Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Thương thiên đẫm máu và nước mắt, vạn quỷ bi thống(2)

【VIP】 Thương thiên đẫm máu và nước mắt, vạn quỷ bi thống(2)
...
Sau khi trở về, bọn người Yêu Nguyệt Giang Minh đi lên hỏi thăm.
“Đàm phán không thành, chuẩn bị chiến đấu đi.” Lục Khiêm cười nói.
Hắn từ đầu đến cuối đã không cân nhắc đến cuộc sống ăn nhờ ở đậu. Tu hành muốn là tự do tự tại, nếu như không tiêu sái tự tại, như vậy tu luyện còn có gì thú vị. Nếu hắn thỏa hiệp với người khác, chỉ sợ bây giờ còn đang là một chấp sự Dưỡng Thần không có tiếng tăm gì ở Thông U quan.
Giang Minh cáo lui, Đệ Nhất Vô Lượng thì trở về tiếp tục sửa chữa pháp trận. Chỉ có hai tỷ muội ở lại, ba người tiến vào Bắc Âm Phong Đô Sơn.
“Yêu Nguyệt Tập Nguyệt, đoạn thời gian này các ngươi đi theo ta tu hành.”
Nghe thấy ý nghĩa trong lời nói của Lục Khiêm, khuôn mặt của Tập Nguyệt hơi đỏ lên, mà Yêu Nguyệt thì là kích động.
Mây đen che khuất Lưu Ly Nguyệt, dưới ánh trăng, hai ngọc thể hơi phát ra huỳnh quang. Mạc Sầu buồn bực ngán ngẩm ngồi ở đầu cầu, nhìn thoáng qua, sắc mặt đỏ bừng xoay qua chỗ khác. Diễm Trung Tiên thì gắt một tiếng, cảm giác thân thể như nhũn ra một chút.
Bỗng nhiên, một lực hút mạnh mẽ hút hai nữ nhân đi.
“Hai người các ngươi cùng nhau đi.”
Thời gian hai tháng tương đương với sáu tháng thời gian trong Phong Đô Sơn. Thời gian miễn cưỡng coi như đủ.
Cùng lúc đó, Lục Khiêm bay ra một đạo thần niệm, bay vào chỗ sâu trong Trường Nhạc cung. Đừng quên, Trường Nhạc cung là bản mệnh pháp bảo của Huyền Lão Hắc Đế, đồng thời cũng là huyễn hình pháp bảo sinh ra linh trí. Chỉ là chủ nhân mất tích, nên huyễn hình chưa từng xuất hiện thôi. Lục Khiêm lần này là tới bàn bạc, nhìn xem có thể hay không mượn dùng lực lượng một chút.
Thời điểm một nam bốn nữ trầm mê tu hành, một bên khác, vương triều Câu Ly cũng có động tác.
“Giết!”
Một tên đại tướng thân mang mặt thú thôn kim khải mang theo thiên binh thiên tướng, xông thẳng về phía Quỷ Thần phía dưới. Thủ lĩnh của Quỷ Thần trong nháy mắt bị giết, nhóm Quỷ Thần hốt hoảng chạy trốn, thiên binh truy sát phía sau.
Sau một tháng, Ngọc Kinh sơn, Thiên Địa Huyền Môn và Mai Sơn đạo liên hợp xuất binh. Dẫn đầu đi về phía ba lãnh địa ở hải ngoại của Âm Cảnh thiên cung. Ba vạn sáu ngàn Quỷ Thần và thuộc hạ cô hồn hoang dã yêu bị giết thất linh bát lạc, chỉ có một bộ phận may mắn bỏ chạy. Trong một thời gian, cả ngày đều là âm khí mưa máu.
Tin tức Huyền Lão Hắc Đế mất tích truyền đến trong tai tất cả Quỷ Thần. Vô số Quỷ Thần thút thít kêu rên, thương thiên đẫm máu và nước mắt, vạn quỷ bi thống.
“Cung chủ!! Cung chủ!!”
“Phong Đô!!”
“Chủ nhân Phong Đô!”
Cũng có người hô hoán cao thủ duy nhất còn lại đến hiện nay là Lục Khiêm.
Hải ngoại, dị hỏa đại địa. Nơi đây mây đen bao phủ quanh năm, tất cả không có mặt trời. Thay vào đó là từng núi lửa phun trào hỏa diễm đủ mọi màu sắc. Trên núi lửa vô số Viêm Chủy Thiết Thứu lượn vòng. Đàn Thiết Thứu giống như mây đen, thỉnh thoảng có một số Thiết Thứu rơi xuống miệng núi lửa, uống nham thạch giống như uống nước.
Dưới núi là thôn xóm của bách tính bình thường. Những người dân này đều có làn da hỏa hồng, hốc mắt giống như là bị diễm hỏa hun đen, nhiệt độ cơ thể cao tới bảy tám chục độ. Có thể thấy lò rèn khắp nơi trong thôn xóm, tiếng đánh đinh đinh đang đang không dứt bên tai. Đám thợ rèn đổ mồ hôi như mưa, đánh ra đao thương kiếm kích đẹp đẽ, bị một loại giống như là Xuyên Sơn Giáp dã thú mang đến một nơi không biết tên.
Một một số quái nhân có dáng vóc cao lớn, cầm roi da trong tay, không có đầu lâu, nơi cổ bị gãy là một nhóm hoả diễm đỏ rực, là thượng tầng ở nơi này. Những hỏa nhân không đầu không có mắt này tên là Địa Ngục Quỷ, những người này là những người may mắn còn sống sót khi bị Viêm Chủy Thiết Thứu nuốt vào trong bụng. Bởi vì đi một lượt trong bụng của Viêm Chủy Thiết Thứu làm cho bọn họ có được dị năng điều khiển hỏa diễm và nham thạch.
“Tay chân nhanh nhẹn chút! Đừng để đại nhân thiên cung chờ sốt ruột.” Đầu lâu hỏa diễm của Địa Ngục Quỷ truyền đến thanh âm.
Đám thợ rèn nghe vậy càng thêm ra sức. Đại địa có dị hỏa thiếu lương thực, các đại nhân thiên cung không bao giờ thiếu lương thực, mà lại ra tay hào phóng, làm nhiều được nhiều, mặc dù Địa Ngục Quỷ rất ghét, nhưng vì kiếm tiền, nhiều nhất cũng chỉ oán thầm trong lòng.
Đinh đinh đang đang!
Ầm!
Lúc này, Địa Ngục Quỷ cao mười trượng, trên cổ là ngọn lửa màu xanh vô lại từ trên trời giáng xuống.
“Bái kiến Thanh Liên đại nhân!”
Đây là Địa Ngục Quỷ phó quan Thanh Liên đóng quân ở đây của Âm Cảnh thiên cung. Tu vi cấp bậc Chân Đan. Viêm Chủy Thiết Thứu càng lớn hơn trên đầu cũng là người của Âm Cảnh thiên cung.
“Tất cả mọi người tập hợp! Chuẩn bị chiến đấu!” Thanh Liên không để ý đến, sắc mặt ngưng trọng phân phó đám người.
Trong lòng mọi người kinh ngạc, còn là lần đầu tiên nhìn thấy đại nhân có thần sắc như vậy, nhưng cũng không dám tùy tiện nói cái gì, thợ rèn và bách tính buông chùy xuống, tiện tay cầm lấy vũ khí bên cạnh.
Ầm!
Lúc này, mây đen đen như mực bị vô số cột sáng màu tím xuyên phá. Ba trăm sáu mươi lăm quái nhân mọc ra cánh chim màu vàng, chỗ ngực có đồ án phóng xạ hình dáng mặt trời, cầm trong tay kích mặt trời lao xuống. Đây là Nhật Thần Vũ Nhân của Ngọc Kinh sơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận