Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Vạn Tượng chi vương, Quỷ Xa Câu Tinh(2)

【VIP】 Vạn Tượng chi vương, Quỷ Xa Câu Tinh(2)
Có thể là may mắn, nơi mà hai yêu đánh nhau không phải gần khu vực phồn hoa của con người, mà là một vùng đất hoang vu. 
Tắc Hạ thành.
Tình hình trận chiến rất thê thảm, không biết có bao nhiêu tu sĩ bị chôn trong miệng thú. Trước mặt đám hung thú hải ngoại không có bao nhiêu trí tuệ này, người và yêu ở trước mặt bọn chúng đều không có gì khác nhau. Gần mười vạn tu sĩ, chỉ còn lại hơn ba vạn người. Những người còn lại đều bị chôn vùi trong miệng thú.
Mặt đất toàn bộ thành trì nhuộm đỏ tươi, mùi máu tanh nồng nặc. 
Ầm! 
Ở phía bên kia, trận chiến giữa Hắc Tượng và Tương Liễu chín đầu đã kết thúc. Bạch Nha thần thương nắm lấy sơ hở, giống như một ngôi sao băng, bắn vỡ tám cái đầu, huyết vụ vẩy khắp bán kính ngàn trượng. Chân phải của Hắc Tượng bay lên cao, một cước giẫm lên đầu Tương Liễu chín đầu, đồng thời hai ngọn thương Bạch Nha bọc đánh ở bên cạnh. 
Tám cái đầu đều bị phá hủy, một thân đạo hạnh tối thiểu hạ xuống năm phần, cho dù Tương Liễu có thuật trùng sinh, trong nhất thời cũng không thể hồi phục lại được. 
“Chết đi!” Hắc Tượng Đại Quân cười nói.
Không thể không nói, hung thú này gây ra phiền toái rất lớn cho mình. Nói như thế nào bản thân cũng là Hư Đan, mặc dù không phải Hư Đan chuyển thế, nhưng nói như thế nào cũng là cao thủ đệ nhất đương thời.
Ầm! 
Thương Bạch Nha đâm đến, chân voi giẫm xuống. Mặt đất trong bán kính trăm dặm rung chuyển dữ dội. Nhưng điều mà Hắc Tượng không biết chính là Tương Liễu chín đầu đang ở tầng năm. 
Khoảnh khắc khi đạp lên, sắc mặt của Hắc Tượng thay đổi rõ rệt, một cơn đau nhói truyền đến từ lòng bàn chân. Cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy một kim nhân cao trăm trượng xuyên qua bàn chân của gã. Có một con mắt thứ ba ở giữa mi tâm của cự nhân, lúc này loé ra kim quang lóa mắt. Hai mắt bắn ra ba luồng kim quang sáng chói, năng lượng to lớn không ngừng nuốt lấy thân thể Hắc Tượng. 
Con mắt thứ ba?
“Ngươi là. . .  Không tốt, người đó...” Hắc Tượng nghĩ đến người đã giết Kiếm Ly Đại Quân, đang chuẩn bị cao giọng la lên.  
Kim Kiều bắc qua hư không, trực tiếp trấn áp xuống. Thân hình Hắc Tượng thu nhỏ gấp mấy trăm lần, đứng trên cầu, trước mặt là bếp nấu canh, một nữ tử đứng bên cạnh bếp lò.
“Đây là nơi nào?” Hắc Tượng hoảng sợ nhìn xung quanh. Phát hiện cơ thể mình vô cùng nặng nề, như thể bị núi đè xuống, không thể phát huy sức lực của mình. Chỉ thấy một bát canh bay ra khỏi nồi. Hắc Tượng không tự chủ được hé miệng, thân thể hoàn toàn không thể khống chế. Gã cũng muốn phản kháng, nhưng hoàn toàn không thể động đậy, mặt cầu duỗi ra móc sắt, đâm xuyên bàn chân, khiến cho gã đau đến hé miệng. 
Ừng ực. . . 
Uống xong một ngụm thuốc mê, biểu hiện của Hắc Tượng chuyển từ sợ hãi sang mê mang, cuối cùng biến thành chết lặng. Cho dù có nới lỏng kiềm chế, cũng sẽ hoàn toàn không phản kháng. Lục Khiêm xuất hiện trên Kim Kiều. 
“Mạc Sầu, đổi ký ức cho hắn.”
“Vâng.” Mạc Sầu nhắm mắt lại.
Chỉ trong chốc lát, vẻ mặt của Hắc Tượng Đại Quân trở nên thanh thản. Đột nhiên, quỳ rạp xuống đất trước mặt Lục Khiêm.
“Bái kiến chủ nhân.”
Sau khi biến thành pháp bảo, sức mạnh của Hoàng Tuyền Nại Hà Kim Kiều thực sự rất mạnh, dễ dàng tẩy não một cao thủ Hư Đan thành một kẻ ngốc. 
Tất nhiên, điều này cũng có thiếu sót. Yêu này bị Hoàng Tuyền Nại Hà Kim Kiều trấn áp, tinh huyết liên tục bị Kim Kiều hấp thụ, không sống được bao lâu, đoán chừng chỉ có thể dùng mấy ngày. 
Nhưng vậy là đủ. Lục Khiêm hóa thân thành Tương Liễu chín đầu, tiếp tục đuổi theo Hắc Tượng.
Đây là yêu quái mà hắn dùng Thất Thập Nhị Biến hóa thân thành. Đại Tế Tửu Lục Khiêm ở bên kia mới là phân thân. Sau hai năm bế quan, Lục Khiêm thành công đột phá cảnh giới Hư Đan.
Tam Bảo viên mãn, chân thân đại thành. Toàn bộ tinh khí thần giống như đỉnh lô, ủ ra một Kim Đan bất tử bất diệt bất cứ lúc nào.
Cảnh giới đề cao, mặc dù Thất Thập Nhị Biến vẫn như cũ, nhưng ít nhất thực lực của quái vật biến hóa ra cũng đã nâng cao hơn rất nhiều. Hai yêu ngươi đuổi ta chạy, một đường bay về phía Tắc Hạ thành.
“Cầu Long đại ca, cứu mạng.” Hắc Tượng Đại Quân hô to.
Ầm!
Lại là một quả bóng nước kịch độc khác rơi vào lưng Hắc Tượng. 
“Ừm? Hiền đệ chờ một lát!”
Đuôi của Cầu Long di chuyển, trực tiếp vứt La Vân xuống, một mình đi cứu Hắc Tượng. 
Ầm! Cầu Long đi đến sau Hắc Tượng, ngăn chặn thần thông Tương Liễu phun ra. Một chiêu Thần Long Bãi Vĩ, quất bay Tương Liễu chín đầu.
“Hiền đệ ngươi xảy ra chuyện gì vậy?” Cầu Long quay đầu nhìn về phía Hắc Tượng.
“Ai, đừng nói nữa. Nhất thời không để ý.” 
Hắc Tượng Đại Quân hít một hơi thật sâu. 
Bên kia, Tương Liễu chín đầu lại rống to xông lên.  
“Không biết tự lượng sức mình!”
Cầu Long xoay người sang chỗ khác, nhìn chằm chằm vào Tương Liễu với ánh mắt khinh thường to bằng cối xay. Vừa định kết liễu Tương Liễu chín đầu, Cầu Long đột nhiên cảm thấy sau lưng đau nhói. Vô ý thức cúi đầu xuống, chỉ thấy hai chiếc răng trắng lộ ra trước ngực.
“Ngươi...” Cầu Long Đại Quân không dám tin nhìn Hắc Tượng.
“Hắc hắc, đại ca, xin lỗi.”
Hắc Tượng đại quân cười tà một tiếng, bỗng nhiên phun ra pháp lực, lục phủ ngũ tạng của Cầu Long bị ép thành mảnh vỡ ngay tại chỗ. Sau đó, Tương Liễu chín đầu lách người đi lên, chín loại thần thông bao phủ Cầu Long. Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Long tộc Đại Quân không ai bì nổi này cứ như vậy mà chết đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận