Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Vạn Năm Âm Phong động (1)

【VIP】 Vạn Năm Âm Phong động (1)
Màn đêm buông xuống, sao trăng lấp lánh.
Bên ngoài chiến trường cổ ngàn dặm có một ngọn núi cao lớn. Núi này có hình dạng rất kì lạ.
Trên núi có vô số mỏm đá mấp mô, thỉnh thoảng phun ra u hỏa khói độc.
Từ xa nhìn lại cả tòa núi giống như nhà nhà đang đốt đèn lên. Trên đỉnh núi khói độc u hỏa càng thêm dày đặc.
Một lão giả áo xám tóc xanh mắt dọc, làn da xanh lét, mọc đầy nếp nhăn đứng ở trong khói độc.
“Xem ra Họa Bì Trủng các ngươi cũng chỉ như thế, ngay cả một cái Già Lam Tự nho nhỏ cũng đấu không lại, hừ.”
Giọng lão giả áo xám khàn khàn, giống như móng tay bén nhọn ma sát phía trên vật thể, làm cho người ta không nhịn được nổi da gà.
“Thang Vu đạo hữu, ngươi trách oan tại hạ rồi.”
Phía sau lão giả áo xám có một nam tử dáng dấp vô cùng tuấn mỹ, thậm chí hình dạng còn đẹp hơn so với nữ nhân. Có điều giọng nói lại rất già nua.
“Thân Lược đạo hữu chỉ giáo cho?”
Người gọi là Thang Vu lão đạo quay lại, nhìn qua nam tử anh tuấn sau lưng.
Trong lòng không khỏi oán thầm, cũng đã cao tuổi rồi, vậy mà còn ngây thơ như thế, cái dáng vẻ trẻ tuổi này nhìn lên thấy nổi da gà.
“Là như này, kế hoạch của chúng ta vốn đã sắp thành công, kết quả nửa đường có một người xông ra, giết Yến Nam Phi bảo vệ tiểu tiện nhân này.”
“Hừ, không nghĩ tới nàng cũng là đồ đê tiện, trước kia bảo nàng đi theo ta thì không đồng ý, hiện tại lại tìm một nhân tình. Tiện nhân, sẽ có một ngày lão phu chiếm được ngươi.”
Sắc mặt Thang Vu đỏ hồng, hai mắt hiện lên một tia sát cơ. Còn có chuyện gì nhục nhã hơn so với chuyện này. Trước kia mong chờ chạy tới, kết quả người ta không thèm nhìn, ngược lại đi tìm một người khác. Đây là nhục nhã lớn nhất đối với nam nhân.
“Người kia tên là gì? Có tu vi gì?”
Soạt! !
Lại có hai thân ảnh xuất hiện bên cạnh hai người. Một người quỷ khí âm trầm, xem ra chính là quỷ tu. Người sau lưng cũng có khí chất tương tự hắn, chỉ có điều trẻ tuổi hơn một chút.
“Thanh Sơn binh mã pháp đàn Hồ Lực bái kiến hai vị đại nhân.”
“Tới rồi sao, ngươi đã điều tra được cái gì rồi?”
Gương mặt tuấn mỹ của Thân Lược nhìn về phía Hồ Lực. Đây là thế lực bọn hắn nâng đỡ để thay thế Già Lam Tự. Vì phòng ngừa nội bộ Pháp Minh cá lớn ăn cá bé, dẫn đến Pháp Minh chỉ còn lại mấy cái đại thế lực. Nên bình thường số lượng từ Tế Tửu đến tam phẩm đều cố định, sẽ không thiếu khuyết cũng không gia tăng.
“Dường như tu vi đối phương là Đạo Cơ trung kỳ, có được một tọa kỵ Đạo Cơ sơ kỳ.”
Hồ Lực chậm rãi nói. Sau đó Thang Vu vung tay một cái, để người này rời đi.
“Không ngờ đối phương là Đạo Cơ trung kỳ, hay là nhóm chúng ta tạm thời dừng lại một chút?”
Thân Lược nói.
“Chẳng lẽ lão phu không phải là Đạo Cơ trung kỳ sao?”
Thang Vu hỏi ngược lại.
Thân Lược cười khổ một tiếng, không tiếp tục trả lời.
“Ta đã liên hệ với cao thủ Định Long Xương Binh Giáo, nhất định phải bắt người này lại.”
Thang Vu ho nhẹ một tiếng, trong lòng cũng có chút không được tự nhiên.
Đối phương dùng một tay chụp chết Đạo Cơ sơ kỳ, chứng minh đạo hạnh người này khả năng đã tiếp cận Đạo Cơ hậu kỳ.
Bản thân mình mới có năm trăm năm đạo hạnh, đối phương lại có tọa kỵ Đạo Cơ, hai người ai mạnh ai yếu, đã có thể thấy được chút ít.
Định Long Xương Binh Giáo là nhất phẩm đại giáo, trong giáo có hai vị Đạo Cơ viên mãn và bảy Đạo Cơ khác. Là một đại giáo hàng thật giá thật, cách vị trí Tế Tửu không xa bao nhiêu.
“Chẳng lẽ ngươi mang bí mật kia. . .”
Thân Lược hơi có chút không dám tin;
“Sao ngươi lại hồ đồ như thế?”
“Vậy ngươi có biện pháp gì? So với việc để hắn độc chiếm tiểu tiện nhân kia sao, không bằng lão tử lấy lòng cấp trên, chí ít bọn hắn còn có thể phân cho nhóm chúng ta một chút.”
Thang Vu chửi bới nói.
Nếu không phải tiểu nhi vô danh kia chặn ngang một bước, đồ vật này đã sớm rơi vào trong tay bọn họ.

“Đồ vật gì vậy?”
Già Lam Tự, Lục Khiêm nhìn về phía mỹ phụ nhân bên người.
“Là sơn động bên trong Vạn Năm Âm Phong động, động này lấp lánh xích quanh, ma khí mãnh liệt. Dường như có khí tức bảo vật. Lúc ấy ta dẫn đầu đi vào điều tra, bỗng nhiên sơn động đóng lại, chỉ để lại một cái phù lục.”
Già Lam nói.
Nói xong liền lấy ra một mảnh vỡ đá hoa cương không có quy tắc từ trong ngực, phía trên vẽ các đồ án màu xanh.
Giống như là dã nhân thời tiền sử tiện tay lưu lại. Trong nháy mắt Lục Khiêm nhìn thấy đồ vật này, lập tức cảm ứng được lực lượng bàng bạc bên trong.
Trước đó hắn còn tưởng rằng đó là Chân Lục, như vậy lần này đơn giản kiếm bộn rồi.
“Đây chính là chìa khoá mở ra sơn động?”
Lục Khiêm nghĩ thầm.
Căn cứ lời nói của Già Lam, bên trong sơn động Âm Phong động ẩn chứa thuần âm chi khí, gấp mấy chục hơn trăm lần phía ngoài.
Nếu như nói Vạn Năm Âm Phong động là bảo địa không tệ.
Như vậy trong động chính là động thiên phúc địa khó gặp, chính là tuyệt hảo chi địa để ôn dưỡng thần hồn, tu luyện pháp thuật âm tính. Cho dù là thế lực cỡ lớn cũng sẽ động tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận