Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Nam Linh địa khí chi chủ - Lục Khiêm(3)

【VIP】 Nam Linh địa khí chi chủ - Lục Khiêm(3)
Một nam tử vòi voi đứng bên cạnh nói:
“Nhị ca, phí lời với hắn làm gì, trực tiếp giết đi.”
“Ngậm miệng!”
Dường như Kim Bằng Đạo Chủ đã biết cái gì đó, nên vô cùng kiêng kị đối với con kiến hôi Đạo Cơ trung kỳ này.
Lục Khiêm từ từ mở mắt, không có làm ra bất kỳ phòng bị nào, cười nói:
“Đến đây, ta không sẽ phản kháng, giết đi. Ta chết thì các ngươi cũng đều phải chết.”
Thiên tài!
Chỉ có Lục Khiêm mới biết rõ Thái U sư tôn mưu tính sâu bao nhiêu, đáng tiếc thua bởi sự ích kỷ của Trảm Kiếp Bảo Uyển.
Giờ phút này hắn đã biết rõ tất cả tiền căn hậu quả. Đây là một tràng mưu tính ngàn năm.
Trước kia Tứ Quý Luân Hồi đại trận trải rộng toàn bộ Nam Linh Vực.
Địa quan có thể thông qua Tứ Quý đại trận tiến tới khống chế toàn bộ tinh khí địa mạch Nam Linh Vực.
Hiện tại thành công nắm giữ tất cả địa khí, cho dù Tứ Quý đại trận bị hủy sạch, cũng sẽ không ảnh hưởng.
Sự hưng vong của mảnh thổ địa này đều được nắm giữ trong lòng bàn tay.
Tâm niệm vừa động, địa khí hỗn loạn, toàn bộ thiên địa cũng sẽ bị hủy bởi địa chấn, hồng thủy, biển động. . . Tiếp theo địa khí hao hết, Nam Linh Vực chìm xuống.
Đương nhiên, hậu quả là Đỗng Sát Thần Nhãn hủy diệt, chưởng khống giả và thiên địa đồng quy vu tận. Cho dù thiên địa chìm xuống, những cao thủ Đan Kiếp này cũng không chết đi được, nhưng đã mất đi thổ nhưỡng sinh tồn, cái giá vô cùng thảm trọng.
Mặc kệ thế nào, thì đây cũng là một lá bài tẩy khiến mọi người cùng nhau chết.
Có được lá bài tẩy này, chí ít duy trì ngàn vạn năm hòa bình.
“Ngươi có dũng khí sao!”
Kim Bằng Đạo Chủ tự tin nói. Trên thế giới này không có người không sợ chết.
“Có gì không dám? Đúng rồi, sợ các ngươi không biết rõ, trước biểu diễn một cái.”
Tâm niệm Lục Khiêm vừa động.
Địa khí tuôn ra, đại địa chấn động. Đây là cả Nam Linh Vực chấn động. Toàn bộ sinh linh đều có thể cảm nhận được.
Răng rắc!
Đỗng Sát Thần Nhãn lớn cỡ cối xay trên đỉnh đầu Lục Khiêm phát ra tiếng vang không chịu nổi gánh nặng.
Địa chấn càng ngày càng nhiều, đồng thời khí hậu cũng lúc nóng lúc lạnh, địa khí hỗn loạn.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
Đám người Kiếm Chủ, Cổ Điển lão nhân, Tất Phương kinh ngạc.
Thế giới sắp hủy diệt sao?
“Dừng tay, dừng tay, dừng tay! A!”
Biểu lộ bình tĩnh của Lục Khiêm ở trong mắt Kim Bằng lại giống như là người điên.
“Ngừng! ! ! Ngươi điên rồi sao?”
Kim Bằng gầm lên.
Tên điên! Tên điên! Tên điên!
Chẳng lẽ hắn thật sự không sợ chết? Trên đời thật sự có loại người này.
“Đúng vật, sống sót quá mệt mỏi. Chém chém giết giết không có ý nghĩa, kết thúc đi.”
Kim Bằng Đạo Chủ quá sợ hãi, nếu như thiên địa bị hủy diệt, vậy bọn hắn phải làm sao? Có lẽ mình sẽ không chết được, nhưng đám người Yêu tộc thì phải làm sao?
Một mình làm tư lệnh ở đây mấy ngàn năm. Sau đó chờ thiên kiếp đến, không có bất cứ tài nguyên gì, chỉ có thể ngồi không chờ chết ư?
“Ngừng, ngừng! Có chuyện từ từ nói.”
Rốt cuộc giọng nói của Kim Bằng cũng mềm xuống.
“Vậy thì tốt, bản tọa muốn ngồi trên lưng ngươi ngay bây giờ!”
Sát khí nơi tay, nên lời nói Lục Khiêm trở nên mười phần càn rỡ, cách xưng hô cũng thay đổi.
Giờ khắc này, thiên địa bình tĩnh.
Tin tức truyền khắp bốn phương, tất cả mọi người đều biết Lục Khiêm là Nam Linh địa khí chi chủ. Hắn là người cầm kiếm ở thiên địa này.
“Ngươi qua đây, bản tọa muốn ngồi trên lưng ngươi, cõng ta ra ngoài.”
Ánh mắt Lục Khiêm bình tĩnh, giọng nói lại càn rỡ không gì sánh được.
“Chó Lục Khiêm, có tin ta giết ngươi hay không?”
Hai mắt Kim Bằng nở rộ kim quang. Hỏa diễm vô cùng vô tận cuốn tới nhưng khi cách Lục Khiêm không đến ba tấc lại dừng lại.
“Ta đã hạ lệnh với Đỗng Sát Thần Nhãn, một khi ta bị cầm tù, hoặc là tử vong, hoặc là bị hạn chế hành động thì lập tức nổ tung.”
Lục Khiêm bình tĩnh nói. Sắc mặt hắn không có nửa điểm biến hóa, giống như không coi tính mạng của mình ra gì.
Hắn chắc chắn đối phương không dám động thủ. Không nói trước đối phương có thể theo thiên địa hủy diệt mà chết đi hay không nhưng một khi Nam Linh Vực trở thành tuyệt địa. Đầu tiên là bọn hắn sẽ không có tài nguyên độ kiếp, hơn nữa du đãng trong hư không vô tận, thứ chờ đợi bọn hắn sẽ là cái chết từ từ.
“Đổi cái khác đi.”
Kim Bằng Đạo Chủ nói.
Nội tâm Kim Bằng Đạo Chủ trở lên thận trọng, hắn không biết rõ Nam Linh hủy diệt sẽ tạo thành hậu quả gì. Có lẽ mình sẽ chết, có lẽ sẽ không. Nhưng đây là kết cục hai bên đều thua.
Bồng Lai Đảo ít truyền tống trận, bọn hắn cũng không cách nào rời đi nơi đây.
Bọn hắn có được truyền thừa thượng cổ nên càng biết rõ, xuất hải tìm kiếm căn bản là không thể, chuyện đó không khác gì mò kim đáy biển. Không biết đã có bao nhiêu tiền bối Yêu tộc chết trên con đường này.
“Vậy thì không có chuyện gì để nói.”
Ầm ầm!
Đại địa điên cuồng chấn động, Nam Linh Vực gặp phải thiên tai lần nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận