Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Kinh thiên động địa Xương Binh (1)

【VIP】 Kinh thiên động địa Xương Binh (1)
“Lát nữa người này đi ra, mọi người cùng nhau xông lên.”
Thang Vu nói.
Dựa theo quy định của Pháp Minh. Nếu như tự nhiên công kích minh hữu, sẽ bị trừng phạt, không chỉ tịch thu toàn bộ tài sản, mà linh hồn còn bị đặt ở dưới Âm hỏa thiêu đốt trăm năm. Cho nên bọn hắn mới mượn nhờ Yến Nam Phi đến giết Già Lam. Có thể các đại thế lực khác sẽ âm thầm làm trái, nhưng tiểu môn tiểu phải như bọn hắn không dám làm như thế.
Có điều Lục Khiêm thì khác, gia hỏa này mới gia nhập Già Lam Tự không lâu. Cho dù giết nhầm người, trên cơ bản cũng sẽ không có chuyện gì, đến lúc đó mượn cớ nói không biết là xong, dù sao phía sau mình cũng là đại giáo nhất phẩm Định Long Xương Binh Giáo.
Xoạt!
Lúc này, nước trong hồ bị phá vỡ, một đạo thân ảnh áo đen bay ra.
“Lên!”
Thang Vu hét to một tiếng. Toàn thân hắn tắm rửa trong thanh quang, hiển hóa ra Đạo Cơ pháp thể cao ba trăm trượng.
Đây là một con dị thú tương tự Kỳ Lân, toàn thân lân giáp xanh biếc, đầu là độc giác dài một trượng, miệng phun độc hỏa độc khói.
Kỳ Lân phun ra ba đạo khói độc dài ngàn trượng, vây lại từ ba phương hướng.
Khói độc quấn thành một khối, hóa thành một cái xiềng xích. Xiềng xích tên là Vạn Trượng Khốn Long Tỏa, là bản mệnh linh khí của Thang Vu.
Ầm!
Thân Lược thì kéo xuống mặt nạ, lộ ra nhục thân đẫm máu. Mặt nạ biến thành người sống, trực tiếp bay về phía Lục Khiêm. Trừ cái đó ra, còn có pháp thuật của những thuộc hạ khác. Trong chớp mắt, có ngàn vạn pháp thuật bao phủ xuống.
Khóe miệng Thang Vu lộ ra nụ cười mỉm. Cho dù có tâm hay vô tâm, hôm nay người này không chết cũng phải chết. Xem ra lần này có chút qua loa rồi, không nên nói ra bí mật về chìa khóa cho cao thủ Định Long Xương Binh Giáo biết.
Sự tình không phát triển theo sự tưởng tượng của mọi người. Đối mặt với đám người này vây công, Lục Khiêm lại không sợ hãi.
Tạch tạch tạch!
Thân hình cất cao trăm trượng, làn da hiện ra màu vàng nhạt.
Hai tay Lục Khiêm nắm lấy xiềng xích, hơi phát lực. Khói độc đụng vào làn da, phát ra một trận thanh âm tư tư.
“Buồn cười.”
Không ngờ tên này muốn kéo đứt xiềng xích. Một giây sau sự thật đã đánh vào mặt hắn, chỉ thấy xiềng xích phát ra thanh âm ken két.
Răng rắc!
Đầu tiên xiềng xích vỡ ra vô số đường vân, sau đó toàn bộ đứt gãy ra. Qua đó đã có thể thấy được chút ít uy lực của Diêm La Chân Thân.
“Không có khả năng!”
Thang Vu trợn tròn mắt, khóe mắt chảy xuống hai hàng huyết lệ. Linh khí tổn hại, khiến hắn bị phản phệ suýt nữa hôn mê bất tỉnh. Tiếp theo các pháp thuật khác cũng rơi xuống trên người Lục Khiêm. Nhưng ngay cả làn da của Diêm La Chân Thân cũng không phá được, nhiều nhất chỉ lưu lại vết máu nhàn nhạt.
Một cái Giao Long Đại Thủ Ấn, trực tiếp xé rách bố trí của bọn hắn.
“Không ổn, người này là Đạo Cơ hậu kỳ, không xong chạy mau.”
Thang Vu hô lên với đám người.
Bình thường Đạo Cơ trung kỳ đâu có lực lượng cường đại như vậy, rõ ràng đây là lực lượng Đạo Cơ hậu kỳ mới có. Cho tới bây giờ, nội tâm Thang Vu vẫn còn có chút không thể tin được. Không ngờ thế lực tam phẩm như Già Lam Tự lại mời được cứu viện cường đại như thế.
Đạo Cơ hậu kỳ đi đến đâu mà không phải là thượng khách? Đến cùng người này có mưu đồ gì? Chẳng lẽ chỉ bởi vì sắc đẹp của Già Lam thôi sao?
Thang Vu vừa rút lui về sau, nội tâm vừa đắng chát.
Một nữ nhân dựa vào mỹ mạo là có thể mời chào cường giả, hắn bận trước bận sau, đưa ra vô số lễ vật mới có một cái chỗ dựa. Nghĩ tới đây, Thang Vu cũng nghĩ đến chuyện đi tìm Thân Lược mượn một tấm mặt nạ đóng vai nữ nhân.
Chỉ trong chớp mắt, Thang Vu đã bay ra trăm dặm. Giờ phút này nội tâm mới buông lỏng xuống.
“Ngươi chờ đấy, tiên trưởng Định Long Xương Binh Giáo sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu.”
Thang Vu hung ác nói.
“Thật sao?”
Thang Vu vô ý thức quay đầu lại, chỉ thấy sau lưng có một cái kim luân tung bay.
Toàn thân kim luân vàng óng, bên trên khắc một vài bức Địa Ngục họa hình thù kỳ quái.
Thời điểm Thang Vu đang nghi ngờ, kim luân bắn xuống một đạo kim quang.
“Hả? Nơi này là nơi nào?”
Hắn nhìn bốn phía xung quanh, chỉ thấy bầu trời hiện ra màu huyết hồng, từng tòa đài cao lơ lửng.
Không đợi Thang Vu nghĩ lại, hắn đã phát hiện mình bị cột vào một cái đài cao trong đó.
Xung quanh trùng điệp bóng người, tiếp theo, hắn cảm nhận được các hình phạt kinh khủng nhất trên thế giới.
Thời điểm Thang Vu xuất hiện trong thế giới hiện thực lần nữa đã mình đầy thương tích.
Lúc này.
Xung quanh nổi lên một trận sương mù u lục.
“Giết! !”
Chỗ sâu trong sương mù truyền đến thanh âm tiến quân của binh mã, đồng thời còn có tiếng la hét chém giết cuồng nhiệt.
“Đây là pháp thuật của Định Long Xương Binh Giáo! Tiên trưởng cứu ta! !”
Thang Vu dùng hết sức lực từ lúc con bú sữa mẹ hét lớn. Kim luân trên đỉnh đầu hơi chao đảo một cái, sau đó biến mất không thấy gì nữa. Một bên khác, thân hình Lục Khiêm đang trên đường trở về.
“Lần này lưu lại cho các ngươi một mạng.”
Không phải hắn sợ người đến trợ giúp kia. Có lẽ người kia có tu vi Đạo Cơ hậu kỳ, tu luyện pháp thuật điều khiển binh mã. Không cần pháp thuật khác, chỉ cần dùng Thần Tướng Hiện Hình Phù là có thể khiến bọn hắn tan nát.
Dù sao cũng là ba ngàn con Phệ Tâm Ma. Cùng lắm thì lại dùng Thẩm Phán Kim Quang. Nhưng làm như vậy cũng không có bất cứ ý nghĩa gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận