Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Thu Quan Thái Tể, mùa đông thay phiên(1)

【VIP】 Thu Quan Thái Tể, mùa đông thay phiên(1)
Thu Quan thành, là một tòa thủy thành.
Cả tòa thành trì xây dựng ở phía trên hồ nước rộng lớn. Ban đêm hồ nước như phỉ thúy, phản chiếu tinh thần trên trời. Thành trì to lớn đứng lặng ở giữa.
Bên trong thành không có đường bộ, chỉ có từng cái đường thủy. Kiểu dáng không khác Hắc Thủy thành mà trước đây Lục Khiêm ở lại lắm. Nhưng rõ ràng hoàn cảnh tốt hơn một chút, nước hồ trong suốt, có thể thấy được cá nhỏ vui sướng bơi lội.
Trong nước chứa một đạo tinh khí nồng đậm. Từng chiếc thuyền nhỏ lướt trên mặt nước. Đám người nhập gia tùy tục, hạ xuống một chiếc thuyền con, chậm rãi đi vào trước cửa thành.
Xoạt!
Dòng nước tách ra, trước mặt mọi người xuất hiện một hàng người do dòng nước tạo thành. Thân hình trong suốt, tựa như sĩ binh điêu khắc từ thủy tinh.
Những thứ này là quỷ lật thuyền.
Quỷ hồn trong nước, uy lực cường đại, có thể lật tung thuyền.
"Người đến là người nào?" 
Tướng lĩnh cầm đầu nói.
"Thái Tế tạm giao của Đông Quan, Lục Khiêm cầu kiến." 
Lục Khiêm đưa ra một cái lệnh bài.
Quỷ lật thuyền nhìn thấy lệnh bài mới trở nên tôn kính.
"Ngăn những người khác lại, thỉnh chư vị đại nhân vào thành!"
Thủ thành hành lễ.
Thủ hạ tán ra, ngăn cản đám người không có phận sự chuẩn bị vào thành, dẹp ra một con đường. Đám người đứng trên thuyền nhỏ tiến vào trong thành.
Lục Giáp bí tháp của Thu Quan cũng cao ngàn trượng, đâm thẳng vào mây xanh.
Toàn thân tháp này màu vàng sẫm, Đạo binh phía dưới là một loại Giao Nhân Đạo binh đầu người thân rắn và Lục Mao Cương Thi âm khí sâm sâm.
Phần dưới nước của Lục Giáp bí tháp có từng bộ thi thể trong suốt chậm rãi trôi qua.
"Vạn Thế Âm Trủng am hiểu khống quỷ ngự thi, đây là Thủy Thi bọn hắn nuôi." Xích Âm lặng lẽ nói.
Đạo binh đi lên thông báo.
Đám người đợi nửa ngày, cũng không thấy người đi lên. Hàn Tiêu hơi không kiên nhẫn, nhìn về phía Đạo binh bên cạnh, nói: 
"Vừa rồi hai vị đã đi lên thông báo chưa?"
"Bẩm đại nhân, tiểu nhân đã chuyển lời. Thái Tể nói một lát hắn sẽ xuống." Giao Nhân nói.
"Xem ra cố ý để chúng ta đợi rồi." 
Lục Khiêm nhìn về phía Xích Âm, cười nói.
Từng cung của Cửu Tiêu Đạo Minh nhìn như một thể, nhưng trên thực tế không có quan hệ thượng hạ cấp gì. Tương đương với từng cái môn phái độc lập.
Tuy Lục Khiêm là Thái Tế tạm giao, nhưng xác thực không có quyền hạn tiến vào động phủ người ta.
Oanh!
Vừa dứt lời, Hoàng Tuyền Giao Long hiện thân. Thân thể dài ngàn trượng ngang bằng Lục Giáp bí tháp, con ngươi to lớn màu vàng nhìn chằm chằm đỉnh cửa sổ.
"Thu Quan đại nhân ở đâu? Hoàng Tuyền Giao Long Lục Khiêm đến đây bái kiến?"
Gần như người toàn thành đều nhìn thấy con Giao Long này. Cùng lúc Giao Long nói chuyện, có vô số thiên thủy cuồn cuộn, bầu trời hạ xuống mưa to.
Kẹt kẹt!
Lúc này, cửa lớn phía dưới mới mở ra. Một Đạo binh mặc áo bào màu vàng từ đó đi ra.
"Thu Quan đại nhân có lời mời."
Lục Khiêm và Xích Âm nhìn nhau cười một tiếng. Nhóm người này chính là nhìn người bưng món ăn. Nhìn thấy Lục Khiêm lộ ra chân thân, không nhịn được mới cho người tiến vào.
Mấy người bước lên pháp trận, đi vào tầng cao nhất. Nơi đây là một cái đại điện tràn ngập âm khí. Mười tám cây gỗ lim sợi vàng chống đỡ mái vòm, trên cột khảm giá cắm nến, từng ngọn nến màu trắng thiêu đốt.
Ánh lửa thăm thẳm tràn ngập đại điện.
Xuyên thấu qua quang mang mờ ảo, có thể trông thấy chỗ sâu trong đại điện trưng bày mấy trăm cỗ quan tài. Trung tâm là một bóng lưng mặc vân văn thanh bào đứng đấy, trong đại điện chỉ có một người, nhìn qua cực kỳ đáng sợ.
Xoạt!
Bỗng nhiên, nam tử xoay người lại.
Ánh nến u lục không ngừng lay động, âm phong từng cơn. Sau tai vang lên giọng nói nỉ non của nữ tử, nhiệt khí giống như đánh vào lỗ tai, làm cho người ta nổi cả da gà. Đương nhiên, loại công kích tinh thần này đối với Lục Khiêm hoàn toàn không có áp lực gì.
Cái này chỉ là huyễn thuật đơn giản mà thôi, mình đã từng thấy rất nhiều tràng cảnh kinh khủng hơn.
"Không hổ là điện chủ Giải Thoát điện Lục Khiêm, xem như lão phu lĩnh giáo." 
Thu Quan âm dương quái khí mà nói.
Tướng mạo lão có chút kì lạ, da trắng tinh, khuôn mặt nhu hòa, tóc đen mềm mại xõa trên vai, hai mắt có thần linh hiện ra.
Nhìn qua không biết là nam hay nữ.
Rõ ràng là hình dạng người bình thường, lại có loại cảm giác cực kỳ ôn nhu.
"Thu Quan quá khen, tại hạ không phải điện chủ Giải Thoát điện." 
Lục Khiêm ngoài cười nhưng trong không cười.
Không biết tại sao, người này cho mình cảm giác, dường như mang theo ác ý cực lớn, đối với Xích Âm phía sau cũng có một loại ác ý và tham lam.
Đây không phải là ham muốn tình yêu nam nữ, mà là một loại tham tiền nhìn thấy trân bảo.
"Bàn giao đúng không? Vậy lão phu cho ngươi Tổng Đàn Bảo Hạp."
Thu Quan quay người đi vào chỗ sâu trong đại điện.
Lúc đến lúc đi vô biên không ngại, việc gấp như thường; trên người mang theo một cỗ dị hương.
Lục Khiêm cảm thấy càng ngày càng giống Thiên Nhân trong điển tịch miêu tả.
Nghe nói Thiên Nhân cao hơn nhân loại một cấp bậc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận