Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Âm Hỏa Đạo Vạn Vật Tịch

【VIP】 Âm Hỏa Đạo Vạn Vật Tịch
Bên bờ Thông Thiên Hà, sóng lớn vỗ vào bờ, cuồng phong cuồn cuộn.
Lục Khiêm đứng ở bên bờ, lòng bình tĩnh không chút gợn sóng.
Qua việc ngày hôm nay, cái tên Hắc Sơn lão yêu hay Hắc Sơn Âm chủ sẽ truyền khắp Vạn Tượng đảo.
Suy cho cùng hắn đã giết ba vị chấp sự của Thông U Quan cùng một lúc.
Gần trăm năm nay chưa có kẻ nào làm ra hành động vĩ đại như giết các vị cao tầng của thế lực lớn như vậy. Bởi vậy chắc chắn sẽ tạo ra tiếng tăm rất lớn. Chỉ sợ ánh mắt của phần lớn thế lực đều sẽ tập trung tại Hắc Sơn.
Đương nhiên, hậu quả cũng rất khủng bố, sau này có lẽ hắn sẽ bị cường giả Đạo Cơ đuổi giết không ngừng.
Đã rất lâu rồi hắn chưa xem qua bảng treo thưởng, hiện chắc phải đứng trong mười vị trí đầu rồi. Chỉ có điều, Lục Khiêm cũng có ưu thế là tiên tri.
Mãi đến mười ngày sau, khi Thủy Nhãn mở ra, giới tu hành xảy ra sự biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Chiến tích ít ỏi này của hắn so với việc Thiên Hà chân nhân xuất thế có vẻ chẳng là cái thá gì.
Đương nhiên, việc này chỉ là một trong những chuẩn bị cho sau này. Việc cấp bách hơn cả vẫn là xử lý xong chuyện tiếp theo. Nếu đã mất lòng rồi thì không ngại tiếp tục đắc tội ác hơn tí nữa.
Ầm!
Âm thần bám vào trên tám kiếm hoàn, biến mất phía chân trời.
Kiếm hoàn tám cái như một, có thể phối hợp lẫn nhau để công kích, cũng có thể hợp nhất tám cái, bùng nổ ra một kích mạnh nhất.
Toàn bộ uy lực của Kiếm Nang đều được chuyển sang cho kiếm hoàn.
Nếu không phải Kiếm tu, việc sử dụng kiếm hoàn như vậy cũng sẽ không phát huy tác dụng quá lớn.
Lục Khiêm luyện nhập kiếm hoàn vào Kiếm Nang, lấy Kiếm Nang điều khiển kiếm hoàn, như thế vừa không cần chuyển sang Kiếm tu, lại còn có thể bùng nổ uy lực lớn hơn cả trước kia.
“Sau này có lẽ nên thu thập nhiều Kiếm khí hơn một chút?” Lục Khiêm thầm nhủ trong lòng.
Kiếm tu chia làm rất nhiều loại, Phi kiếm, Kiếm hoàn, Kiếm hạp…… Mỗi chủng loại lại có các tính chất khác nhau.
Có loại thiên về tốc độ, có loại uy lực rất lớn, còn có loại chuyên phá trận pháp.
Rất nhiều thứ nếu không phải người trong cuộc thì không thể biết rõ nội tình được. Nếu Lục Khiêm cái gì cũng muốn học, có khả năng mấy trăm năm thọ mệnh cũng không đủ dùng.
Nhưng có được Kiếm Nang lại không giống vậy, thay thế bước tu luyện Thiên Trung Kiếm Khí này, không biết bớt được bao nhiêu sức lực.
Hắn tưởng tượng đến việc thành công, khung cảnh đó thật sự quá đẹp đẽ.
Kiếm Nang vừa ra, vạn kiếm quy tông.
“Trước phải thăng cấp vật liệu lên một chút, nếu không thì không thể dung nạp nổi.”
Chủ nhân trước đây của Kiếm Nang chỉ là một Dưỡng Thần bình thường, tư liệu chỉ có thể là đủ tiêu chuẩn, tu luyện đến viên mãn tầng thứ bảy mươi hai đã là chuyện nghịch thiên.
Nếu muốn bảy mươi hai tầng hợp nhất hình thành cấm chế Thiên Cương, e là còn phải thăng cấp chất liệu.
Chất lượng của chất liệu quyết định độ khó dễ của cấm chế, cấm chế cũng ảnh hưởng đến chất liệu.
Bên kia.
Bên trong lầu các to lớn.
Trong đại điện vẫn rất náo nhiệt.
Bồ Ngọc An ngồi ở chủ vị, hai bên là Luyện Khí quản sự cùng với Dưỡng Thần chấp sự, tổng cộng có khoảng mười người.
Hơn mười mỹ nữ có dáng người tuyệt đẹp, khoác áo lụa mỏng phấn hồng đi lại ở giữa các bàn.
Nhìn kỹ lại, những nữ tử này từ một bức bình phong bước ra.
Trên bình phong bằng bạch ngọc có treo một bức tranh mỹ nữ.
Oanh oanh yến yến, muôn hình vạn trạng.
Khuôn mặt sinh động như thật, thỉnh thoảng lại bước ra từ trong tranh..
“Thôi chấp sự, ngươi nói phụ thân đã tìm thấy Lục Khiêm rồi à?” Bồ Ngọc An nhìn về phía một chấp sự.
“Dạ đúng, Bồ đại nhân đã tìm được manh mối, chắc Tĩnh chủ cũng tới rồi, có lẽ đã bắt được tên kia.”
Chấp sự cung kính nói.
“Đáng tiếc lão tử không ở đấy, không thể tự tay báo thù.” Bồ Ngọc An buồn bực nhấp một ngụm rượu.
Hắn còn nhớ rõ sỉ nhục ngày đó.
Bị một chưởng của Lục Khiêm đánh bại, ký ức về cảm giác khiếp sợ và chênh lệch đó đến tận hôm nay vẫn còn mới mẻ đối với hắn ta.
Sau khi trở về hắn nỗ lực cố gắng, một lòng tu hành, cuối cùng cũng Luyện Cương thành công, trở thành đạo sĩ vũ y Dưỡng Thần hậu kỳ.
“Nào! Tiếp tục tấu nhạc, tiếp tục nhảy múa đi!” Bồ Ngọc An cười vui sướng.
Đại điện lại lần nữa trở nên náo nhiệt.
Làm người phải hướng về tương lai, ngày đó Lục Khiêm có mạnh hơn nữa, hắn ta cũng đã ném lại những chuyện đó ở phía sau rồi.
Sau này là một mảnh trời khác, hắn ta và Lục Khiêm đã không còn là người của cùng một thế giới nữa rồi.
Ào ào!
Lúc này, một khí thế cường đại truyền đến từ nơi xa.
“Khí thế này… Chẳng lẽ là mấy người phụ thân?” Bồ Ngọc An vội vàng đứng dậy.
Ngoài chấp sự của môn phái, gần như không còn ai biết đến nơi này.
Nghĩ đến đây, Bồ Ngọc An lập tức đi ra ngoài đón.
Chỉ thấy phía chân trời sáng lên một tia sáng vàng kim.
Trước đó một giây vẫn còn cách mấy chục dặm, giây tiếp theo đã cách mọi người không đến trăm trượng.
Kim quang ngưng tụ thành hình ảnh một người nam tử, bộ dạng rõ ràng.
Khoảnh khắc nhìn thấy Lục Khiêm, Bồ Ngọc An ngây ngẩn cả người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận