Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Một kích Lôi Đình, tiêu diệt toàn bộ(1)

【VIP】 Một kích Lôi Đình, tiêu diệt toàn bộ(1)
Động phủ của Xích Âm bình thường không có người ngoài, nàng thích một môi trường yên tĩnh và tự do.
Đạo binh chỉ canh giữ dưới chân núi, đề phòng có người ngoài tự tiện xông vào.
Ngay lúc này, một cánh tay mạnh mẽ choàng qua vai nàng.
"Ai?" Xích Âm giống như một con thỏ bị dọa cho sợ hết hồn. Quay đầu nhìn lại thấy là Lục Khiêm, lúc này mới bình tĩnh trở lại. Nàng thầm sợ hãi, rõ ràng tiểu tử này tiến vào Đạo Cơ còn muộn hơn nàng, nhưng sao đạo hạnh lại uyên thâm như vậy.
"Sư tỷ chẳng lẽ đã quên ta rồi sao?"
Lục Khiêm cười nói, đánh giá thân thể Xích Âm một vòng từ trên xuống dưới.
Xích Âm đỏ mặt, lúc này mới phát hiện cảnh xuân chợt lộ, cho nên vội vàng giãy khỏi ngực Lục Khiêm, trách móc: "Ai là sư tỷ ngươi, có ai đối xử với sư tỷ giống ngươi không?"
"Ha ha. Sư đệ sai rồi, sư tỷ ngươi bắt nạt lại ta đi."
Nhìn thấy ánh mắt sáng rực của Lục Khiêm, Xích Âm chịu thua. Dù trong lòng có trách móc nhưng cũng không có sức để nói, nàng mềm nhũn tựa vào người Lục Khiêm.
Năm ngày sau.
Bên trong tấm màn phù dung của đại điện, người đẹp đang nằm trong ngực hắn ngủ không được sâu lắm, hai má nàng gối lên cánh tay hắn.
Hồi lâu, Xích Âm tỉnh lại, nàng có hơi không dám nhìn vào ánh mắt Lục Khiêm.
"Không tệ, mới vào Đạo Cơ, đạo hạnh cũng đã ba mươi năm." Lục Khiêm cười như không cười, cảm thụ được tinh khí Long Châu trong cơ thể đang chuyển động, đạo lữ trước mặt cũng thoải mái không ít.
Đạo Cơ Pháp Thể của Xích Âm là loại hình công pháp, cho nên mạnh hơn Đạo Cơ Pháp Thể bình thường một chút. Có điều vẫn kém hơn đôi chút so với Pháp Thể Quan Tưởng đồ của Lục Khiêm.
Loại hình công pháp Đạo Cơ Pháp Thể, pháp lực xuất phát từ công pháp, tính dung nạp có chút thấp, cũng có cùng chuỗi pháp thuật xuất phát tương thích phù hợp với công pháp.
Quan Tưởng đồ thì khác, Lục Khiêm ngưng tụ pháp lực Hoàng Tuyền Nại Hà, đều có gia tăng thêm đối với pháp thuật thuộc tính âm.
Xích Âm không nói gì, mong muốn lâu nay giờ đã thực hiện được. Mấy ngày tu hành này, có thể coi là đã làm nàng mệt muốn chết rồi. Dù sức khỏe của nàng có mạnh hơn đi chăng nữa, thì so ra cũng kém hơn Song Đạo Cơ của Lục Khiêm.
"Đúng rồi, Đan Thư là ai vậy? Hình như ta có chút ấn tượng với người này."
"Đan Thư sao?" Xích Âm khẽ xíu mày.
Lục Khiêm nói đến chuyện này, lúc này Xích Âm mới biết, có lẽ nàng đã liên lụy đến Lục Khiêm, vì thế nói rủ rỉ.
"Đan Thư vốn tên là Tiêu Thư, là trưởng tử của Dung Ngục Tiêu gia. Dung Ngục Tiêu gia là gia tộc tán tu nổi tiếng, gia chủ Tiêu Diễm chính là Đạo Cơ trung kỳ, một tay Dung Ngục làm cho Dung Ngục Đại Diệt Tuyệt Từ Quang vô cùng tráng lệ, Từ Quang chiếu xuống khiến cho mọi thứ trong phạm vi trăm dặm đều cháy đen."
Tiêu gia có quan hệ thông gia với Trảm Kiếp Bảo Uyển, trưởng tử lại là chân truyền của Thái U chân nhân, cho nên thế lực được xem là đệ nhất trong phạm vi mấy vạn dặm.
Chính bởi vì có người chống lưng cho nên Đan Thư mới không kiêng nể gì như thế.
"Hèn chi lại phách lối như thế."
"Không thì ta nói chuyện với sư tôn một chút nhé?" Xích Âm hỏi.
"Không cần đâu, ta sẽ tự mình xử lý, trước tiên cứ đi Hộ Pháp ti xem thử."
Quan hệ nhân sự của Hộ Pháp ti khá đơn giản, trụ sở chính nằm dưới Lục Giáp Tổng tháp. Ngoại trừ Trường Sử, Tư Mã với các chủ sự hậu cần lớn ra thì đa số đều trấn thủ ở các thành trì, cứ mỗi nửa năm sẽ trở về báo cáo một lần.
Ngoại trừ quan liêu do Trường Sử đứng đầu ở trụ sở chính, thì bên ngoài còn có tứ đại Lang tướng. Mỗi Lang tướng quản lý tám giáo úy, tổng cộng có ba mươi hai giáo úy, vừa đủ cho mỗi người trấn thủ một tòa thành.
Chưa đến nửa năm mà báo cáo, mọi người tụ tập sẽ không đông đủ. Lục Khiêm chỉ cần lộ mặt, nói vài câu xã giao. Quy củ vẫn như trước kia, chờ sau hai tháng mọi người báo cáo thì mới có thể lập ra quy củ của riêng mình.
Lục Khiêm đi ra Hộ Pháp ti, hắn bước lên pháp trận, bóng dáng thoáng chốc đã xuất hiện ở trụ sở chính Đạo Binh điện.
"Đại nhân." Tổng chấp sự Trương Phong cung kính nói.
Ngoại trừ y ra, những chấp sự khác cũng chỉ chắp tay qua loa.
Trong khoảng thời gian không quản lý công việc này, đã làm cho bọn họ tưởng rằng Lục Khiêm dễ bị lừa. Hơn nữa Điện chủ bày mưu tính kế, cho nên rất nhiều chuyện đã bắt đầu không kiêng nể.
"Điện chủ đâu?"
"Thưa đại nhân, điện chủ có việc nên đã đi ra ngoài." Tổng chấp sự Trương Phong nói.
"Xem ra rất bận nhỉ."
Lục Khiêm nhìn xung quanh, thu vào mắt vẻ mặt của những người xung quanh, cười lạnh một tiếng:
"Trương Phong, ngươi đi thông báo, thời gian trong ba nén hương, tổng chấp sự của các phân điện lớn và các thuộc hạ tứ đại chấp sự nhất định phải có mặt. "
"Tuân... Tuân lệnh." Trương Phong khẽ sửng sốt, vẻ mặt nghiêm túc vội vàng làm theo lời Lục Khiêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận