Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Tượng đá Địa Ngục

【VIP】 Tượng đá Địa Ngục
Trận chiến này cả thế gian đều chú ý kết quả chiến đấu, theo Trung Nguyên Tử Quân trở về mà truyền khắp bốn phương.
Âm Cảnh thiên cung và Câu Ly vương triều nằm ở Minh Hải phía bắc đại lục. Nơi đây tương đối vắng vẻ, lúc đầu người không nhiều, việc xảy ra lần này ngược lại truyền bá vô cùng nhanh.
Khu vực hồ Trầm Kiếm ở phía nam. Có một hồ chiếm diện tích ngàn dặm, nước hồ trong veo, mặt nước bao phủ một lớp sương khói mỏng manh. Dưới nước không có sinh vật, thay vào đó là từng chuôi kiếm sắc bén. Nơi đây cảnh sắc kì lạ, chính là địa bàn kiếm tu, khu vực hồ Trầm Kiếm có hàng chục hoặc hàng trăm môn phái kiếm tu lớn nhỏ khác nhau. Bởi vì tu sĩ quanh năm tẩy kiếm quăng kiếm, nơi này bỗng dưng sinh ra kiếm khí.
Sâu trong hồ Kiếm, có đạo nhân thổ nạp kiếm khí. Tướng mạo người này hơi kì lạ, tóc trắng bạc, nhìn kỹ lại giống là kim loại, làn da hiện ra một loại màu trắng bạc kỳ dị. Lúc này, người này mở to mắt, con ngươi cũng là màu trắng bạc.
Soạt!
Người này trực tiếp xuất hiện trên mặt đất từ đáy hồ.
“Bái kiến Thiên Dương kiếm bài!”
Thuộc hạ cúi đầu nửa quỳ, không dám nhìn thẳng, chỉ sợ kiếm khí đả thương con mắt.
Chỗ Thiên Dương đi qua, thổ nhưỡng cũng biến thành kim loại cứng rắn.
“Xảy ra chuyện gì? Vì sao lại gấp như thế?” Lông mày trắng như tuyết của Thiên Dương nhíu lại, thần sắc có chút bất mãn.
“Kiếm thủ, đã có kết quả.”
Thuộc hạ nhẹ nhàng nói, Thiên Dương biểu lộ hững hờ, về sau dần dần ngưng trọng. Một người vừa tiến vào Nguyên Thần, vậy mà có thể đánh bại Động Chân Chân Quân. Cho dù là Thiên Dương chủ của Thiên Kiếm sơn này, cũng không khỏi kinh ngạc.
“Lát nữa trình tin tức của Phong Đô này lên.” Thiên Dương vứt xuống một câu, chợt rời khỏi.
“Vâng.”
Phía dưới ba ngàn trượng. Trong hang tối, làn sương xanh lơ lửng bao trùm cả không gian bên dưới. Nơi đây cực lớn, giống như thế giới bên dưới. Cây nấm cao phát ra ánh sáng huỳnh quang mờ ảo, chiếu sáng cả thế giới. Theo ánh đèn u ám, có thể thấy bên trong có vô số Cự Xà đang quấn lấy nhau. Ở trung tâm là một Cự Xà với khuôn mặt của một nữ tử xinh đẹp.
“Xà Mẫu, chiến tranh trên mặt đất Có kết quả rồi.”
Lúc này, một quái vật nửa người trên là người, nửa thân dưới là rắn bò tới, phun đầu lưỡi đỏ tươi nói.
“Ồ? Nói nghe một chút.” Xà Mẫu được gọi là Vạn Xà Nữ Vương. Tên nghe giống như là yêu quái, trên thực tế là tu sĩ Nhân tộc đường đường chính chính. Đây là phương pháp tu hành bàng môn tả đạo, để một vạn đầu rắn vào trong hũ, đợi bọn chúng chém giết còn một con rắn duy nhất, đó chính là Xà Mẫu. Sau đó dung hợp với Xà Mẫu là có thể đạt được Vạn Xà Nữ Vương Đạo quả.
Đương nhiên, Vạn Xà Nữ Vương không giới hạn nam nữ, nguyên thân của Xà Mẫu cũng là nam, chỉ là sau khi dung hợp với Xà Mẫu mới có bộ dạng này.
“Nguyên Thần giết Động Chân? Phong Đô này thật thú vị.” Gương mặt xinh đẹp của Xà Mẫu lộ ra một nụ cười như có điều suy nghĩ. Có thời điểm cảnh giới không phải quá quan trọng, trong cuộc chiến giữa sự sống và cái chết, điều quan trọng nhất là ai là người cướp được một chút hi vọng sống. Người có cảnh giới cao không đánh được người cảnh giới thấp cũng là việc thường thấy. Thường thường người có cảnh giới thấp khả năng hết sức chuyên chú, mà người có giới cao sẽ sinh ra tâm tính khinh thường, như thế sẽ bị người lật bàn.
“Thuộc hạ nghe người ta nói là Câu Ly thần vương âm thầm ra tay tương trợ.”
“Vì sao Câu Ly thần vương ra tay giúp đỡ?” Xà Mẫu rất hứng thú.
“Nghe nói Câu Ly Thần Vương cố ý chiêu Phong Đô là con rể, cho nên mới âm thầm xuất hiện tương trợ.”
“Thì ra là thế.”
Đây là lập luận chủ yếu lưu hành trong ngoại giới. Dù sao Nguyên Thần đánh bại hai Động Chân thực tế hơi cường điệu quá, lại thêm Câu Ly thần vương từ đầu đến cuối không ra tay, chỉ có cuối cùng mới xuất hiện, điều này khiến mọi người càng thêm xác nhận ý nghĩ của mình.
Cho dù như thế nào, bắt đầu từ hôm nay, đám người Huyền Lão Hắc Đế đã trở thành quá khứ, thay vào đó là Phong Đô cung chủ. Tất cả đại thế lực một lần nữa ước định thế lực của Âm Cảnh thiên cung. Chỉ một trận chiến lần này, mặc dù Âm Cảnh thiên cung thắng thảm, nhưng cũng tổn thất nặng nề, chín phần thế lực bị nuốt chửng. Trung Nguyên Tử Quân nhìn như thua, ngược lại là người chiến thắng lớn nhất. Mai Sơn đạo và Thiên Địa Huyền Môn mất đi thủ lĩnh, Ngọc Kinh sơn nhân cơ hội đó nhận hai môn phái làm phụ thuộc. Lại thêm thế lực ban đầu của Âm Cảnh thiên cung, toàn bộ thế lực của Ngọc Kinh sơn ít nhất bành trướng gấp ba lần. Phong Đô người thắng là người thua nặng nhất.
Hiện nay Trung Nguyên Tử Quân cũng yên tĩnh lại, đoán chừng đang tiêu hoá địa bàn mới chiếm được.
Âm Cảnh thiên cung.
Đám người rút khỏi Thiên Trung thành, lần nữa trở về Úc Tuyệt chi sơn. Ngọn núi vốn trở nên vắng ngắt bây giờ náo nhiệt hẳn lên, thỉnh thoảng có mấy Quỷ Thần bay qua. Đỉnh núi chỉ có một tòa Trường Nhạc cung lẻ loi trơ trọi đứng lặng lẽ. Những nơi khác vẫn chưa có xây thành.
Tầng thứ năm Hoàng Tuyền Nại Hà của Bắc Âm Phong Đô Sơn. Tầng này giống Giao Phục Hoàng Tuyền đồ như đúc, có Hoàng Tuyền Đế Long, Hoàng Tuyền, Nại Hà Kiều và Kim Cung.
Ầm!
Soạt!
Giờ phút này, nước sông Hoàng Tuyền đang khuấy động dữ dội.
“A a!! Phong Đô! Lão tử giết ngươi!”
Một bộ khô lâu gầm thét bên trong sông Hoàng Tuyền, Hoàng Tuyền Đế Long cũng hơi có dấu hiệu không ức chế được. Động Chân dù sao cũng là Động Chân. Nếu không phải Động Thiên áp chế đạo nhân đầu hổ, nếu gia hỏa này cá chết lưới rách, chỉ sợ toàn bộ Phong Đô Sơn cũng không muốn.
Thời khắc nguy cơ, một lão giả cầm ô đen trong tay, sau đầu xuất hiện Công Đức Kim Luân, trấn áp đạo nhân đầu hổ lại. Không đến một lát, nước sông Hoàng Tuyền triệt để làm tan chảy đạo nhân đầu hổ. Tinh khí hùng vĩ nuôi dưỡng Phong Đô Sơn, hấp thu Động Thiên của người này, diện tích Phong Đô Sơn lại lớn hơn không ít.
“A?” Lão Quỷ kinh ngạc nhìn cán ô, phía trên lại có thêm một đạo vết cắt: “Làm sao như vậy cũng có công đức?”
“Công đức cũng không phải làm việc tốt, bản thân quỷ vật và tà ma là tồn tại thiên địa không dung nạp, giết bọn họ chẳng phải là công đức hay sao?” Thân hình Lục Khiêm xuất hiện sau lưng.
“Thì ra là thế.”
“Về sau ngươi ở tầng thứ năm đi, thu thập công đức đồng thời hỗ trợ trấn áp Quỷ Thần.” Lục Khiêm cười nói: “Thế giới Quỷ Thần đông đảo, thu cũng không thu hết, đừng nói chín vạn công đức, cho dù là chín triệu cũng là bình thường.”
Lão quỷ nghĩ nghĩ, có lẽ đây đúng là cơ duyên của mình, thế là gật đầu: “Được. Lão phu đồng ý là được.”
Vừa dứt lời, Lão Quỷ đi đến cửa lớn Kim Cung phía bên phải cách đó không xa, ngồi trên mặt đất, nhắm hai mắt, ô đen lơ lửng trên đỉnh đầu, sau đầu có một vòng Kim Luân. Giờ này khắc này, Lão Quỷ thấy rõ tất cả cơ duyên, niềm nở cười to: “Ha ha, nếu như không còn Quỷ Thần, chẳng lẽ không phải là ngày thành đạo của ta sao?”
Sau đó bất động, giống như một cái xác. Nhục thân hóa thành tượng đá, vĩnh viễn trấn thủ nơi đây, không được siêu thoát.
“Quỷ Thần nếu là không có, chẳng phải là không có cách nào thành đạo?” Lục Khiêm tự lẩm bẩm, cũng không biết lần này là mình hại hắn, hay là trợ hắn thành đạo.
Thực ra Lục Khiêm không biết là, ngay khi Lão Quỷ thất bại trong gang tấc, đã sớm biết được mình không còn sống được lâu nữa. Bắt đầu bước lên con đường độc lập siêu thoát này, công đức đối với lão tương đương với trái tim đối với con người. Làm sao người ta có thể sống mà không có trái tim? Bây giờ bắt lấy cơ hội này, dù là hi vọng xa vời, cũng bằng lòng thử một lần.
Sau đó, Bắc Âm Phong Đô Sơn có thêm một tượng đá.
Bây giờ nắm giữ toàn bộ Âm Cảnh thiên cung, Lục Khiêm cân nhắc làm một điều lệ, lấy Phong Đô Sơn làm trung tâm, tạo ra một hệ thống bắt Ác Quỷ Tà Thần giống như Hoàng Tuyền. Dù sao Phong Đô Sơn vẫn chưa phải trạng thái hoàn chỉnh, hiện tại mới có năm Địa Ngục. Thời kỳ đại thành Phong Đô Sơn tổng cộng có mười Địa Ngục. Mười Địa Ngục đại thành, Động Chân thì tính là thứ gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận