Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Dạ Thi Sơn Vương, Già Lam thân hứa(1)

【VIP】 Dạ Thi Sơn Vương, Già Lam thân hứa(1)
Yêu loại hóa hình, có xinh đẹp, có xấu xí. Nhưng phần lớn đều liên quan tới tính chất công pháp tu hành.
Nếu là công pháp chính thống, trên cơ bản sẽ không tu thành hình dạng kỳ quái.
Lại nói, Thụ Tinh bà bà cũng không phải yêu loại chân chính.
Trước kia nàng chỉ là Dong Thụ có một sợi u hồn. Nhưng vì một tên tu sĩ tạ hóa dưới Dong Thụ, nên sau khi hấp thu tinh huyết của hắn mà thành yêu quái.
Một thân sở học này cũng bắt nguồn từ tu sĩ để lại, bản thân không có bao nhiêu năng lực của yêu quái.
“Bà bà.”
“Phong Đô tiên trưởng.”
Tiểu Thanh mang theo năm nữ khác tiến lên chào hỏi.
“Đa tạ tiên trưởng đã chăm sóc đám đệ tử của tiểu nữ.”
Đôi mắt Thụ Tinh bà bà như đuốc, liếc mắt đã nhìn thấu trạng thái hiện tại của Thải Vi.
“Không có gì. Chuyện của thư sinh này là như thế nào?”
Lục Khiêm nhìn thi thể thư sinh.
Bộ dạng nửa người nửa yêu, người chết sống lại này cực kì thú vị.
“Đáng ghét, đây là thủ đoạn của Họa Bì Trủng. Hóa ra là bọn hắn ám toán Già Lam Tự ta.”
Thụ Tinh bà bà nhìn thi thể thư sinh, đôi mắt đẹp trợn trừng.
“Đám nghiệt súc Họa Bì Trủng này, sẽ có một ngày, lão nương hút khô tiên huyết đám đàn ông các ngươi, nữ thì đưa cho tiên trưởng làm nữ tỳ rửa chân.”
“Này này, ta nói bà bà ngươi, lôi ta vào làm gì.”
Lục Khiêm dở khóc dở cười. Đoán chừng là do nàng nhìn ra vấn đề của Thải Vi, nên cho rằng mình là loại xấu xa kia. Thật ra Lục Khiêm là người rất có ranh giới, biết rõ đồ vật nào có thể đụng, cái nào không thể đụng.
Khuôn mặt Thụ Tinh bà bà đỏ lên, vội vàng tạ lỗi:
“Hiểu lầm hiểu lầm, đúng rồi, chúng ta không nên đứng ở ngoài, trước tiên vào trong nhà ngồi xuống đã.”
Đoàn người đi vào trong Già Lam Tự. Bên ngoài nhìn thì rách nát, nhưng bên trong lại là vàng son lộng lẫy.
“Tiểu Thanh, tấu nhạc, Thải Vi châm trà, những người khác nhảy cho tiên trưởng xem.”
Tiểu Thanh đứng ở sau tấm bình phong, tay trắng phất động dây đàn, tiếng đàn ưu nhã vang lên.
Khi thì gấp rút, khi thì nhẹ nhàng.
Thải Vi châm trà ở bên cạnh Lục Khiêm, bốn nữ còn lại nhẹ nhàng nhảy múa.
Mị nhãn như tơ, câu hồn đoạt phách người.
Thỉnh thoảng mấy người lại nhìn về phía Lục Khiêm, nam tử trẻ tuổi như vậy, lại có thực lực cường đại, thử hỏi có cô gái nào không yêu đây.
Trước kia có mười nữ quỷ, hiện tại chỉ còn lại sáu người, Thụ Tinh bà bà thấy vậy âm thầm đau thương một trận.
“Đúng rồi, bà bà, nơi này của ngươi có vật thuần âm, hữu ích với thần hồn hay không.”
Lục Khiêm nhìn về phía Thụ Tinh bà bà hỏi.
“Ai, tiên trưởng đừng gọi xa lạ như vậy, gọi ta là Già Lam là được rồi.”
Thụ Tinh bà bà cười duyên nói.
Bản thân bà bà là một cái danh xưng, bình thường sử dụng trong nội bộ Già Lam Tự.
Khi còn sống Thụ Tinh bà bà có tên Tống Âm Như, pháp hiệu Già Lam, những người khác gọi nàng là Già Lam đạo hữu, chỉ có người có quan hệ tương đối thân mật, mới gọi là Già Lam.
“Được rồi, Già Lam.”
Thụ Tinh bà bà ho nhẹ một tiếng, nhẹ nhàng nói:
“Chắc tiên trưởng tới là vì cái này? Ngươi tới rất đúng lúc.”
“Ba năm trước, Bắc Minh phát hiện một cái âm phong động vạn năm, lúc ấy do ta, Họa Bì Trủng và người canh núi phát hiện đầu tiên, về sau tranh chấp không thôi, dẫn động tới Pháp Minh.”
“Minh chủ Pháp Minh, Dạ Thi Sơn Vương quyết định ba nhà chúng ta chiếm hai phần. Bốn phần còn lại giao cho Pháp Minh chưởng quản.”
Bắc Minh là danh tự chỉ khu vực phía bắc vùng này.
Về phần Pháp Minh thì địa vị tương đương với Cửu Tiêu Đạo Minh. Chỉ có điều Pháp Minh nghiêm khắc hơn một chút, phạm vi quản lý phép tắc càng rộng, thậm chí có thể tổ chức minh hội, phân chia địa bàn minh hữu.
“Dạ Thi Sơn Vương là người phương nào?”
Lục Khiêm hỏi.
“Dạ Thi Sơn Vương chính là thủ lĩnh đời thứ chín Thương Bộ Lạc ba ngàn năm trước, tam thế Hư Đan Đan Kiếp, chính là minh chủ do các thế lực Bắc Minh chúng ta bầu ra.”
“Tam thế Đan Kiếp?”
Lục Khiêm nắm được một cái tin tức quan trọng.
Thế giới này không khác Nam Linh Vực lắm, ngoại trừ truyền thừa cổ lão hơn một chút, còn lại không có chỗ nào quá khác biệt.
“Phong Đô đạo hữu không biết sao?”
“Ta là bàng môn tán tu, không trải qua tu luyện chính thống.”
“Phong Đô đạo hữu quả thực lợi hại.”
Thụ Tinh bà bà tấm tắc khen.
“Cái Hư Đan chi cảnh này cố định ở một ngàn năm đạo hạnh, bị thiên địa tinh khí hạn chế, cho nên không cách nào tăng thêm một bước, các tiên hiền liền nghĩ đến chuyện chuyển thế trùng tu.”
Chuyển thế trùng tu tương đương với biến thành một người mới, bắt đầu tu luyện lại từ đầu.
Phục dụng đan dược và công pháp tu luyện đặc thù, bảo đảm con đường chứng đạo, thần thông và ký ức không mất đi.
Chỉ cần vượt qua đoạn thời gian thai nghén trước khi xuất thế kia, tu vi sẽ khôi phục cực nhanh.
Ước chừng mấy chục năm thời gian là có thể khôi phục lại tu vi đỉnh phong của kiếp trước, đồng thời hạn mức một ngàn năm đạo hạnh cũng có thể tăng thêm không ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận