Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Vong Tình bảo cấm, Mê Hồn canh

【VIP】 Vong Tình bảo cấm, Mê Hồn canh
Hoàng Tuyền Nại Hà Kim Kiều bắc qua toàn bộ không gian Thức Hải. Không biết kết nối với thế giới nào. Trên đó pha tạp Thần Ma tiên huyết, toát ra một cỗ tang thương.
Xoạt! Mây đen như mực vô biên, ma khí Hoàng Tuyền mãnh liệt. Phần cuối của ma khí Hoàng Tuyền là một không gian đen như mực. Nhìn kỹ hơn mới thấy bên trong toàn là Thần Ma cao như núi. Sừng dê đầu trâu, đầu quạ cánh dơi. Ma khí rất sâu, mỗi một cái cũng có lực lượng cường đại. Hoàng Tuyền Nại Hà Kim Kiều bỗng nhiên đến trước mặt yêu ma, thu hút các loại ánh mắt hung ác. 
“Nhanh! Thu hồi lại!”
Lục Khiêm vội vàng hét lên với Mạc Sầu trong khoảng không. Nơi này là Thức Hải của mình, nếu thật sự thu hút yêu ma đến, vậy thì hỏng rồi. 
Mạc Sầu lơ lửng  trong khoảng không, nhắm chặt mắt, mái tóc đen bay phần phật trong gió. Nghe được lời của Lục Khiêm, Mạc Sầu như ở trong mộng mới tỉnh. Vội vàng đánh ra một đạo pháp lực màu vàng.
Vèo! Chân cầu Hoàng Tuyền Kim Kiều đột nhiên thu lại. Sau đó Kim Kiều biến mất, Mạc Sầu rơi xuống bên cạnh Lục Khiêm. 
“Ngươi đã ngưng tụ ra bảo cấm gì?” Lục Khiêm nghi ngờ nói.
Vẻ mặt Mạc Sầu cổ quái, đánh ra một đạo pháp lực, một cái lò đá xuất hiện bên cạnh.
“Cái này... Hình như nó được gọi là Vong Tình bảo cấm.”
Bệ đá màu đen, trên rộng phía dưới hẹp, dưới đáy có u hỏa cháy hừng hực, trên bệ có một cái nồi lớn. Nồi lớn nóng hôi hổi, chất lỏng đen như mực không ngừng cuồn cuộn. Chỉ cần ngửi thôi đã có cảm giác thư thái, sảng khoái, đồng thời phần môi sẽ xuất hiện năm loại hương vị ngọt bùi cay đắng mặn. 
“Đây là cái gì?” Lục Khiêm nhìn thấy thứ này, đột nhiên nhớ tới một truyền thuyết nào đó, có cảm giác truyền thuyết lại tái hiện. 
“Mê Hồn canh. Món canh này khiến người ta quên đi mọi thứ và bắt đầu lại từ đầu. Một khi bị trấn áp, nhất định phải uống canh này mới có thể ra ngoài. Đồng thời, tinh hoa của Mê Hồn canh có tác dụng gột rửa nhục thân thần hồn.”
Tác dụng rất mạnh, hơn hẳn Vong Tình Thủy được mệnh danh là đệ nhất Thánh Thủy của Hoàng Tuyền.
Chỉ là số lượng tương đối hiếm, tinh hoa trong Mê Hồn canh cũng phải cách một đoạn thời gian mới có thể dài ra một chút. 
Bên trong Hoàng Tuyền Nại Hà Kim Kiều, ba mươi sáu tầng Thiên Cương cấm chế biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là một tầng cấm chế bằng vàng ròng. Cấm chế này toát ra khí tức khó giải thích, giống như pháp tắc cơ bản nhất của thiên địa. Đây chính là Vong Tình bảo cấm. 
Lục Khiêm đã nghĩ ra vô số phương pháp ứng dụng ngay lập tức. Hoàng Tuyền Nại Hà Kim Kiều lại thêm Mê Hồn canh. Sức mạnh ít nhất đã tăng gấp đôi, một khi bị trấn áp, không chết cũng phải mất đi ký ức. Không những thế, còn có thể dùng để luyện chế Đạo binh và Xương binh. Chỗ khó nhất của việc tu luyện Đạo binh Xương binh là mài giũa những oán khí và ký ức của các vật liệu ban đầu.
Một khi khía cạnh này bị bỏ qua, rất có khả năng sẽ lọt vào phản phệ. Tinh hoa của Mê Hồn canh  có thể dùng để hỗ trợ tu luyện. Bởi vì có tác dụng rèn luyện nhục thân, có thể dùng cho tu sĩ mới nhập môn, hoặc là trên cơ thể người bình thường, chế tạo ra nhiều thiên tài. Có thể ngụy thiên tài hậu kỳ tương đối yếu, tu luyện sơ kỳ hẳn là không có vấn đề gì. 
“Yêu Nguyệt.”
Nghĩ tới đây, Lục Khiêm trở lại hiện thực, gọi Yêu Nguyệt. 
“Lão gia có chuyện gì?”
“Đi gọi ba người đứng đầu trong cuộc thi quý này đến.” Hắn muốn thử xem tinh hoa của Mê Hồn canh có tác dụng không. Vong Tình Thuỷ bây giờ đã không còn bao nhiêu tác dụng đối với mình. Hi vọng cái này có thể cho mình một chút ngạc nhiên.
“Bảo cấm. . . Sáu tầng bảo cấm.” Sau khi Yêu Nguyệt rời đi, Lục Khiêm bắt đầu suy nghĩ.
Pháp bảo đến giai đoạn này cũng không phải là nói đến phần cuối, pháp bảo tổng cộng có hạn mức cao nhất là sáu tầng bảo cấm. Sáu tầng bảo cấm này có thể là cùng một loại, dạng này thì uy lực càng thêm mạnh mẽ. Mà lại tương đối đơn giản, chỉ cần thủ pháp luyện chế pháp bảo thông dụng là đủ. 
Mặc dù bây giờ Lục Khiêm không có, hẳn là Thái Ảm vực không có loại thủ pháp luyện chế cao cấp này.
Đoán chừng chỉ có lục địa trong ký ức của Địa Ngục Điểu mới có. 
Còn có một loại khác là sáu loại bảo cấm khác nhau. Thủ pháp luyện chế của loại pháp bảo này thuộc về ‘Nhất khí nhất pháp’. Nại Hà Kim Kiều chính là phương pháp này, hơn nữa còn tương đối đơn giản, chỉ cần trấn áp địch nhân là đủ. Loại phương pháp này nói khó cũng không khó. Nhưng cực kỳ tốn kém tài nguyên. 
Cốc cốc cốc. Tiếng gõ cửa vang lên. Yêu Nguyệt mang theo ba thiếu niên đến. Thanh niên cầm đầu có khí chất tương đối trưởng thành, đã là Dưỡng Thần sơ kỳ, mặc dù là mang nghệ nhập môn, cũng đã chứng minh chất lượng dạy học của Tắc Hạ học cung. Hai người còn lại đều ở cấp độ Luyện Khí hậu kỳ. 
“Tiêu Phàm.”
“Lâm Viêm.”
“Diệp Động “
“Bái kiến Đại Tế Tửu.”
Ba người nhìn thấy Lục Khiêm, lập tức khom người hành lễ, ánh mắt không giấu được sự ngưỡng mộ. Mặc dù Tắc Hạ học cung do một tay La Vân sáng lập, nhưng người sáng lập trong lòng mọi người chính là Đại Tế Tửu trước mặt này. Là một tay hắn sáng tạo ra Tắc Hạ học cung.
Nếu như không phải tôn chỉ bất cứ ai cũng có thể đến trường của hắn, bọn họ cho tới bây giờ vẫn còn đang làm ruộng. 
Bạn cần đăng nhập để bình luận