Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

Minh Hà bí đồ, lại bị treo thưởng(2)

Minh Hà bí đồ, lại bị treo thưởng(2)
Quỷ vụ u ám, trong sương khí, người giấy mang nụ cười quỷ dị từ từ lại gần.
“Đại nhân tha mạng! Tiểu nhân không phải cố ý!”
“Tha cho tiểu nhân một lần đi.”
Hai người lông tóc dựng ngược! Vội vàng quỳ xuống cầu xin, đầu dập như muốn vỡ ra.
Gió lạnh lướt qua.
Không cần Lục Khiêm ra tay, hai huynh đệ trực tiếp bị cắn xé chỉ còn bộ xương.
Hai bộ xương trắng ngã trên đất, hồn phách của hai người tiến vào trong Luyện Hình phiên.
“Uổng cho vũ khí tốt như thế!”
Lục Khiêm nhặt Lục Thần Thứ lên, nhìn ánh sáng đen xì bên trên.
Hóa Miêu Đồng phù không có nhiều tác dụng lớn, chắc có thể bán được giá tốt.
Lúc này, một điểm đen từ đằng xa bay tới.
Nam tử mặc đồ đen cưỡi Xà Lân Hắc Mã to lớn.
Vó ngựa phi nhanh, dọc đường để lại những dấu chân Âm hỏa.
Bướm đêm mặt người màu xanh sẫm to bằng cái đầu bay bên cạnh.
Trên bầu trời có khói mây bay tới.
Trong khói mây mờ ảo, thấp thoáng có thể thấy Quái ngư mắt xanh, mặt người, tay chân và thân cá.
Bên cạnh Quái ngư quấn quanh vô số đầu lâu ác quỷ sắc mặt đỏ máu.
Bầu trời bỗng dưng biến thành màu đỏ máu.
Huyết quang lưu chuyển, giống như ở trong Quỷ vực.
“Đừng hòng đi, giao đồ vật ra đây!” Trên không truyền tới tiếng hét chói tai.
Nam tử mặc đồ đen bên dưới rõ ràng không phải là Dưỡng Thần.
Dựa vào Âm Hỏa Lân Mã phi nhanh, và bướm đêm mặt người mới có thể bình an vô sự.
Có điều tốc độ rõ ràng đã chậm lại.
Tốc độ của hai bên quá nhanh, gần như trong nháy mắt thì đã cách Lục Khiêm trăm trượng.
Nam tử mặc đồ đen khẽ đảo mắt, nhìn thấy Lục Khiêm, trong mắt vụt qua một tia mừng rỡ: “Lâm huynh, ngươi tới đúng lúc, giúp ta...”
“Cút!”
Âm Hỏa cầu nổ ở bên cạnh hắn ta khiến hắn ta chao đảo.
Sau đó người giấy hóa thân đã chạy xa.
“Ha ha, tiểu tử, còn muốn chịu họa thay sao.”
“Đa tạ đạo hữu không nhúng tay!”
Do sự nhúng tay của Lục Khiêm sẽ dẫn tới chậm trễ một lúc.
Thân hình Quái ngư lóe lên, đi tới trước mặt nam tử mặc đồ đen.
“Đáng hận, các ngươi đừng hòng có ai có được Minh Hà bí đồ!”
“Minh Hà bí đồ?” Bóng hình của Lục Khiêm bỗng dừng lại.
Nam tử mặc đồ đen oán độc nhìn ba người, từ trong lòng móc ra một viên ngọc màu đỏ sẫm.
Sau đó cắn răng, bóp nát viên ngọc.
Ầm!
Phong lôi oanh tạc.
Âm hỏa màu đỏ máu tỏa ra.
Âm hỏa đỏ sẫm giống như thủy triều, bao trùm phương viên mấy dặm.
Ngọn lửa huyết sắc, cháy hừng hực, thấp thoáng mang theo phong lôi.
“Không tốt, là Huyết Sát Âm Hỏa Lôi!”
Quái ngư sửng sốt thối lên, khói mây đen xì bên cạnh nhanh chóng thu lại.
Khói mây này là Huyết Độc Âm Thận khí, là một loạt của Sát khí.
Nhưng thứ trước mắt có thể thiêu đốt Âm hỏa, Huyết Sát Âm Hỏa Lôi của Lôi Kích Âm thần, năng lực phòng ngự có chút không đủ.
Càng huống chi còn phát nổ ở trung tâm.
Sóng Âm hỏa lan tràn tới bên cạnh Lục Khiêm.
Nhưng hắn không lập tức chạy đi. Mà ngược lại hô mây gọi mưa, Chân Thủy rơi xuống, triệt tiêu Âm hỏa.
Âm Quỳ Chân Thủy nhanh chóng tiêu hao, Lục Khiêm phi thân tiến vào giữa trung tâm vụ nổ.
Huyết Hỏa cay độc, cho dù bên ngoài có Âm Quỳ Chân Thủy bảo vệ, người giấy vẫn bị đốt cháy.
Giữa trung tâm vụ nổ, Xà Lân Mã và xương cốt của nam tử đều không còn, chỉ để lại một miếng sắt đen xì.
Bên trên vẽ ký hiệu phức tạp.
Vù vù!
Khoảnh khắc người giấy hóa thành tro bụi, Âm thân chuyển vào trong Luyện Hình phiên, khí đen bao bọc miếng sắt.
“Âm Quỳ Chân Thủy, pháp thuật của Thông U quan... Dư gia của Vân Thủy động dù có đuổi tới chân trời góc bể cũng phải giết ngươi!!”
Trong ngọn lửa truyền tới tiếng rít gầm của Quái ngư.
Một bên khác, Lục Khiêm sớm đã trốn xa.
Không phải là để ý lời nói của đối phương, để tránh người quen nhận ra, người giấy hóa thân không phải diện mạo của hắn.
“Minh Hà bí đồ!” Lục Khiêm lẩm bẩm một mình.
Thứ này đáng để đắc tội với một tu sĩ Ngưng Sát.
Nghe nói Minh Hà đạo nhân là tu sĩ xưng bá một phương mấy nghìn năm trước, Minh Hà bí đồ này chắc có liên quan tới người này.
Trở lại trong động phủ, Lục Khiêm thận trọng cất kỹ thiết bài, gia trì pháp quyết che khuất.
Trong khoảng thời gian này cũng biết được thông tin của Dư gia ở Vân Thủy động.
Dư gia là đại gia tộc của đảo Vạn Tượng, chiếm đóng Vân Thủy động của Loạn Tinh Tiều, động này có địa mạch Huyết Độc Âm Thận Sát khí, cao thủ trong tộc nhiều vô số.
Có điều, đối phương chắc không biết chân thân của hắn.
“Sau này vẫn là hóa thân hành động thì tốt hơn, chân thân trốn ở Lăng Ba Lâu, tựa vào cây đại thụ thật là sướng.”
Chân thân của Lục Khiêm vẫn là một thuật sĩ Luyện Đan khiêm tốn, biết một hai chiêu U Minh Khí Hỏa, còn có Luyện Thể chi đạo, những năng lực khác tạm thời chưa bị ai phát hiện.
Nghĩ tới đây, Lục Khiêm chuẩn bị đứng dậy đi tới Lăng Ba Lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận