Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Vô Thường khiếm khuyết, Vân Thủy động thiên(2)

【VIP】 Vô Thường khiếm khuyết, Vân Thủy động thiên(2)
Một vài đầu trâu mặt ngựa được ăn Hoàng Tuyền ma đậu, tu vi đã là Luyện Khí đỉnh phong, cách Dưỡng Thần chỉ một bước chân.
Hắc Bạch Vô Thường có tu vi mạnh hơn một chút, nhưng chi phí luyện chế gấp mấy chục lần đầu trâu mặt ngựa, hơn nữa chỉ có thể ở trong nhà.
“Xem ra cần phải nghiên cứu thêm.” Lục Khiêm thầm nghĩ.
Dù nói thế nào thì đây cũng là Đạo binh có sức chiến đấu Dưỡng Thần đầu tiên của hắn, nếu có thể sinh sản lượng lớn, dù đắt hơn nữa cũng không sao.
Chí ít tạo ra mười mấy hai mươi người.
Như vậy xét ở phương diện tu sĩ tầm trung, sẽ không có nhiều cách biệt với đại thế lực ở đảo Vạn Tượng.
Nghĩ đến đây Lục Khiêm xuống núi.
Hôm nay là ngày ước định với Quỷ Thất.
Nguyên liệu luyện chế Hắc Bạch Vô Thường còn phải nhờ tên này giúp đỡ, bằng không dù Hắc Sơn có quan hệ với chợ Quỷ, thứ tốt của người khác cũng chưa đến lượt hắn.
“Đạo hữu!” Lục Khiêm từ xa đã nhìn thấy nam tử ở trong lương đình.
Nam tử có khuôn mặt trắng xám, quỷ khí âm trầm, chính là bạn tốt Quỷ Thất của Lục Khiêm.
Quỷ Thất chắp tay đáp lễ, thuật lại nói ngắn gọn.
“Vân Thủy động nhiều lần ám hại đệ tử chợ Quỷ, Chúc Quỷ Vương ra lệnh diệt môn phái này.”
Trên mặt Quỷ Thất mang theo sát khí.
Vân Thủy động chính là một trong mười đại thế lực của đảo Vạn Tượng, nội bộ nắm giữ địa mạch Huyết Độc Âm Thận Sát khí, vậy nên số lượng cao thủ Dưỡng Thần bậc trung là nhiều nhất.
Lần này Chúc Quỷ Vương cũng không mạo hiểm, mà là triệu tập thế lực đứng về phe mình cùng xuất kích.
Mỗi thế lực xuất kích sẽ được chia thù lao dựa trên số lượng cao thủ.
Lục Khiêm, hai tỷ muội Yêu Nguyệt, Hư gia Nhị lão tổng cộng có sáu người, có thể thu được sáu mươi vạn phí trợ quyền.
Sau này chiến đấu nếu xuất hiện cao thủ Dưỡng Thần mới cũng sẽ chi trả giá cả giống vậy.
Hơn nữa, ngoại trừ địa mạch Sát khí thì ai cướp được gì sẽ thuộc về người đó hết.
“Lần này có bao nhiêu tổ chức đến?” Lục Khiêm hỏi.
“Đại khái có hơn mười thế lực cấp trung, mười mấy thế lực nhỏ. Phía bên kia cũng tương đương vậy, có người nói Vân Thủy động còn lôi kéo Yên Quật làm minh hữu.”
Hai thế lực này Lục Khiêm đều quen thuộc, lúc trước Vân Thủy động vì Minh Hà bí phủ mà truyền thông cáo truy sát hắn.
Còn Yên Quật lại là oan gia cũ, lần đầu tiên đi cướp Lục Khiêm đã cướp nhà trên thuyền của Yên Quật.
Ầm ầm!
Trên trời vọng xuống tiếng nổ vang.
Mấy chục luồng độn quang bay vào bên trong Tam Gia Quỷ Thị.
“Đạo hữu đi cùng chúng ta chứ, thương thảo đối sách một hồi.” Quỷ Thất dẫn theo Lục Khiêm đến Tam Gia Quỷ Thị.
Trong thời gian này tuy hai nhà có xảy ra mâu thuẫn nhưng chung quy vẫn chưa trở mặt nhau.
Chúc Quỷ Vương cũng im hơi lặng tiếng, không biết được bận chuyện gì. Hiện giờ mới biết là vì chuyện này.
Gần đến thời điểm Thủy Nhãn mở ra, rất nhiều thế lực đều đánh hơi được phong thanh.
Bây giờ Thập gia thế lực đã biến thành Bát gia.
Các đại thế lực nhìn chằm chằm vào bạn đồng hành, hiện giờ người người cảm thấy bất an, trên cơ bản không đùm bọc lẫn nhau sẽ không tồn tại được.
Âm Thổ đại điện.
Chúc Quỷ Vương ngồi ở vị trí trung tâm, ánh nến bập bùng trong mắt, một luồng khí thế không tên tản ra ngoài.
“Đa tạ chư vị tới trợ lực, lão phu cảm tạ mọi người!”
Chúc Quỷ Vương đứng lên, nghiêm túc chắp tay với mọi người.
Chợt thấy chếch một bên phía đại điện có mười mấy tráng hán gánh năm, sáu chiếc rương lớn.
Mở rương ra, ánh vàng rực rỡ làm lóa mắt mọi người.
“Không dám, nên làm thế mà.”
“Quỷ Vương đa lễ rồi.”
“Chuyện nhỏ thôi mà.”
Nhìn thấy số tiền kia, các cao thủ đã không duy trì được vẻ mặt bình thản, khuôn mặt tươi cười như nở hoa.
Mọi người ngồi xuống nghe Chúc Quỷ Vương nói tình hình thực lực của phía bên kia.
Kỳ thực hai nhà có thực lực không khác biệt nhau quá nhiều, đều có số lượng lớn cao thủ cấp trung tự mình bồi dưỡng cùng với các thế lực lệ thuộc.
Vân Thủy động còn có nhiều hơn một đại thế lực chống lưng, sợ rằng căn cơ Tam Gia Quỷ Thị bên này yếu hơn một chút.
“Đã như vậy chúng ta uống máu ăn thề! Cùng nhau tiến lùi!” Chúc Quỷ Vương vung tay lên, trước mặt bày ra một cái vạc lớn.
Ông ta là người bước lên đầu tiên, ngưng tụ thành một giọt tinh huyết đen kịt.
Người phía sau lục tục bước lên, cắt ra một vết thương, nhỏ vào bên trong vạc lớn.
Uống máu ăn thề là một loại thề không được phản bội minh ước, nếu không sẽ bị phản phệ.
Mặc dù không khoa trương giống như Huyết Chú nhưng cũng đủ một bình để người cùng uống.
Lục Khiêm bước lên đỡ lấy một chén rượu, uống một hơi cạn sạch.
Ý niệm chảy vào trong Thức Hải bị Giao Long nuốt chửng ngay lập tức. Hiệu quả pháp thuật liền bị thôn phệ.
“Hắc Sơn đạo hữu, tại hạ là đường chủ Kim Cương đường, không bằng chúng ta cũng kết minh?”
Đứng bên cạnh Lục Khiêm là một nam tử có dáng dấp kỳ lạ.
Người này thân hình cao lớn, đầy mặt râu quai nón, da dẻ đen sì không thấy lỗ chân lông, nhìn kỹ lại là đá Hắc Diệu.
Lục Khiêm nhớ ra người này gọi là Kim Cương đạo nhân, tu luyện Kim Cương đạo pháp, rèn luyện tự thân trở nên cứng rắn như pháp khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận