Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Tâm thần chi đạo, quang minh lưu ly

【VIP】 Tâm thần chi đạo, quang minh lưu ly
Lục Khiêm niệm Tam Tàng Thanh Tâm Chú. Thần hồn thanh tĩnh, linh đài trong vắt. Ánh mắt nhìn đến đâu, chiếu rõ hết thảy hư không.
Lúc này, tin tức phù lục xuất hiện rõ ràng trong đầu. Đây là phương pháp tu hành. Thái Dịch Hỗn Nguyên Thiên Ma Chân Lục không phải Thiên Ma Chân Lục mà Trảm Kiếp Bảo Uyển khống chế bên trong ghi chép.
Thiên Ma chỉ là biểu tượng, căn bản không phải thực thể có linh trí. Căn nguyên của nó là hộ pháp thủ hộ môn công pháp này. Pháp thuật này tên là Vô Lượng Quang Minh Lưu Ly Tâm. Phương pháp này chuyên luyện tâm thần.
Lấy tâm thần cảm thụ Thiên Ma hoá sinh, lấy lưu ly tâm hàng phục Thiên Ma, khống chế thần thông. Đồng thời củng cố linh đài, thanh tịnh nội tâm, đạt tới hiệu quả ngự ma.
Sau khi phương pháp này đại thành, dáng vẻ trang nghiêm, tường vân thụy khí.
Mỗi tiếng nói cử động, đều có thể có được thần thông không thể tưởng tượng nổi.
Thuần túy đạt tới nội tâm siêu thoát, nhất niệm thành ma, nhất niệm thành nhân. Biến hóa tuyệt diệu, đều trong một ý niệm.
Đây là phương pháp tu hành tâm thần chi đạo.
“Tâm thần chi đạo. Phương pháp tu hành này là đại địch của Thiên Ma, cả hai lại có sự giống nhau kinh người, ma có thể hóa người, người lại có thể hóa ma.”
Lục Khiêm đọc qua điển tịch Thư Tinh thu nhận, rốt cục cũng tìm ra được một chút dấu vết để lại trong sách.
Truyền thuyết nói đạo này ở chỗ tu tâm. Bản lĩnh điều khiển tâm thần không ai bằng, càng có vô số thần thông thần bí. Cảnh giới tu luyện cũng rất khác biệt, không thể lấy lẽ thường đến xem. Thủ đoạn đều có chỗ kỳ quái, thẳng thắn dựa theo phương thức tu luyện của Thiên Ma.
Lấy tâm thần chi lực khống chế người khác, thậm chí có thể vượt qua địa giới.
Trong truyền thuyết đại bộ phận người tu đạo tẩu hỏa nhập ma, đều là bị Thiên Ma quấy nhiễu.
Hoặc ngoại ma, hoặc nội ma.
“Không nhìn địa giới. . .” 
Bỗng nhiên trong lòng Lục Khiêm dâng lên một cái ý niệm. Nếu như tu luyện Lưu Ly Tâm, dùng cái này đến khống chế người bên kia sẽ như thế nào?
Nếu Âm Thần, pháp lực đã không truyền tống qua được. Sao không thử tâm thần chi đạo một lần. Chỉ cần dò xét được tin tức của thế giới kia, hoặc là tìm được phương pháp đi qua coi như thành công. Về sau đi qua cũng có cái cơ sở.
Ngộ nhỡ cái gì cũng không biết, kết quả truyền tống đến Ma Quật, còn không bằng trốn ở Long Mạch kéo dài hơi tàn.
Nghĩ tới đây, Lục Khiêm liền cầm lấy Thiên Ma Chân Lục.
“Rống!”
Thiên Ma gào thét, vẻ mặt ác độc. Lục Khiêm không hề bị lay động. Loại nhược điểm nhiễu loạn nội tâm này, chỉ cần tâm trí đối phương kiên định, hậu quả gì cũng không tạo được. Đương nhiên, chỉ có Lục Khiêm có Tam Tàng Thanh Tâm chú đại thành mới có gan lớn như thế. Chỗ âm độc nhất của ma đầu là lợi dụng sơ hở. Sơ hở sâu nhất trong nội tâm đều sẽ bị móc ra tiến hành lợi dụng.
Thử hỏi trong lòng ai không có một chút sơ hở, đồng thời cam đoan sơ hở sẽ không bị lợi dụng.
Tay phải cầm thật chặt Chân Lục.
Soạt!
Ma khí tản ra. Một đạo kim quang từ Chân Lục bay vào mi tâm Lục Khiêm, tin tức truyền vào não hải. Cùng lúc đó, còn có một số năng lượng quang minh thanh tĩnh cùng với tạp niệm đánh tới. Lúc thì là Thiên Ma giáng lâm, vô cùng kinh khủng, lúc thì lại là tường vân diệu thụ, bảo quang bắn ra bốn phía.
Làm cho năm loại giác quan của con người hỗn loạn, tâm thần mê thất.
Vẻ mặt Lục Khiêm lúc sáng lúc tối, khi thì âm trầm, khi thì trang nghiêm. Khi thì một nửa âm trầm, một nửa trang nghiêm, giống như sắp bị cỗ năng lượng này ăn mòn.
Lục Khiêm ổn định tâm thần, mặc niệm chú ngữ, cảm thụ Thiên Ma chân ý. Những thiên ma này không phải ma bình thường. Bình thường tu sĩ gặp phải ma, chỉ là là tiểu ma, ma dân, ma tử, ma tôn, ma sứ, ma đảng vân vân. 
Thiên Ma chân chính có tu vi càng mạnh hơn đây.
Thiên Ma lại phân làm mấy chục loại, những chủng loại này lại phân thành các đẳng cấp như ma tử, ma dân. Hiện tại Lục Khiêm gặp phải chính là ma dân.
Đột nhiên nội tâm tăng thêm phiền não, ngũ giác hỗn loạn, nóng, lạnh, tê dại, đau nhức. . . Cảm giác thống khổ trùng điệp đập vào mặt. Loại thống khổ này bắt nguồn từ sự sợ hãi trong nội tâm.
Sau khi Lục Khiêm sờ thấy rõ ràng, cuối cùng có thể lạnh nhạt ứng đối. Dù sao trước kia cũng từng có cơ sở.
Năng lượng thanh tĩnh bị hấp thu, thân thể lóe lên một đạo quang mang.
Chỗ sâu trong Thức Hải, có một vòng Hoàng Kim Giám chậm rãi chuyển động.
Kim quang chiếu xạ bốn phương vạn giới. Lúc này, trên Hoàng Kim Giám xuất hiện một nhóm tin tức:
Vô Lượng Quang Minh Lưu Ly Tâm ( Đại thành: 500/ 2000)
Ầm!
Chỗ Giao Phục Hoàng Tuyền Đồ bên trong Thức Hải, có một vầng trăng sáng trắng tinh treo lên thật cao.
Mặt trăng sáng long lanh, trong vắt không tì vết, phát ra ánh sáng nhàn nhạt. Gần giống Long Châu nhưng ánh sáng yếu hơn Long Châu rất nhiều.
Nếu như trước đây Long Châu là hạo nguyệt, thì nhiều nhất mặt trăng này chỉ là ánh nến trong đêm tối.
Thế giới hiện thực.
Lục Khiêm chậm rãi mở hai mắt ra, trong mắt lóe lên một đạo tinh quang sáng chói.
“Quán đỉnh. . .”
Đây là pháp môn quán đỉnh của tâm thần chi đạo, cộng thêm cơ sở trước kia Lục Khiêm có, lập tức đột phá đến đại thành chi cảnh.
Thành tựu 'Linh đài thanh tịnh, quang minh như đuốc' Lưu Ly Tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận