Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Cầu hoà

【VIP】 Cầu hoà
"Được."
Đề nghị của Thanh Đế được đám người đồng ý.
Nếu Thiên Tôn đã tự mình bảo đảm, bọn hắn cũng không có hoài nghi lý do của Thanh Đế.
Trung Nguyên Tử Quân lại có chút bất ngờ.
Âm Chủ từng nói Lục Khiêm khiến cho Thanh Đế lộ ra sơ hở, hắn mới đánh lui được Ngũ Đế tiến công.
Coi như trước kia chỉ là lấy cớ, nhưng bây giờ nhìn thấy bộ dạng này của Thanh Đế, có lẽ gia hỏa Lục Khiêm này đã thật sự làm ra đại sự khó lường.
Đám người ước định thời gian, chỉ chờ bản thể của Trung Nguyên Tử Quân ở bên kia phát ra tín hiệu, là lập tức chuẩn bị động thủ, nhất cử đánh giết Lục Khiêm.
Thế nhưng, bọn hắn không biết là, trận pháp của Chư Thiên Tinh Thần cũng không phải là cần bảy người.
Quyền khống chế đều ở trên tay Âm Chủ, chỉ cần Âm Chủ không chết, trận pháp sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng gì.
Thế nhưng nếu hủy đi bảo vật trận nhãn, sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với toàn bộ pháp trận.
Chuyện này cần nhìn bọn hắn ứng đối ra sao.
Thiên Tôn và Thanh Đế là tu sĩ Âm Dương cảnh, thủ đoạn thần bí khó lường, nếu quyết tâm muốn giết Lục Khiêm, khả năng không nhiều hơn một khắc đồng hồ.
Đương nhiên là dưới tình huống Lục Khiêm không có phòng bị.
Hắc Thủy Tai Tinh.
Mặt nước gió êm sóng lặng, hắc thủy vạn năm không đổi.
Nơi đây đã thành cấm địa trong mắt thế nhân, thậm chí còn kinh khủng hơn so với nhược thủy.
Nó giống như là một loại sinh mạng thể, điên cuồng thôn phệ sinh cơ của người xung quanh, có người ở địa giới đề nghị phong tỏa Hắc Thủy Tai Tinh, ngộ nhỡ loại nước này chảy vào đại địa, chỉ sợ sẽ tạo thành tình cảnh sinh linh diệt tuyệt.
Người nói ra câu nói này, ngày thứ hai môn phái bị hắc vũ rơi xuống, mặc dù người may mắn chạy thoát, nhưng tích lũy của môn phái mất sạch, đây chính là cái giá khi trêu chọc Lục Khiêm.
Từ đó về sau, không còn ai gây sự với Lục Khiêm.
Chư Thiên Tinh Thần treo trên tinh không, nhìn xuống đại địa, giống như lợi kiếm treo trên đỉnh đỉnh đầu đám người.
Các môn phái từng có mâu thuẫn cùng Lục Khiêm trước kia nhao nhao tới cửa giảng hòa.
Trong đó bao gồm cả một vị cố nhân.
"Đại nhân, ngoài cửa có người cầu kiến."
"Ai?"
Lục Khiêm đi ra ngoài cửa.
"Ngài đến xem là biết."
Biểu lộ của Yêu Nguyệt cũng có chút không thể tin được.
Sau khi Lục Khiêm đi ra cửa, mới biết rõ người tới là ai.
"Câu Ly Thần Vương, ngươi tới làm gì?"
Lục Khiêm rất là kinh ngạc, người đến chính là Câu Ly Thần Vương, không phải người này có khúc mắc với mình sao, tại sao lại tự mình đến nhà bái kiến.
Câu Ly Thần Vương là tự mình tới, đây là một trung niên nhân mặc hoa phục.
Mặc dù không nhìn thấy biểu lộ, nhưng Lục Khiêm phát hiện gia hỏa này nhìn rất xấu hổ.
"Tại hạ tới đây là vì giải trừ ô uế."
Dứt lời, Câu Ly Thần Vương liền lấy ra hai quyển trục và một cái túi trữ vật.
"Đây là bí pháp của Câu Ly vương triều, cùng một trăm hai mươi phương Tinh Thần Ngọc Tiết, dùng để hoàn lại tổn thất lần trước của Âm Cảnh Thiên Cung."
Không đợi Lục Khiêm nói chuyện, Câu Ly Thần Vương đã giải thích lần nữa:
"Ta và Huyền Lão Hắc Đế có ân oán vạn năm, cừu hận rất sâu. Huyền Lão Hắc Đế ký sinh ở Câu Ly vương triều, về tình về lý ta đều muốn thu hồi lại, các hạ đã thượng vị, bản tọa cảm thấy hai người chúng ta không nên kéo dài cừu hận."
Ý tứ của Câu Ly Thần Vương là Âm Cảnh Thiên Cung và Câu Ly vương triều là hàng xóm, sau khi Lục Khiêm bỏ qua tất cả lãnh địa, hai nhà không còn có gút mắc lợi ích, bây giờ đại loạn chi thế, nhất định phải liên hợp lại mới có ý nghĩa.
"Chỉ những thứ này sao?"
Lục Khiêm giống như cười mà không phải cười.
Từ khi Tiên Thiên Kiến Mộc Chủng nảy mầm, Bắc Âm Phong Đô Sơn đại thành, Câu Ly Thần Vương đối mặt mình đã không có phần thắng chút nào, chớ nói chi hắn có đại sát khí là Hắc Thủy Tai Tinh.
Chắc hẳn Câu Ly Thần Vương cũng thấy rõ tình thế, cho nên vội vàng đi đến cầu hoà.
Lục Khiêm chăm chú nhìn Câu Ly Thần Vương, trên người không tự chủ được phát ra tĩnh mịch chi khí của Tiên Thiên Kiến Mộc Chủng, bỗng nhiên hắc hải phía ngoài cung điện nhấc lên sóng lớn ngập trời.
Áp lực bàng bạc cuốn tới, trong lòng Câu Ly Thần Vương phẫn nộ, nghĩ muốn phát tác nhưng lại không dám, cuối cùng thở dài nói:
"Hai quyển trục này là Pháp Thân Đại Pháp thần triều, có thể chuyển hóa nhục thân thành vương triều, phương pháp này chính là tuyệt học, cái này còn chưa đủ sao?"
Câu Ly Thần Vương tới đây có nỗi khổ bất đắc dĩ trong lòng, từ khi biết rõ Lục Khiêm sắp kế thừa Tam Thiên Nhược Thủy Tinh, trong lòng của hắn đã có suy nghĩ cầu hoà.
Có lẽ Động Chân khác không đánh lại Lục Khiêm, nhưng nếu như muốn chạy, Lục Khiêm cũng tuyệt đối không có hi vọng bắt được người.
Trận mưa to hủy diệt tông môn mấy ngày trước lập tức phá hủy suy nghĩ làm đà điểu của hắn.
Câu Ly vương triều và những người khác khác nhau, Pháp Thân của hắn chính là vương triều, diện tích lãnh thổ bao la, mặc dù sinh mệnh lực tràn đầy, cũng không chịu nổi mấy trận mưa to liên tục.
Huống hồ chân thân hắn cũng ở phía trên vương triều, Lục Khiêm có thể lập tức phế bỏ hơn phân nửa đạo hạnh của hắn.
Nghĩ tới đây, Câu Ly Thần Vương hung hăng cắn răng, nói:
"Về sau tại hạ sẽ như thiên lôi sai đâu đánh đó của các hạ, tại hạ còn có bí mật trình lên."
"Nói nghe một chút."
Lục Khiêm có chút cảm thấy hứng thú.
"Mấy ngày trước Trung Nguyên Tử Quân tới tìm ta, bảo ta ra tay đối phó các hạ. . ."
Ba ngày trước, Trung Nguyên Tử Quân tìm tới Câu Ly Thần Vương, yêu cầu cùng hắn đối phó Lục Khiêm.
Câu Ly Thần Vương khá là cẩn thận cự tuyệt, hiện tại Lục Khiêm là người Chư Thiên Tinh Thần, vặn ngã Lục Khiêm dễ dàng, nhưng đối phó Âm Chủ có chút khó khăn.
Thế nhưng Trung Nguyên mịt mờ tiết lộ phía sau còn có người càng cường đại hơn, hắn càng nghĩ càng thấy không thích hợp.
Cao thủ Đại Hạo Tinh rất ít, ngoại trừ Âm Dương nhị chủ ra, trình độ người khác gần như không khác mấy.
Hắn nghĩ tới người Càn tinh, sau khi cân nhắc mấy ngày, liền lập tức tới cầu hòa.
Trung Nguyên Tử Quân biết cừu hận giữa mình và Lục Khiêm đã đến tình trạng rất sâu, khả năng kế tiếp đối phó chính là mình.
Nhưng hắn không biết, Đại Càn vương triều mới là sinh tử đại địch của Câu Ly Thần Vương.
Một khi để đối phương chiếm lĩnh Đại Hạo, trừ phi hắn từ bỏ pháp thân của mình, nếu không tuyệt không có đường lùi.
Cho nên Câu Ly Thần Vương lập tức đi lên thỉnh cầu hoà giải.
"Ồ?"
Lục Khiêm trầm ngâm một lát, chuyện Câu Ly Thần Vương không biết đến có rất nhiều.
Trung Nguyên là Vô Cực Đế Quân của Vạn Tiên Quần Đảo, hiện tại Thiên Tôn và Thanh Đế cũng muốn giết mình, người tới có thể là một trong hai người đó.
Bất kể là ai tới, hắn đều khó mà chống đỡ.
"Được, chuyện trước kia liền cho qua, về sau hai nhà chúng ta giao hảo."
Lục Khiêm không tỏ vẻ gì, thu hồi đồ vật.
"Đa tạ đạo hữu, có rảnh đến thần đình ta ngồi một chút, cũng đã lâu rồi ngươi không có tới."
Câu Ly Thần Vương cũng cười, cuối cùng chuyện này cũng qua đi, về phần Trung Nguyên Tử Quân xử lý như thế nào, liền nhìn bọn hắn làm sao làm.
"Được."
Hai người hàn huyên một trận, Câu Ly Thần Vương lập tức rời đi.
Lục Khiêm nhìn bóng lưng Câu Ly Thần Vương trầm mặc không nói.
Hắn cũng không hoàn toàn tín nhiệm Câu Ly Thần Vương, ai biết rõ có phải gia hỏa này cố tình bày trận hay không, không loại trừ được loại khả năng này.
Thế nhưng nếu là thật, lấy tình huống hiện tại của Câu Ly Thần Vương, có lẽ là không lật được bao lớn sóng gió.
Lần trước, sau khi từ Thái Dương thịnh hội trở về, Trung Nguyên Tử Quân không xuất hiện nữa, có lẽ đang bí mật mưu đồ cái gì.
Nghĩ tới đây, Lục Khiêm bay ra tai tinh, tiến về Thái Dương.
Bay mấy ngàn vạn dặm, đi đến trước mặt một viên đại hỏa cầu nóng bỏng.
Không gian xung quanh vô cùng nóng bỏng, ngay cả pháp thân cũng có thể hòa tan.
Soạt!
Bên trong hỏa cầu bay ra một cỗ hoàng kim chiến xa.
Toàn thân chiến xa đúc từ hoàng kim mà thành, chạm trổ kim văn thái dương, bên trên có trăm loại thần điểu tẩu thú.
Độc Giác Thiên Mã đạp trên ngọn lửa màu vàng óng, chạy như bay đến, bên cạnh là kim giáp kỵ sĩ uy nghiêm như thần linh.
Thiên Mã thét dài một tiếng, Lục Khiêm dừng bộ pháp lại.
Kim giáp kỵ sĩ xuống xe ôm quyền.
"Tinh Chủ đại nhân, Dương Chủ cho mời."
Lục Khiêm lên xe ngựa đi theo Thiên Mã cùng đi đến tiểu thế giới trong nội bộ Thái Dương.
Lần thứ ba tới thế giới này, Lục Khiêm vẫn không nhịn được mà sợ hãi thán phục.
Mặt trời nóng bỏng như vậy, bên trong đều có sinh cơ bừng bừng, thật sự làm cho người ta khó mà tưởng tượng.
Thái Dương Thần Cung ở giữa tiểu thế giới cũng vô cùng hồng vĩ đại khí.
Tiến vào trong đại điện, ngoại trừ Âm Chủ với mái tóc dài đỏ lửa ra, còn có một nữ tử băng lam tóc dài xinh đẹp.
"Minh Hi, đây chính là người hữu duyên ta đã nói với ngươi."
Âm Chủ giới thiệu với nữ tử.
Nữ tử chính là Cửu Dương chi chủ Minh Hi.
Minh Hi khẽ gật đầu, thanh âm như ngân linh:
"Đạo hữu mạnh khỏe."
"Bái kiến Dương Chủ Âm Chủ."
Lục Khiêm thở dài hành lễ.
"Đạo hữu tới đây có chuyện gì?"
Âm Chủ Hi Chiếu trực tiếp tiến vào chính đề.
"Trung Nguyên Tử Quân là nội gian, có thể mấy ngày nay hắn sẽ dẫn người đánh lén."
"Ồ? Ngươi có chứng cứ gì không?"
Âm Chủ ngạc nhiên nói:
“Loại lời này không thể nói lung tung, bản tọa biết rõ ngươi và Trung Nguyên đạo hữu có ân oán riêng, không có chứng cứ vẫn không nên nói lung tung."
"Đương nhiên tại hạ có chứng cứ, trước kia ta từng lấy thân phận Quỷ Vương sinh sống trên Vạn Tiên quần đảo Đại Càn Tinh, Trung Nguyên Tử Quân là cao tầng Vạn Tiên quần đảo, tên là Vô Cực Đế Quân. . ."
Lục Khiêm nói ra đoạn thời gian mình ẩn giấu ở Vạn Tiên quần đảo.
Bao gồm cả chuyện mình nhìn thấu Trung Nguyên Tử Quân như thế nào, đồng thời phá giải Vị Cách và tọa độ Đại Hạo bị Thiên Tôn để mắt tới, Trung Nguyên Tử Quân phát hiện thân phận của mình như thế nào.
"Ngày đó hắn ở Vạn Bảo thịnh hội ép buộc ta, cho nên ta mới trong cơn tức giận, nói ra tọa độ Đại Càn."
"Thanh Đế là chuyện gì xảy ra?"
Rốt cục Âm Chủ cũng nhờ vào đó nói ra nghi ngờ của mình.
"Lúc ấy ta đảm nhiệm Huyện lệnh Càn Triều, nghiên cứu ra phương pháp phá giải Vị Cách ở địa bàn của Thanh Đế, Thanh Đế tổn thất nặng nề, cho nên bị hắn để mắt tới, xếp gian tế vào bên cạnh ta, Võ Sư là quan môn đệ tử của hắn, ngày đó ta luyện hóa nàng, nên hắn mới giận dữ ra tay."
Lục Khiêm mượn ngôn luận nửa thật nửa giả, giải thích sự tình phát sinh đoạn thời gian này sao cho logic trước sau như một với bản thân mình.
Võ Sư đã bị luyện thành đạo binh, tự nhiên không có chứng cứ.
Âm Chủ tin tưởng lời nói này.
Vài thập niên trước thế nhân một mực lưu truyền Trung Nguyên thu hoạch được tọa độ đại thế giới, toàn bộ môn phái đều đang tấn công giới này.
Thế giới này hẳn là Đại Càn, Lục Khiêm làm lộ tọa độ, bởi vậy mới hận Lục Khiêm.
Làm mấy chục năm, Trung Nguyên có gặp thế lực nơi đó cũng rất bình thường.
Âm Chủ đứng lên, chắp tay nhìn ra cửa sổ:
“Vậy ngươi chuẩn bị làm thế nào?"
"Thanh Đế và Thiên Tôn đều có thù với ta, mặc kệ ai đến, chắc chắn sẽ động thủ với ta. Ta đề nghị mai phục tại Hắc Thủy Tai Tinh trước, chờ bọn hắn đến lại một mẻ hốt gọn."
"Có nắm chắc không?"
Nếu như đối phương không phải nhằm về Lục Khiêm mà tới, mà là địa phương khác, chủ lực lại ở bên này, như vậy thì có chút nguy hiểm.
"Một trăm phần trăm tự tin."
Lục Khiêm nói:
“Ta đề nghị chỉ cần người Chư Thiên Tinh Thần tham gia, quá nhiều người sẽ có khả năng để lộ bí mật."
"Mười thành, ngươi xác định?"
Dương Chủ có chút không tin tưởng Lục Khiêm, mới tới không đến ba tháng, đã muốn chỉ huy người, ấn tượng của Dương Chủ đối với hắn rất không tốt.
Hi Chiếu cũng có chút do dự, hắn cảm giác được khí tức tộc nhân trên người Lục Khiêm, cho nên mới không để ý phản đối chọn lựa hắn là Tinh Chủ.
Trước đó song phương không có bất cứ giao tình gì, Lục Khiêm ở trong mắt mọi người lại có tiếng xấu, sắp xếp loại chuyện quan trọng này, không thể không thận trọng.
"Được!"
Hi Chiếu suy tư thật lâu, liền hạ quyết định.
Nghi ngờ thì không dùng, dùng thì không nghi ngờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận