Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Người tới Chư Thiên Tinh Túc

【VIP】 Người tới Chư Thiên Tinh Túc
Thúy Phong Sơn Trường Nhạc Cung.
Hắc vụ nặng nề, âm phong thôi từng cơn.
Thỉnh thoảng có quỷ thần tướng mạo kinh khủng bay qua bầu trời, quỷ thần mặt xanh nanh vàng cầm xiềng xích, lôi kéo từng phạm nhân có gương mặt thảm đạm.
Có phàm nhân có tu sĩ, còn có một số chính phái ra vẻ đạo mạo.
Chỉ cần phạm phải quy định của Âm Cảnh Thiên Cung, đều sẽ bị quỷ thần bắt tới chịu tội.
Đương nhiên, sẽ không bắt toàn bộ, đối với môn phái mình giao hảo sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt, nếu như môn phái nhỏ yếu hơn so với mình, hoặc là không có bất cứ giao tình gì như vậy thì tùy ý bắt nạt, nói tóm lại chính là lấn yếu sợ mạnh.
Trụ Tuyệt Âm Thiên Cung.
Nơi đây là trung tâm Trường Nhạc Cung, do Yêu Nguyệt làm cung chủ, phụ trách điều hòa âm dương, trù tính bốn phương tám hướng.
Tất cả quỷ thần đều phải cầm mệnh lệnh do Trụ Tuyệt Âm Thiên Cung ban bố mới có thể bắt người.
Bỗng nhiên hôm nay thân ảnh Lục Khiêm xuất hiện ở chỗ này.
"Gần đây tình huống như thế nào? Không có người gây chuyện chứ?"
Lục Khiêm hỏi.
"Gây sự thì không có, thế nhưng người bái phỏng lại rất nhiều."
Yêu Nguyệt vuốt vuốt sợi tóc trước trán, nói.
Ngồi ở chỗ cao nhiều năm, Yêu Nguyệt cũng có một chút khí thế của thượng vị giả, đôi mắt đẹp ngậm uy, sát khí A Tu La chính là ác mộng trong lòng vô số quỷ thần.
"Sao lão gia lại rảnh rỗi tới đây vậy? Có phải muốn bắt lấy Hư Thiên Ý rồi hay không?"
Yêu Nguyệt như cười mà không phải cười nói.
"Nói mò cái gì vậy, trở về là muốn đánh cái mông nàng."
Lục Khiêm có chút im lặng, mình ở trong mắt bọn họ xấu như vậy sao?
"Vậy lão gia đến đi."
Yêu Nguyệt che miệng cười yêu kiều.
Sắc mặt Lục Khiêm trở nên nghiêm túc, sau đó xua tay, toàn bộ gian phòng đen lại, cửa chính đóng kín.
Ngày kế tiếp hai người mới tỉnh lại.
"Gần đây ai tới bái kiến ta? Ngự Long Sơn sao?"
Lục Khiêm vừa mặc quần áo vừa nói.
"Còn có luyện đan sư Huyền Hồ Sơn tới bái kiến, bọn hắn rất gấp, lưu lại thiệp, nói đi nói lại nhất định phải thông báo cho bọn hắn."
"Vậy nàng cho bọn hắn cái thiếp quay về."
Người Huyền Hồ Sơn đến đây bái phỏng, hoặc là đến giao lưu kinh nghiệm, hoặc là cầu luyện đan dược.
Hiện tại Lục Khiêm là cửu khiếu tiên đan sư, nắm giữ Hoàng Tuyền thánh đan cải biến tư chất, không biết có bao nhiêu người muốn tìm mình luyện đan, thế nhưng đều luôn từ chối.
Đối phương vội vã như vậy, tự mình ra tay giúp đỡ kết cái thiện duyên cũng tốt.
Huyền Hồ Sơn.
Đây là một tòa sơn mạch khắp nơi phun ra hỏa diễm.
Hỏa khẩu lớn như cối xay, phun ra đan hỏa đỏ bừng.
Cửa vào Huyền Hồ Sơn ở chỗ này, ngọn núi nóng chảy lại lộ ra một tia nhu hòa suôn sẻ, luyện hóa đan dược nhưng đồng thời không làm tổn hại dược lực, cho nên tổ sư gia mới đóng đô môn phái ở đây, tự mình gọi là càn khôn đan hỏa.
Thỉnh thoảng các tiểu môn tiểu phái khác cũng tới thuê đan lô luyện đan.
Đông đông đông đông!
Cửa động phủ bị người ta gõ vang, Thanh Phong lão đạo dụi dụi đôi mắt buồn ngủ, búi lại mái tóc như tổ chim ra mở cửa.
"Thanh Phong đại sư, tại sao Lục Khiêm còn chưa trở về?"
Ngoài cửa là một đại hán mặt như hồng ngọc, giọng nói của hắn như chiêng trống, khiến màng nhĩ người ta ong ong.
Bên cạnh còn đi theo một đạo nhân mũi ưng có khí chất hung ác nham hiểm.
"Cứ đợi chút đã, khả năng đoạn thời gian này có việc."
Thanh Phong lão đạo hơi mất kiên nhẫn, nhưng cũng không dám thể hiện ra đối với người ta.
Dù sao thân phận đối phương cũng cao quý, hơn nữa còn là quý khách của Huyền Hồ Sơn, tổ sư gia đặc biệt căn dặn không nên đắc tội người ta, nếu không lấy tính tình của Thanh Phong đã sớm mắng chửi rồi.
"Hừ, người này có lai lịch gì, năm lần bảy lượt cũng không mời được, hắn còn lớn so với phái đoàn của Tinh Chủ sao?"
Nhắc đến Tinh Chủ, Thanh Phong lão đạo vừa muốn nổi giận lại nhịn xuống.
Không ngờ lão đạo có vẻ mặt hung ác nham hiểm trước mắt này lại là người của Chư Thiên Tinh Túc, lần này đặc biệt tới bái kiến Lục Khiêm, để hắn hỗ trợ luyện đan.
Kết quả không ngờ Lục Khiêm vừa đi chính là mấy năm, sau khi chờ một đoạn thời gian, trong lòng đã mất kiên nhẫn đến cực hạn.
"Đợi thêm một chút đi, khả năng hắn không ở giới này. Sốt ruột cũng không có biện pháp gì."
"Ngươi không biết, nhưng có lẽ người Trường Nhạc Cung biết, lão phu sẽ tự mình đi tìm, ta cũng không tin người gọi là Lục Khiêm này lớn lối như thế."
Giọng nói của Thang Thọ không che giấu được lửa giận, hắn dùng tên tuổi Tam Thiên Nhược Thủy Tinh, đi đến địa phương nào không phải là thượng khách, chưởng môn cũng tốt trưởng lão cũng được, không phải đều khách khí sao, không ngờ ăn nghẹn ở chỗ này.
Nếu không phải có việc cầu người, hắn đã sớm đánh đến tận cửa hỏi tội rồi.
Lúc này, Thanh Phong lão đạo đuổi theo, vội vàng nói:
"Trường Nhạc Cung truyền đến tin tức! Lục Khiêm đã trở về!"
Lúc này sắc mặt Thang Thọ mới bình ổn lại.
Một đoàn người bay về phía Thúy Phong Sơn.
Rất nhanh đám người đã nhìn thấy Lục Khiêm ở trong cung điện trên đỉnh núi.
"Ha ha! Thanh Phong đạo hữu, đã lâu không gặp!"
Lục Khiêm vừa nhìn thấy lão đầu lôi thôi này không khỏi cười nói.
Thanh Phong Minh Nguyệt, Bạch Vân Liệt Dương.
Đây là đạo hiệu chư thiên thế giới dùng nhiều nhất, còn lại chính là cái gì mà Huyền Tiêu Thái Ất.
"Phong Đô đạo hữu."
Thanh Phong lão đạo mỉm cười hoàn lễ.
"Bắc Âm Đại Vương thật đúng là khó mời."
Thời điểm hai người đang hàn huyên, bên cạnh truyền đến một tiếng nói kỳ quái.
Hóa ra là Thang Thọ.
"Vị này là. . ."
Lục Khiêm nhướng mày.
"Lão phu giới thiệu một chút."
Thanh Phong lão đạo ngăn ở trước mặt Lục Khiêm và Thang Thọ, bởi vì hắn biết rõ tính tình Lục Khiêm không phải là người giỏi thỏa hiệp.
"Vị này là Chư Thiên Tinh Túc- Tam Thiên Nhược Thủy Tinh -Thang Thọ Hậu Phụ."
Chư Thiên Tinh Túc có tổng cộng bảy viên tinh thần, độc lập trên hư không, không nhiễm khói lửa nhân gian.
Mỗi một cái tinh thần đều có một vị Tinh Chủ, một Tinh Tử và tứ phụ.
Có thể thấy được địa vị người này khá cao, tu vi cũng là Nguyên Thần đỉnh phong.
"Hai vị tới đây có việc gì không?"
Lục Khiêm nhàn nhạt nhìn Thang Thọ một chút.
"Nghe nói Hoàng Tuyền thánh đan của các hạ có thể thoát thai hoán cốt, cải thiên hoán nhật, nên ta đến đây mời các hạ hỗ trợ luyện chế một viên đan dược, tại hạ có lễ mọn dâng lên."
Thang Thọ dùng mắt ra hiệu, tráng hán ở sau lưng liền mở một cái hộp ra, kim quang sáng chói đập vào mắt, không ngờ bên trong lại là vô số Tinh Thần Ngọc Tiết.
Tính toán đơn giản cũng có khoảng chừng hai mươi phương, ngay cả con mắt Thanh Phong lão đạo cũng giống như bị hút vào, dính ở phía trên nắp hộp.
Lục Khiêm có chút bất ngờ, không nghĩ tới đối phương lại bỏ ra giá cao như vậy, đã như vậy, giúp bọn hắn một chút cũng không sao.
"Có thể, chờ ta mười ngày thời gian."
Lục Khiêm nói với bọn hắn, dù sao mười ngày này cũng không có chuyện gì.
"Mười ngày không đủ, ít nhất phải ba mươi năm. Hơn nữa phải tới Tam Thiên Nhược Thủy Tinh ở lại, nếu như công tử của chúng ta có cần, các hạ tùy thời chuẩn bị."
Thang Thọ nhìn thấy mặt Lục Khiêm không đổi sắc, liền bổ sung thêm:
"Xin các hạ yên tâm, chúng ta sẽ sắp xếp thân phận khách khanh cho các hạ, về sau các hạ cũng coi như là người của chúng ta."
Mặc dù nhìn gia hỏa này rất khó chịu, nhưng chính sự vẫn quan trọng hơn.
Tư chất đứa con độc nhất của Tinh Chủ không tốt lắm, trên người hắn mang theo sứ mệnh của Tinh Chủ, nên phải mời được Lục Khiêm tới luyện đan, hỗ trợ cải tạo tư chất.
"Ngươi định lấy những thứ này thu mua ta? Còn có thân phận khách khanh gì đó nữa?"
Lục Khiêm không dám tin nhìn về phía Thanh Phong lão đạo, hắn chưa từng quen biết người Chư Thiên Tinh Túc, mỗi một người bên kia đều ngang ngược cuồng ngạo như thế sao?
Chỉ một lần liền muốn mua đứt, hơn nữa còn phải muốn tùy thời chuẩn bị, đây không phải người hầu thì là cái gì?
Thanh Phong lão đạo lộ vẻ mặt cười khổ.
"Đây là ý tứ của Tinh Chủ."
Bỗng nhiên tráng hán sau lưng Thang Thọ mở miệng.
"Cút!"
Lục Khiêm trực tiếp quay về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận