đặt ở Diễm Tâm Kim Cung.
Hai người tới đỉnh núi Úc Tuyệt chi sơn. Cổng Hoàng Kim điện của Trường Nhạc cung. Huyền Lão Hắc Đế ngồi xổm ở trên ghế nhìn hai người, nhìn thấy ánh mắt hai người, còn gật đầu cười.
Sau nửa canh giờ.
Một ngôi sao băng màu đỏ bay từ bầu trời với một cái đuôi lửa thật dài. Mục tiêu của ngôi sao băng chính là Hoàng Kim điện phía dưới. Tốc độ của sao băng cực nhanh, giây trước còn đang ở chân trời, sau một khắc đã đến phía dưới Hoàng Kim điện. Sao băng gầm thét dữ dội xuyên qua khoảng không, thanh âm vang vọng trăm dặm.
“Đây là Đế Tinh phi toa của Thần Truyền Ngọc Hoàng phái, làm từ Phù Tang mộc.”
Phù Tang mộc tục truyền sinh ở nơi cực đông, nơi mặt trời mọc, loại gỗ này chịu được nhiệt độ cao, có thể được dùng làm nguyên liệu cho Đế Tinh phi toa.
Xoạt!
Tiếng vang ầm ầm biến mất, một chiếc phi toa đỏ thẫm chậm rãi hạ xuống từ trên cao.
"Hỏa tiễn?" Lục Khiêm thốt lên. 
Thứ trước mắt này thật sự là quá giống. Toàn thân màu đỏ thẫm, kết cấu chặt chẽ, đầu nhọn, đáy phẳng. Cứ đứng thẳng như vậy trên mặt đất. Phi toa không lớn, đường kính khoảng hai trượng. Giống như một hoả tiễn đã dừng lại.
“Hỏa tiễn? Sức tưởng tượng của đạo hữu không tệ.”
Cửa khoang mở ra, một lão đầu râu dài tiên phong đạo cốt đi ra, lão đạo mặc đạo bào màu Tử Kim.
“Ngọc Minh đạo hữu!” Cổ Thương Thiên cười tiến lên, chào hỏi lão đạo.
Lão đạo là trưởng lão của Thần Truyền Ngọc Hoàng phái, đạo hạnh Lôi Kiếp Kim Đan. Hai người có một mối quan hệ cá nhân rất thân thiết, hôm nay đặc biệt tới đây để tiếp đón.
“Ha ha, vị này là Phong Đô đạo hữu?”
Hai mắt đang híp lại của Ngọc Minh bỗng nhiên mở ra, đây là một đôi mắt đáng sợ. Trong mắt không có con ngươi, con ngươi giống như là ánh sao, rải xung quanh tròng trắng mắt. Mỗi một cái điểm đen giống như là tinh thần, thỉnh thoảng hiện lên một đạo quang mang sáng lấp lánh.
“Bái kiến Ngọc Minh đạo huynh.” Lục Khiêm cúi người hành lễ.
Ngọc Minh cười tủm tỉm gật đầu, sau đó nhìn về phía Huyền Lão Hắc Đế, cung kính hạ bái: “Vãn bối bái kiến Huyền Lão Hắc Đế đại nhân.”
“Ừm, đứng dậy đi, sức khỏe của Ngọc Vương vẫn tốt chứ.” Huyền Lão Hắc Đế khôi phục âm sắc thành niên.
“Ngọc Vương đại nhân hiện nay đang bế quan ở Ngọc Kinh sơn, lần này không thể tới, đặc biệt bảo ta đến hỏi thăm.”
“Không sao.” Huyền Lão Hắc Đế khoát khoát tay, biểu thị không quan tâm.
Ngọc Kinh sơn là là một thế lực lớn gần như ngang với vương triều Câu Ly. Cũng có được Động Chân cao nhân của mình.
Thần Truyền Ngọc Hoàng phái là thế lực bên dưới của Ngọc Kinh sơn, cho nên mới có kiểu nói đến Ngọc Kinh sơn bế quan này.
“Được, vậy ta mang Phong Đô đạo hữu đi qua trước, ngày sau có thời gian sẽ gặp lại.”
Đám người nói chuyện phiếm một lúc, Ngọc Minh đạo nhân nói lời từ biệt. Hai người Lục Khiêm bước vào hỏa tiễn. Thời điểm đi vào, mới phát hiện chỗ bất phàm của Đế Tinh phi toa này. Vân gỗ huyết hồng được tạo thành từ vô số vi hình pháp trận, vi hình pháp trận hình thành hoa văn gỗ. Trình độ phức tạp của trận pháp làm Lục Khiêm cảm thấy mặc cảm, chí ít hắn không có cách nào hoàn thành vi hình pháp trận tinh vi như thế.
Đi qua cửa khoang cao khoảng một người. Không gian bên trong tương đối lớn. Trước mặt là một đại sảnh tương đối sang trọng. Hai bên ngồi đầy người, căn cứ theo quần áo bọn họ mặc trên người, hẳn không phải là cùng một môn phái.
Lục Khiêm không nói gì mà trực tiếp ngồi xuống.
Ầm!
Cửa khoang đóng lại, vang lên một tiếng gầm. Đế Tinh phi toa bắn lên trời.
Trụ Tuyệt thành cách mặt đất ba mươi vạn trượng, tức là mấy ngàn dặm. Nhưng thành này cũng không phải là đối diện Âm Cảnh thiên cung, cho nên bọn hắn phải đến cuối Trụ Tuyệt thành trước, sau đó mới có thể đi qua. Trong lúc này, phải xuyên qua ba cửa ải tầng mây, tầng cương phong, và lôi hải vạn năm.
Cho nên đừng nhìn vào khoảng cách ngắn, chỉ cần không cẩn thận là sẽ mất mạng.
Bởi vì thời gian rõ dài, đám người lục tục ngo ngoe bắt chuyện với nhau. Bên trái Lục Khiêm là một lão đầu quỷ khí âm trầm, hai đồng tử màu đỏ, âm lãnh tà ác. Vừa nhìn đã biết trên tay người này dính không ít mạng người.
“Tại hạ là U Quỷ đạo nhân, không biết các hạ thăng chức ở chỗ nào?” Lão giả mắt đỏ chắp tay cười một tiếng.
“Âm Cảnh thiên cung Phong Đô.”
Vừa nghe đến mấy chữ Âm Cảnh thiên cung, sắc mặt lão giả mắt đỏ hơi xấu hổ.
“Hóa ra là cao nhân của Âm Cảnh thiên cung, đệ tử của U Quỷ môn của tại hạ bị các ngươi bắt không ít. Khụ khụ.”
U Quỷ đạo nhân cũng không dám nói lời nói nặng nào. Môn phái thế lực liên hệ với quỷ hồn âm ma ai mà không biết đến Âm Cảnh thiên cung. Trong lòng hận thấu xương, ngoài miệng lại không dám nói cái gì.
“U Quỷ môn?”
Lục Khiêm nhớ tới mấy người, trước đây vừa mới tới đây đã giết mấy người, hình như là người của U Quỷ môn?
Người chung quanh nghe được là người của Âm Cảnh thiên cung, vẻ mặt khác nhau. Có e ngại, có chán ghét, có việc không liên quan đến mình.
Lục Khiêm không ngờ danh tiếng của Âm Cảnh thiên cung lại tệ đến vậy. Không phải nói là xấu, đoán chừng là bị người kiêng kị. Dù sao những việc Âm Cảnh thiên cung làm rất dễ đắc tội với người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận