Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Giao dịch và dọn nhà

【VIP】 Giao dịch và dọn nhà
“Long chủng nào lại bá đạo như vậy!” Vũ Quân Long kinh ngạc nói. Mới vừa cảm giác được một cỗ Long uy vô cùng mạnh mẽ. Vốn cho là nhi tử hoặc là vị Nguyên lão kia ra tay, nhưng cẩn thận nghĩ lại thì không đúng. Cỗ Long uy này rất cường đại, quang minh chính đại, bá đạo vô song. Chỉ là nghĩ đến khí tức, đã cho người ta một loại uy nghiêm như Vương giả giáng lâm. Thiên Tử giận dữ, xác chết trôi ngàn dặm. Chẳng lẽ là ngoại nhân kia mà Hồng nương nói? Nghĩ tới đây, Vũ Quân Long hứng thú.
“Hồng nương, theo ta ra ngoài xem một chút, rốt cuộc là thần thánh phương nào.”
Dứt lời, thân ảnh hai người biến mất ngay tại chỗ. Mới vừa đến ngoại giới, đã thấy một cảnh tượng hùng vĩ. Chỉ thấy một con rồng vàng sẫm bay trên bầu trời. Đầu Xích Long sinh hai cây sừng nhọn, lân phiến toàn vẹn như một thể, bóng loáng không có một chút màu tạp, màu sắc ố vàng tựa như lòng đất Hoàng Tuyền. Làm người khác chú ý nhất là đôi mắt của con rồng này. Con ngươi màu vàng sẫm không có một tia tình cảm, ánh mắt lóe ra bá đạo hung hãn, cướp đoạt vạn vật. Đây là ánh mắt có tính xâm lược nhất mà Vũ Quân Long từng gặp.
Vạn vật duy ta!
Thiên địa tự nhiên cũng là ngoại vật, cướp đoạt vạn vật để ta sử dụng, giết chóc thôn phệ, cướp đoạt sinh cơ.
Nói một cách nghiêm khắc, Lục Khiêm sớm đã không phải nhân loại bình thường. Trước kia nhục thân là tu sĩ Luyện Thể, luyện hóa Giao Long huyết mạch, về sau bỏ đi không cần, chuyển sang con đường tu Luyện Khí, chuyển tu lấy Giao Phục Hoàng Tuyền đồ làm quan tưởng đồ chủ. Có được phương pháp Diêm La chân thân, hợp nhất Giao Long huyết mạch, Hoàng Tuyền chân ý, Huyền Hoàng đế khí làm một thể, lấy Giao Long chân ý bên trong Thức Hải làm thần. Cả hai hợp nhất hình thành Hoàng Tuyền Đế Long.
“Đây là ai?” Vũ Quân Long nói với hư không bên cạnh.
Xoạt!
Âm phong quét qua, hắc vụ biến ảo, toàn thân xanh biếc trong suốt, Giao Long như mộng như ảo hóa thân thành người áo đen.
“Thưa đại nhân, người tới là chủ của Âm Cảnh thiên cung Lục Khiêm, xưng là Bắc Âm Phong Đô chi chủ.”
“Hoá ra là hắn, không ngờ người này có huyết mạch Giao Long.”
Phong Đô này đoạn thời gian trước rất nổi tiếng, cho dù là Vũ Quân Long chân không bước ra khỏi nhà cũng đã nghe nói một chút.
“Bệ hạ, tựa hồ ngửi được khí tức Hoàng Tuyền n ở trên người người này.” Người áo đen là Quỷ Long, đặc biệt mẫn cảm với những việc có liên quan đến Hoàng Tuyền.
“Nói nhảm. Người ta là cung chủ của Âm Cảnh thiên cung, có thể không không có Hoàng Tuyền khí tức à.” Vũ Quân Long cười mắng, ánh mắt chuyển hướng sang chiến trường bên kia: “Xem trước một chút lại nói.”
Lục Khiêm nhằm vào hơn mười thiếu niên. Cầm đầu là một Giao Long mình có mai rùa, bốn chân như voi.
“Rống!”
Quy Long hét lớn một tiếng, bốn chân đạp đất.
Ầm!
Đại địa chấn động, rạn nứt ra. Sau đó, phản lực bắn thẳng về phía trước, đồng thời, Quy Long mở miệng lớn ra, răng nanh như đao thép.
Trong mắt Hoàng Tuyền Đế Long lóe lên trào phúng, thân thể uốn lượn, kéo ra khoảng cách rất xa, Quy Long công kích thất bại, sau đó là một chiêu Thần Long Bãi Vĩ.
Ầm!
Quy Long hung hăng quẳng xuống đất, khói và bụi tung tóe khắp mặt đất.
“Lại đến!”
Ầm!
Quy Long nóng lòng không đợi được. Quy Long vừa có độ cứng của rùa vừa có sức mạnh của rồng, cùng thế hệ hầu như khó mà đụng phải địch thủ, lần này nhìn thấy người có thể đọ sức với mình, làm sao không cảm thấy hưng phấn.
Hai người liên tục giao thủ mười hiệp. Mỗi lần Lục Khiêm đều có thể hữu kinh vô hiểm tránh thoát Quy Long, đồng thời tiến hành phản kích.
Ầm!
Quy Long lại đập mạnh xuống đất.
“Trốn trốn tránh tránh có gì tài ba, có giỏi thì cứng đối cứng với ta.”
Trên mặt Quy Long có chút không nhịn được, gia hỏa này quá khó đối phó, cứ như vậy sẽ rất mất mặt.
“Được.”
Lần này, Hoàng Tuyền Đế Long cũng không có tránh né, lơ lửng hư không đối mặt với Quy Long.
Rống! !
Quy Long nổi giận gầm lên một tiếng, thân hình tăng vọt, bắp thịt cuồn cuộn, huyết khí bốc lên.
Ầm!
Thân thể to lớn bắn ra, tốc độ nhanh đến không khí cũng không cách nào ngăn cản, cắt ra một vệt dài màu trắng.
Quy Long Quán Nhật!
Sức mạnh thuần túy, truyền thuyết kể rằng ngay cả mặt trời cũng có thể xuyên qua.
Lục Khiêm sừng sững bất động, cũng không có xem thường đối thủ. Bầu trời xuất hiện một vầng trăng sáng, dưới chân Hoàng Tuyền chảy xuôi, huyết dịch như nham thạch. Cỗ Đế Long chân ý bá đạo kia càng ngày càng tràn đầy, hầu hết Giao Long được nuôi thả ở Ngự Long sơn đều nằm xuống, run lẩy bẩy. Trong lòng các tu sĩ Luyện Thể cũng có loại cảm giác không thể chống cự được.
“Thật là một con rồng bá đạo, đây là dị chủng gì?”
“Huyết mạch của ta vậy mà lại bị áp chế.”
Ngự Long sơn không thể tin được, nội tâm cao ngạo bị đả kích, Ngự Long sơn lấy tu sĩ Luyện Thể đứng ngạo nghễ trên thế gian thế mà không so được với một kẻ ngoại lai.
Ầm!
Quy Long cảm thấy như thể mình đang cưỡi trên một ngọn núi, cùng lúc đó, lân giáp của Hoàng Tuyền Đế Long cũng có một khe hở.
Răng rắc!
Lân giáp trên người Quy Long nổ tung toàn bộ, huyết vụ dâng trào, một cỗ lực lượng cường đại đánh bật nó ra xa, thân hình bất lực rơi xuống đất. Kim quang lóe lên, Quy Long biến trở về hình người, gã che ngực, sắc mặt tái nhợt, đại hán râu quai nón giờ phút này yếu ớt như tờ giấy trắng.
“Ta nhận thua. Đa tạ các hạ đã nhường.”
Quy Long nhận thua, gã tự xưng là thể chất cường đại, nhưng ở trước mặt Hoàng Long này, vẫn không chiếm được bất kỳ ưu thế nào.
Đối với Quy Long nhận thua, mọi người ở Ngự Long sơn cũng không có cảm thấy ngạc nhiên, quả thực gã đánh không lại Lục Khiêm.
“Đa tạ các hạ.”
Lục Khiêm lần này không sử dụng bất kỳ pháp bảo nào, chỉ sử dụng sức mạnh nhục thân đối địch, dù sao Diêm La chân thân cũng lấy sức mạnh làm sở trường.
Những thiếu niên khác cũng lần lượt nhận thua, ánh mắt nhìn về phía Lục Khiêm có thêm một chút kính trọng.
“Phong Đô huynh đệ.” Vũ Dân đi đến, ánh mắt kỳ quái, làm Lục Khiêm có phần không được tự nhiên: “Phụ thân ta cho mời.”
Sau đó hai người một trước một sau tiến về phía cung điện mái vàng.
Nhờ vào một viên đan dược và Hoàng Tuyền Đế Long, thanh danh của Lục Khiêm vang dội ở nơi này. Người có tên cây có bóng, sau khi có thanh danh, cũng sẽ không có người chẳng biết tại sao tới quấy rầy mình. Đáng tiếc lần này đánh chính là tướng quân, nếu là người cao hơn một cấp thì thanh danh sẽ càng vang dội hơn một chút.
Đi theo Vũ Dân đi vào Ngự Thư phòng, một nam tử giống Vũ Dân đến mấy phần đang ngồi trên một chiếc ghế rồng bằng gỗ đồng đỏ. Trang trí trong thư phòng không khác lắm với vương triều phàm nhân, vương triều phàm nhân thực tế là bắt chước hệ thống phân cấp của Long tộc.
“Phong Đô đạo hữu hoá ra cũng có đạo hạnh Luyện Thể.” Vũ Quân Long cười nói: “Long chủng này tên là gì?”
“Tại hạ gọi là Hoàng Tuyền Đế Long.”
“Hoàng Tuyền Đế Long, tên rất hay!” Vũ Quân Long cẩn thận nhấm nuốt một phen, không khỏi tán thưởng.
Không biết so sánh Hoàng Tuyền Đế Long và Vũ Long ai mạnh ai yếu. Vũ Long bình thường đánh không lại người này, có thể phải mình hoặc là nguyên lão khác ra tay.
Lục Khiêm không muốn hàn huyên, trực tiếp tiến vào chủ đề chính, hắn lấy ra Hoàng Tuyền thánh đan.
“Long Chủ ngươi nhìn đan này giá trị như thế nào?”
Hoàng Tuyền thánh đan đối với tu sĩ Luyện Thể có lợi ích lớn hơn. Ánh mắt Vũ Quân Long nheo lại, cầm Hoàng Tuyền thánh đan, cẩn thận xem xét.
“Đan tốt, mười miếng một viên, có bao nhiêu muốn bao nhiêu.”
“Được.” Đạt được giá cả hài lòng, Lục Khiêm cũng không trả giá.
“Hoàng Tuyền thánh đan, không ngờ Âm Cảnh thiên cung còn có cao nhân luyện đan.”
“Chính là tại hạ luyện chế.”
Lần này trên mặt Vũ Quân Long lại có vẻ kinh ngạc, Lục Khiêm lại âm thầm giả vờ một lần nữa.
Ngự Long sơn nội tình thâm hậu, nhưng cũng không có Cửu Khiếu luyện đan sư, thảo nào tuổi còn trẻ đã trở thành chủ của một cung.
Giao dịch xong, nghe ngóng tình hình xung quanh với đám người, Lục Khiêm trở lại Âm Cảnh thiên cung, bắt đầu chuẩn bị dọn nhà.
Địa điểm không thành vấn đề, đất đai rộng lớn, nếu có người thì giết, chiếm lấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận