Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Hắc Bạch(1)

【VIP】 Hắc Bạch(1)
“Hắc bào đạo nhân?” Chúc Quỷ Vương nhướn mày, tóc đỏ rung rung tựa như ánh nến lay lắt.
“Hắc bào đạo nhân nói Lục Khiêm tới chơi.” Chấp sự hắc y nói.
“Lục Khiêm?” Hai mắt của Chúc Quỷ Vương sáng ngời vội vã nói với chấp sự hắc y: “Mau mau, mau mời vào đi.”
Lục Khiêm ra ngoài đã chừng một năm.
Thời gian hơn một năm không có tin tức, Chúc Quỷ Vương bên ngoài mặt thì có vẻ bình tĩnh nhưng không lòng không nhịn được có chút suy nghĩ, e là Lục Khiêm đã chết ở bên ngoài.
Không phải lão có giao tình nhiều ít gì với Lục Khiêm mà là lo lắng có thể mang tin tức của nữ nhi trở về hay không.
“Rõ!” Chấp sự hắc y đứng dậy hóa thành hắc vụ biến mất ngay tại chỗ.
Chỉ chốc lát sau, một đạo nhân hắc bào chậm rãi đi vào.
Chúc Quỷ Vương ngẩng đầu lên đối mắt với người này.
Con mắt đen kịt ở trong hoàn cảnh u ám lại hiện ra rõ mồn một.
Người này chính là Lục Khiêm, thời gian qua đi một năm không hề xuất hiện, khí thế cả người biến hóa rất nhiều, trở nên ung dung tự tin, đối mặt với mình không có chút lùi bước e dè nào.
Chẳng lẽ là hắn đã thật sự Luyện Cương thành công?
“Bái kiến Chúc Quỷ Vương.” Lục Khiêm chắp tay cười nói, đồng thời gật đầu với Quỷ Thất.
“Lục Khiêm đạo hữu, đã lâu không gặp!” Chúc Quỷ Vương ra lệnh lui ra, trong phòng chỉ còn lại lão và Lục Khiêm.
“Xem ra đạo hữu đã Luyện Cương thành công rồi.” Chúc Quỷ Vương đánh giá trên dưới Lục Khiêm một hồi rồi kết luận.
“Nhờ phúc của Quỷ Vương, tại hạ rốt cục đã Luyện Cương thành công.” Nội tâm của Lục Khiêm cũng có khoái ý khi thần công đại thành.
“Tốt, quả nhiên là thiếu niên hào kiệt.”
Bản thân Thi Giải quỷ tu có thể tự sinh ra Cương Sát, không cần ra ngoài Ngưng Sát Luyện Cương, chỉ có điều đối với độ khó của Ngưng Sát Luyện Cương lão cũng đã nghe qua chút ít.
Ngày đó lão chỉ là nói chơi chơi, không nghĩ tới Lục Khiêm vậy mà lại thành công.
Lục Khiêm nói: “Bần đạo ở Thiên Nguyên gặp được lệnh ái.”
“Người đâu?”
Không đợi Lục Khiêm nói xong, Chúc Quỷ Vương đã không nhịn được nói.
“Không thấy, lệnh ái bị Ngũ Tạng đạo nhân luyện thành Đăng Tâm pháp bảo, tại hạ không có cách nào đưa người ra được.”
Độ khó của việc lấy đi bản mệnh pháp bảo của cao nhân Đạo Cơ chẳng khác nào đánh bại gã. Điều đó là không thể với hắn.
“Ngươi… Ngươi tìm không thấy người còn dám quay lại sao?”
Chúc Quỷ Vương trợn mắt, tóc đỏ dựng đứng lên cao hơn một trượng, ánh lửa chiếu rọi đại điện.
Một cỗ khí thế khổng lồ đánh úp về phía Lục Khiêm. Chỉ trong chốc lát, Lục Khiêm dường như cảm thấy có một ngọn núi lửa ngay trước mặt mình.
Núi lửa lại giống như ngọn nến khổng lồ chiếu sáng mười phương thế giới.
Đối mặt với Chúc Quỷ Vương đang nổi giận Lục Khiêm không đổi sắc mặt.
“Chỉ sợ ngay cả Chúc Quỷ Vương ngài cũng không chắc có thể cứu người ra, huống hồ là một Dưỡng Thần hậu kỳ nho nhỏ như tại hạ.”
Lục Khiêm cũng không thiếu nợ gì người ta, Chúc Quỷ Vương hứa hẹn là sau khi chuyện thành công thì chia ba thành cổ phần, Tin tức Luyện Cương trước đó, Lục Khiêm cho rằng thăm dò tin tức đã đủ để trao đổi sòng phẳng.
Hai người trở nên trầm mặc, không khí bên trong đại điện có chút ngưng trọng.
Đám người ngoài cửa thậm chí còn có thể cảm thấy sắc trời ảm đạm không ít.
Vì để thể hiện tính chân thực của lời nói, hai tay của Lục Khiêm vung lên, Nguyên Nhất Chân Thủy trong suốt bay ra, bắt chước tính chất của ngọn lửa Tâm Đăng tạo thành một nữ hài đồng năm tuổi.
Rất lâu sau Chúc Quỷ Vương chậm rãi mở miệng nói: “Nhưng mà ba thành cổ phần không thể cho ngươi được.”
“Đó là đương nhiên.”
Sự tình không hoàn thành, Lục Khiêm cũng không tiện mở miệng đòi hỏi.
“Nếu như không còn chuyện gì vậy tại hạ xin phép rời đi trước.”
Lục Khiêm chia tay Chúc Quỷ Vương.
Đi ra khỏi đại điện, hai bên đứng đầy tu sĩ quỷ khí âm trầm có khuôn mặt u lục cùng nhau quay sang, kết hợp với cảnh tượng tràn ngập khói đen này quả là có chút dọa người.
“Lục Khiêm đạo hữu!” Một tên quỷ tu trẻ tuổi bên cạnh chào hỏi.
“Quỷ Thất đạo hữu.” Lục Khiêm gật đầu: “Tình huống của Hắc Sơn sao rồi?”
Không biết vì sao, Lục Khiêm luôn cảm thấy tu sĩ trung niên bên cạnh Quỷ Thất nhìn về mình có chút không đúng lắm.
Người này dường như là Chu gia gia chủ của Tam Gia Quỷ Thị, tên gọi hình như là Chu Nguyên?
“Mọi chuyện vẫn ổn. Đạo hữu để lại sơ hở thì nhóm chúng ta cũng đã xóa sạch.”
“Đa tạ đạo hữu, nơi này của tại hạ có chút đồ vật…”
Lục Khiêm lấy ra một thanh bảo kiếm đỏ thẫm, vật này lấy được từ trên người Ưng Thủ Long, cấm chế cũng không tệ, đối với mình thì không có tác dụng gì lớn.
“Cái này sao được chứ.” Trong miệng Quỷ Thất thì nói vậy nhưng đồ vật thì vẫn nhận lấy trên tay.
“Tại hạ đưa ngươi ra ngoài.”
Hai người sóng vai đi trên con đường của Quỷ tộc.
Hai bên đường thỉnh thoảng có vài quỷ bộc nhô đầu ra từ trong nhà, tò mò nhìn về phía hai người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận