Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Cao ngàn vạn trượng, thiên cung nội quỷ

【VIP】 Cao ngàn vạn trượng, thiên cung nội quỷ
Trường Nhạc Cung, Hoàng Kim điện.
Lúc này trong đại điện đứng đầy người. Nhân số tổng cộng hơn ba mươi người. Tất cả những người đó đều là cao thủ Phong Kiếp trở lên, là lực lượng tinh nhuệ nhất trong toàn bộ Âm Cảnh thiên cung.
Trong hư không, xuất hiện vương tọa đen nhánh. Phía trên vương tọa là người khổng lồ thân cao năm trượng. Bên dưới là Ngũ Đấu Linh quân.
Phía dưới là chủ các sơn, cùng với các Trấn thủ sứ thiên địa và tiểu động thiên khác, Lục Khiêm đứng trong hàng đó.
Những người này chỉ cần tùy tiện ra một chiêu là có thể hủy diệt Nam Linh vực và Thái Ảm vực. Có thể thấy hàm lượng của cường giả trung ương đại địa cao tới mức nào. Hơn nữa Âm Cảnh thiên cung cũng không tính là thế lực đứng đầu.
Sau trận chiến của Tam Mục nhân, trung ương đại địa hấp thu toàn bộ di sản của Tam Mục nhân, toàn thể tu vi cũng được nâng lên nhiều. Không ít cao thủ Động Chân kỳ xuất hiện, mơ hồ khôi phục được khung cảnh rầm rộ thời thượng cổ.
Thế lực có cao thủ Động Chân kỳ mới có thể gọi đứng đầu. Huyền Lão Hắc Đế mới chỉ là Nguyên Thần đỉnh phong, Âm Cảnh thiên cung nhiều nhất chỉ là nhất lưu mà thôi. Đây cũng là nguyên nhân Huyền Lão Hắc Đế cảm thán gã không theo kịp sự phát triển của thời đại.
Lực lượng đối lập phát sinh biến hóa, lợi ích cũng phải phân chia lại lần nữa, mối nguy là điều khó tránh khỏi. Có mấy người ở khu vực xa xôi chưa tới.
Mọi người yên lặng chờ.
Cách Âm Cảnh thiên cung vạn dặm, có một tòa thần đô. Dân cư thành này hơn trăm triệu, chiếm diện tích ngàn dặm. Không có tường thành, chỉ có một cửa thành.
Cửa thành khắc bốn chữ ‘ Câu Ly thần đô ’ thật to.
Tòa thành này khí thế hào hùng, mỗi ngày dòng người ra vào còn mãnh liệt hơn dòng sông. Nếu lấy ánh mắt tu sĩ mà nhìn, Huyền Hoàng đế khí phía trên thành trì hình thành thần long ngàn dặm. Ánh mắt uy nghiêm quét khắp đại địa. Thần đô bố trí hình đầu người, kinh mạch đại thành khác xếp san sát nhau. Đó chính là Câu Ly vương triều.
Lấy thần đô làm cấp cầm đầu, các thành trì khác dựa theo thập nhị chính kinh, kỳ kinh bát mạch mệnh danh thần triều.
Đại Ly thần đình.
Cung điện trải dài không dứt lơ lửng trên trời cao ngàn trượng. Cấm vệ quân giống như thiên binh thiên tướng, bảo vệ xung quanh thần cung vạn năm không rơi này. 
Thỉnh thoảng bay tới khống chế cao nhân độn quang. Cao nhân lấy tín vật ra, được cấm vệ quân cho phép liền tiến vào hoàng cung.
Thái Huyền điện.
Điện này là kiến trúc to lớn nhất trong hoàng cung. Trước điện có chín ngàn chín trăm chín mươi chín bậc thang cẩm thạch trắng. Mỗi bậc thang đều khắc hoạ hoa văn phức tạp.
Không thể phi hành qua những bậc thang này, nếu không sẽ kích phát pháp trận, khiến người hồn phi phách tán ngay tức khắc.
Người đi rải rác trên các bậc thang, phần lớn mặc hồng bào, bộ phận ít ỏi mặc tử bào.
Chức quan Câu Ly vương triều coi màu tím là màu tôn quý. Mặc tử bào phần lớn là đại thần tay nắm quyền cao, hoặc chư hầu vương gia trấn thủ một phương.
Mỗi thân phận đều tôn quý. Nhưng không chỉ tôn quý.
Mỗi một tòa thành của Câu Ly vương triều đều là một pháp trận vô cùng lớn.
Lấy địa, dân, sơn, hà hình thành pháp trận cỡ lớn, thành trì chi chủ và các cấp quan viên, đảm nhận gia trì pháp trận cũng nhiều hơn chút, nên chức quan có trình độ nhất định đại diện cho tu vi.
Tiến vào Thái Huyền điện, sàn nhà bóng loáng như gương, phản chiếu rõ ràng khuôn mặt mỗi người.
Trong đại điện, chỗ sâu trăm trượng, có chín bậc thang hoàng kim. Phía trên bậc thang là long ỷ trang trí hoa lệ.
Một đạo quang mang chiếu vào bóng người, không thể thấy rõ khuôn mặt cụ thể.
Đây chính là Câu Ly thần vương trong truyền thuyết. Không ai biết gương mặt thật và diện mạo gã. Thần bí đến cực điểm, vĩnh viễn giấu trong quang mang.
“Người tới đông đủ cả rồi?” Thanh âm uy nghiêm, từ bốn phương tám hướng truyền đến rõ ràng.
“Bái kiến thần vương!”
Mọi người ba quỳ chín lạy, cũng không muốn miệng hô vạn tuế như đế vương thế gian. Câu Ly thần vương năm nay cũng hơn vạn tuế rồi, kêu vạn tuế chẳng phải chửi nhân gia chết đi sao.
Quần thần lấy hai người mặc áo tím đứng đầu. Người bên trái bộ dạng tuấn mỹ, mặt trắng không râu. Bên phải bộ dạng già nua, hạc phát đồng nhan.
“Nhậm vương, Đốc vương, các ngươi có tin tức gì về Âm Cảnh thiên cung không.”
Một lão giả mặt mũi hồng hào đứng dậy, chắp tay trả lời: “Hồi thần vương, căn cứ theo tin tức của gián điệp, hôm nay chính là ngày Đại Minh Hương của Âm Cảnh thiên cung mở ra.”
“Có cách nào tiến vào không?”
Lời nói uy nghiêm không một tia cảm xúc.
“Gián điệp nói, người chúng ta giấu trong pháp bảo của gã đã tiến vào trong rồi.”
“Người này có thể tin không?”
“Tuyệt đối có thể tin!” Đốc vương khẳng định.
“Vậy đươc, ngươi dẫn quân theo đi, trẫm ban cho ngươi Thần Vương Phục Ma Đồ, U Ngục Thần Thương! Phải tìm cho ra bí mật của Hoàng Tuyền đạo thống.”
Một đạo quang mang bay tới. Nhẹ nhàng trôi nổi trước mặt Đốc vương, đây là một cuộn tranh và trường thương đen nhánh, đồng thời còn có một khối ngọc tỷ.
“Vi thần tuân mệnh.”
Đốc vương tiếp nhận ngọc tỷ, nhìn quét qua mọi người.
“Dương Minh tả hữu nhị Kinh chủ, Thái Âm tả hữu nhị Kinh chủ, Dương Duy Âm Duy Kinh chủ, bước ra khỏi hàng!”
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận