Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Mười năm mài lưỡi đao, rút kiếm muốn thử(2)

【VIP】 Mười năm mài lưỡi đao, rút kiếm muốn thử(2)
Thân hình Đan Thư tiến vào Đại Giải Thoát Luân, sau khi hành hạ ba canh giờ, lại xuất hiện lần nữa.
Đằng đẵng ba canh giờ.
Lúc trở ra, toàn thân trên dưới Đan Thư không có chỗ nào lành lặn.
Đây là Lục Khiêm còn lưu thủ.
Không phải vậy gia hỏa này đã sớm chết.
"Đủ chưa? Không đủ ta lại tiếp tục."
"Quả nhiên ngươi là tà ma ngoại đạo. Ta muốn nói cho người trong thiên hạ. . ."
Đan Thư hoảng sợ nhìn qua Lục Khiêm.
"Không sai, ta chính là tà môn ngoại đạo, cho nên giết ngươi cũng rất hợp lý?"
Nói xong, Đại Giải Thoát Luân lại bắn trúng Đan Thư lần nữa.
Uy lực Giải Thoát Thập Hình cao hơn gấp mười lần khi chưa đại thành.
Đặc biệt là bốn cái cực hình Thập Vạn Đao Sơn, Vô Biên Hỏa Hải, Ngạ Quỷ Tranh Tự, Vô Gian Toàn Qua vừa mới tăng thêm.
Tự mình nhìn qua cũng tê cả da đầu.
Thời điểm Lục Khiêm tra tấn Đan Thư, vẫn luôn chú ý, miễn cho đùa chết người ta.
Thân hình Đan Thư trở lại hiện thực lần nữa, lần này y đã nói ra tất cả mọi chuyện.
"Ngọc Sinh? Ha ha, hóa ra còn chưa chết, lần này để ngươi chết được rõ ràng."
Cuối cùng Lục Khiêm cũng hiểu được, hóa là gia hỏa này muốn giết mình, không trách được là điềm đại hung.
Bây giờ biết được âm mưu, trong lòng lại không có nguy hiểm như vậy.
Lục Khiêm không có ý định tìm Thái U, ngược lại, hắn còn muốn phản sát.
Đánh một quyền mở, miễn cho trăm quyền tới.
Đang muốn tìm người thử uy lực thần thông đại thành và Thiên Cương linh khí một chút.
Nghĩ tới đây, Lục Khiêm liền thu Đan Thư đang hấp hối vào Kiếm Nang, biến mất tại chỗ.
Gia hỏa này còn có một chút tác dụng, không thể để hắn chết quá sớm.
Đỉnh núi ngoài thành. Núi này tên là Thanh Phong.
Lục Khiêm lười nhác đặt tên, thấy núi có màu xanh, cho nên lấy tên là Thanh Sơn.
Màn đêm như mực, sáo trời lấp lánh, mặt trăng như cái mâm tròn treo trên cao, thả xuống ánh trăng trong veo.
Lại là một đêm trăng tròn. Nơi đây là động phủ của Đô vệ. Lục Khiêm ngồi xếp bằng bên bờ vực. Đỉnh đầu có một viên Long Châu lơ lửng. Ở phía trên là thỏ ngọc hóa thân thành nữ tử.
Đạo binh đầu trâu mặt ngựa cầm ngọc hạo đặc chế, đinh đinh đương đương tạc nguyệt.
Thanh âm trong trẻo, giống như đập vào phía trên ngọc thạch trân quý nhất, làm cho người nghe có loại cảm giác tâm thần sảng khoái.
Trên thực tế thứ bọn hắn tạc không phải là mặt trăng thật sự.
Mặt trăng ở xa bên ngoài triệu dặm, hắn có tài đức gì đụng vào viên tinh thần này. Chỉ là Thái Âm chi lực cụ tượng hóa mà thôi.
Mặt trăng đám người tạc và trăng trong nước không khác nhau chút nào.
Dáng người thỏ ngọc mỹ diệu, khuynh quốc khuynh thành, không giống như là tạc nguyệt, ngược lại giống như đang diễn tấu một loại nhạc khí nào đó.
So sánh với nhau, đầu trâu mặt ngựa giống như làm việc khổ sai.
Một con Tam Túc Kim Thiềm nằm rạp trên mặt đất, phun ra nuốt vào Nhật Tinh Nguyệt Hoa.
Thấy Lục Khiêm nhìn sang, Kim Thiềm kêu oa một tiếng, nhảy hai ba cái tại chỗ, giống như đang hỏi có muốn đi lên hay không. Sau khi Kim Thiềm thu nhỏ lại nhìn rất đáng yêu.
Không có đầy bọc mủ buồn nôn giống như những con Thiềm Thừ khác, nhìn qua là từng cái mụn nhỏ màu vàng. Tính chất làn da hơi giống vàng, không trách thế nhân xem Kim Thiềm là Thụy Thú kéo dài duyên thọ.
“Lát nữa sẽ cưỡi. . .”
Lục Khiêm vỗ vỗ cái lưng rộng của Kim Thiềm.
Quẻ tượng Tiểu Lục Nhâm biểu hiện nguy hiểm càng ngày càng gần.
Xung quanh động phủ và khắp nơi bên trong đều là Đạo binh.
Trong ngoài động phủ, lít nha lít nhít hơn hai ngàn cái.
Đầu trâu mặt ngựa, hỏa kỵ vũ dân đầu hươu đầu chó. Tam quân trên không, dưới đất, trên biển đủ cả.
Bọn hắn dưới sự dẫn dắt của đạo sĩ đầu chó, vận chuyển các loại vật liệu.
Đại Giải Thoát Luân màu vàng lơ lửng trên không trung, thỉnh thoảng đổ ra nước đồng bị nung đến nóng chảy.
Bọn hắn đang xây dựng pháp trận, trận này tên là Lục Dương Thiên Hỏa.
Cũng dùng để luyện khí luyện đan, hỏa diễm vô cùng mạnh mẽ, tốc độ luyện hóa vật liệu cực nhanh.
Khuyết điểm là pháp trận bất ổn, người có tay nghề không tốt khả năng sẽ dẫn đến nổ tung.
Hơn nữa cường độ nổ tung vô cùng lớn, thường xuyên có tu sĩ gà mờ nổ bay động phủ.
Pháp trận này dùng để hại người cũng không tệ. Vô số pháp trận che kín toàn bộ ngọn núi. Nếu là tu sĩ khác nhìn thấy, sẽ không khỏi cảm thán Lục Khiêm xuất thân giàu có.
Hơn ngàn cái pháp trận này tối thiểu tiêu tốn hai trăm vạn.
Không chỉ có như thế, trong đó còn có vô số phù lục và các loại ngọc trục.
Cộng lại phải đến năm trăm vạn.
Đây là tất cả đồ vật tốt nhất Lục Khiêm có khả năng thu thập được trong thời gian ngắn nhất.
Hiện tại có khoảng chừng một ngàn vạn vật liệu, nếu như không phải thời gian không đủ, Lục Khiêm còn muốn lấy toàn bộ bán đi, đổi thành phù lục quyển trục.
Mặc dù không biết rõ lúc nào Ngọc Sinh sẽ đến, thế nhưng trên cơ bản đã chuẩn bị kỹ càng.
Nghĩ tới đây, thân hình Lục Khiêm bước vào hỏa diễm, Long Châu và mặt trăng trên đỉnh đầu biến mất không thấy gì nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận