Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Tam Thiên Nhược Thủy

【VIP】 Tam Thiên Nhược Thủy
"Cút!"
Lục Khiêm quát lớn.
Sắc mặt hai người đối diện biến đổi.
"Thật to gan, ngươi không đi cũng phải đi."
Thang Thọ tức sùi bọt mép, lão đã sớm không đè nén được lửa giận.
Xoạt!
Lão đưa tay chụp về phía trước, một dòng nước hình khuyên hiện lên bay về phía Lục Khiêm.
Trình độ này không có gì lạ, tựa như trò chơi khống thủy của Luyện Khí cảnh mà thôi.
Thế nhưng ở trong mắt Lục Khiêm lại là một cảnh tượng khác.
Cảm giác đầu tiên dòng nước này mang đến cho người ta là nhẹ, như lông chim không rơi, thứ hai chính là không gì không lọt.
Bất kỳ sự vật gì tiến vào bên trong, đều sẽ chìm xuống, sau đó bị vô khổng bất nhập nhược thủy xâm lấn, thẳng đến khi toàn bộ bị phân giải.
Lớn là nhục thân, nhỏ là pháp lực, ngay cả thần tiên cũng đều sợ hãi.
Này nước so với pháp bảo chỉ có phần hơn chứ không kém.
"Cẩn thận!"
Thanh Phong lão đạo vội vàng nhắc nhở.
Không nghĩ tới gia hỏa này vừa ra tay chính là sát chiêu, hiện tại ngăn cản cũng không kịp.
Thang Thọ ngang nhiên xuất thủ, nhưng Lục Khiêm vẫn không hề bị lay động.
Thẳng đến khi Nhược Thủy bao phủ toàn thân hắn lại.
Không đợi Thang Thọ vui mừng, bỗng nhiên một cỗ hàn ý tĩnh mịch mục nát truyền đến.
Chỉ thấy Nhược Thủy giống như bị mực nhuộm thành màu đen kịt.
Sau đó, Lục Khiêm điểm ra một chỉ, Hắc Thủy lấy thế sét đánh không kịp bưng tai dính vào làn da Thang Thọ.
"Ngươi. . ."
Sắc mặt Thang Thọ ngưng lại, vẻ mặt hoảng sợ.
Hắn phát hiện lực lượng của mình bị một loại đồ vật nào đó thôn phệ.
Nhược Thủy không có gì không thay đổi trong thể nội, lại bị Hắc Thủy tràn ngập tĩnh mịch mục nát đồng hóa, pháp lực nhanh chóng trôi đi.
Đây không phải pháp lực bị tiêu hao, tiêu hao còn có thể hồi phục, mà đây là pháp lực biến mất, cảnh giới tụt xuống.
Mấy người ở bên cạnh hoảng sợ nhìn hắn.
Ở trong mắt người khác, làn da Thang Thọ biến thành màu xanh nâu, mạch máu toàn thân nổi lên, hiện ra một loại đen kịt, giống như cả người bị Hắc Thủy vừa rồi ô nhiễm.
"A a! !"
Thang Thọ không ngờ người trước mắt này lại cường đại như thế, ngay cả Tam Thiên Nhược Thủy cũng không có chút tác dụng nào, hắn phun ra một ngụm tiên huyết, cả người hôn mê bất tỉnh.
"Ngươi làm gì vậy?"
Đại hán cao chín thước hoảng sợ nói.
"Còn không mau cút đi?"
Lục Khiêm nhìn chằm chằm vào đại hán.
"Ngươi cũng muốn thử một lần?"
Sắc mặt đại hán trở nên khó coi, sau khi quẳng xuống một câu độc ác liền dẫn theo người bỏ chạy.
Lục Khiêm nhìn bóng lưng hai người trầm tư không thôi. Lực lượng của Hắc Thủy so với mình cường đại hơn nhiều, khắc chế tất cả thần thủy, thậm chí hấp thu tới đồng hóa.
"Đạo hữu gây ra chuyện rồi."
Thanh Phong cười khổ nói.
"Không sao, binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn."
Lục Khiêm xem thường. Nếu không phải đoạn thời gian này không thoát thân ra được, thì hắn đã đánh chết tên kia tại chỗ rồi.
"Xưa nay phong cách Chư Thiên Tinh Túc luôn như vậy."
Thanh Phong lão đạo nhìn qua hư không vô ngần.
"Bọn hắn chiếm cứ bảy viên tinh thần tốt nhất, có được bảy loại sức mạnh Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Âm Dương mang tính hủy diệt, đối với sinh linh Đại Hạo Tinh mà nói, bọn hắn là chúa tể cao cao tại thượng, đám người này cũng gần như là thế."
Hai chân cách mặt đất, tư tưởng cũng cao cao tại thượng.
Bọn hắn tự nhận là chiêu hiền đãi sĩ, nhưng theo Lục Khiêm, đám người này đơn giản là không cách nào thuyết phục, làm cho người ta chán ghét.
Đông Hoa Tinh.
Vị trí nơi này bại lộ, khiến Trung Nguyên Tử Quân bỏ ra rất nhiều công sức mới di động viên tinh thần này đến chỗ bí ẩn.
Lão ở trong mật thất u ám, nghe thủ hạ báo cáo.
"Ngươi nói là Thái Giám Vương trong cung thấy được Nhật Thần Vũ Nhân tìm chúng ta gây phiền phức?"
"Đúng thế. Còn có Thái Âm bảo kính nữa! Trong tay mỗi người Ngọc Kinh Sơn có một cái Thái Âm bảo kính, đương nhiên hắn cho rằng là nhóm chúng ta. Thuộc hạ từng điều tra về, phát hiện người của chúng ta cũng không có đến địa phương kia, hơn nữa, không có ai có được Thái Âm bảo kính đông kết hư không."
"Thái Âm bảo kính. . ."
Bảo kính có thể đông kết Thái Giám Vương, tối thiểu phải vượt qua một lần Thiên kiếp, sinh ra huyễn hình pháp bảo mới có thể.
Chuyện này khiến Trung Nguyên Tử Quân nhớ tới người nào đó giết nữ nhi và nhi tử lão.
Chỉ là gần đây quá nhiều chuyện, không rảnh để ý tới gia hỏa này.
Chẳng lẽ Phong Đô cũng đến đây?
Trung Nguyên Tử Quân không thể tin được, thế giới nhỏ đến mức ở đây cũng có thể gặp phải.
Có lẽ là trùng hợp.
"Tiếp tục điều tra, trước đó Thái Giám Vương còn nhìn thấy cái gì, đúng rồi, nói cho Thái Giám Vương đừng đến tìm phiền phức, cần biết rõ nơi hạ lạc của Bát hoàng tử sau đó cẩn thận phối hợp."
Trung Nguyên Tử Quân có chút bất đắc dĩ, nếu tìm được gia hỏa kia, không rút gân lột da hắn thì không được.
"Vâng, thuộc hạ biết rõ."
. . .
Lục Khiêm an bài tốt sự vụ, sau đó lại đi Thái Thuấn Tinh xem đám người Dương Tiêu.
Vừa mới đi vào Thái Thuấn Tinh, liền phát hiện có chút không đúng.
Thái Thuấn Tinh vốn có tổng cộng mười nước, bây giờ chỉ còn lại một nước, dường như biến thành vương triều thống nhất.
Vương triều có một loại thần miếu, thờ phụng hai vị chân tiên Thái Âm Thái Dương, đây chẳng phải là hai vợ chồng Dương Tiêu và Ngọc Sanh sao.
"Thế nào? Đây là thành quả mới nhất ta mới thôi diễn ra."
Bỗng nhiên tượng thần bên trong miếu thờ mở miệng.
"Không tệ, so với phương thức mổ gà lấy trứng trước kia tốt hơn nhiều."
"Đúng vậy, cuối cùng cũng không phải phát sầu vì đồ ăn nữa."
Lục Khiêm không khỏi có chút hiếu kỳ, đến cùng bản thể của tên Vũ Thần tộc này là cái gì.
Hiện tại chỉ nhìn thấy một chút nguyên thần của bọn hắn, nghe nói bản thể Vũ Thần tộc vô cùng to lớn, hơi động suy nghĩ chính là trên trăm năm.
Nếu như nhìn thấy chân thân, lấy Thất Thập Nhị Biến biến thành hình dạng của bọn hắn, nhất định uy lực không thể tưởng tượng.
Thế nhưng đối phương rất cẩn thận, tuy nói có giao tình nhất định, nhưng cũng không thể lấy chân thân cho mình nhìn.
"Ta tới là nhờ ngươi một việc."
Lục Khiêm ngưng tụ ra một giọt Hắc Thủy.
"Hỗ trợ ta phân tích vật này một chút."
"Ồ? Giọt nước này. . . Ngươi? Đây là. . ."
Con ngươi Dương Tiêu co rụt lại.
Hắn sống qua vô số năm tháng dài dằng dặc, nhìn qua vô số thần thủy, nhưng chưa từng thấy qua loại Hắc Thủy phá hư và tử vong thuần túy này.
"Hỗ trợ phân tích một cái."
Lục Khiêm muốn nhìn một chút hậu thủ Thanh Đế lưu lại là gì, mặc dù biết rõ đối phương đã động tay động chân, nhưng không biết rõ chuẩn bị ở đâu, chuyện này khiến hắn cực không thoải mái.
Tiên Thiên Kiến Mộc Chủng là vật cực kì quý giá, hắn không muốn để cho Dương Tiêu biết rõ, cho nên chỉ có thể lấy ra Hắc Thủy.
Dương Tiêu dò xét một phen, Sát Na Chi Quốc quanh người không ngừng lấp lóe, trong giây lát liền có mấy ngàn cái văn minh sinh ra rồi diệt vong.
"Vật này có đầu nguồn khác, tương đương với một cái phân thân, lực lượng phân thân do bản thể khống chế, nếu như ngươi đụng phải bản thể, chỉ sợ sẽ bị phản chế."
Dương Tiêu quan sát một chút liền nhìn ra bản chất vật này, muốn hoàn toàn khống chế vật này, như vậy thì phải chờ bản thể xuất hiện, sau đó giết chết bản thể mới được.
Lục Khiêm đạt được kết quả lập tức rời đi, trở lại Đại Càn Tinh.
Đám người Già Lam phân tám phù lục phá giải ra ngoài, đã có mấy trăm người có được phù lục không hạn chế.
Mấy trăm người này đối với cương vực Đại Càn bát ngát mà nói, chỉ là bọt nước không lật lên được chuyện gì.
Mạch nước ngầm đã bắt đầu phun trào.
Tin tức Lục Khiêm đả thương Thang Thọ truyền đến Tam Thiên Nhược Thủy Tinh, Tinh Thần Chi Chủ giận tím mặt, muốn Âm Cảnh Thiên Cung phải cho lời giải thích.
Trung Nguyên Tử Quân cẩn thận thăm dò, sự tình đã sắp điều tra ra manh mối.
Nguy hiểm sắp xảy ra.
Theo thời gian trôi qua, tin tức phù lục không hạn chế dần dần bị thượng tầng đế quốc biết rõ, cho dù là Thanh Đế cũng có chút không che giấu được.
Dưới cục diện này, cường độ Điên Đảo Ngũ Hành Đại Phá Bại Nguyên Thai Pháp không ngừng gia tăng, Tiên Thiên Kiến Mộc Chủng sắp nảy mầm, Động Chân cũng có cơ hội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận