Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Thiềm Châu Lệ Tửu, Quỷ tu Linh Thực(2)

【VIP】 Thiềm Châu Lệ Tửu, Quỷ tu Linh Thực(2)
“Điều tra rõ những sự tích của người này rõ ràng người này luôn ngoài dự đoán, ngày đó suy nghĩ của ta cũng như vậy, bây giờ cũng không khác biệt.”
Mã Hoàng ý tứ sâu xa nói: “Cảm giác chẳng mấy năm nữa người này sẽ lại lần nữa làm nên chuyện khiến cho người ta kinh ngạc.”
“Ồ, thì ra là vậy.” Quỷ Thất lơ đễnh nói: “Nghe ngươi nói thì người này quả thực không thể xem thường.”
Mã Hoàng thả vật truyền tin ra.
Chỉ một lúc sau một con chó đầu đạo sĩ chui ra từ trong đất.
“Hai vị quý khách mời đi theo ta.” Đạo sĩ đầu chó cung kính nói.
“Đạo binh thật kỳ quái.” 
Quỷ Thất có chút kinh ngạc.
Đi vào đỉnh núi Âm Sơn. Không biết tại sao khí hậu của nơi này khiến cho Quỷ Thất cảm thấy rất dễ chịu.
Nơi này chẳng biết từ bao giờ đã xây lên một cung điện.
Một đạo sĩ áo bào đen đang ngồi ở trong đình giữa hồ chờ đợi hai người.
“Đạo hữu có vẻ như rất tiêu sái.” Mã Hoàng phi thân vào trong lương đình.
Quỷ Thất theo sát phía sau phi thân vào bên trong đình nghỉ mát.
Mấy người giới thiệu cho nhau đạo hiệu hoặc tên của mình. 
Đạo sĩ đầu chó rót ra một chén rượu xanh.
Từng sợi khói xanh bay ra sắc mặt của Quỷ Thất lập tức sáng lên: “Đồ tốt, tại hạ xin nếm thử trước.”
Một ngụm nuốt xuống, tinh khí thuần âm làn tràn ra làm cho hồn thể trở nên thanh tĩnh.
“Rượu ngon, rượu này tên là gì? Khi quay về để ta hiến cho lão tổ, ngài nhất định sẽ rất thích.” Trong lòng Quỷ Thất hảo cảm đối với Lục Khiêm tăng lên không ít.
“Vẫn chưa đặt tên, không bằng đạo hữu hãy đặt lấy một cái đi.” Lục Khiêm có chút ngoài ý muốn nói.
Nước này chính là nước ở bên trong Linh điền. Có lẽ là ngấm vào bên trong Hoàng Tuyền âm khí cho nên hiệu quả hơn đối với Quỷ tu trước mắt này.
Quỷ Thất an tĩnh sâu sắc, chỉ thiếu cầm một cây quạt giả mạo văn nhân nữa mà thôi.
Lục Khiêm không nói gì chỉ lẳng lặng chờ đợi. 
Hình dạng của Quỷ Thất không khác mình là bao, dựa theo phần tâm trí khinh suất này mà đoán chắc là độ tuổi cũng không lớn.
“Rượu này uống vào giống như Nguyệt Hoa gột rửa, ánh sáng như nước mắt. Vậy gọi là rượu Nguyệt Thiềm Châu Lệ đi.” 
Quỷ Thất lại uống thêm mấy chén.
Rượu này trợ giúp đối với sự tu hành của mình là có hạn thế nhưng hương vị quả thực không tồi.
“Lần sau những rượu này cũng thêm vào bên trong hàng hóa cung cấp đi.”
“Được.” Lục Khiêm gật đầu bằng lòng.
Dù sao cũng đều là sinh ý, không có đạo lý cự tuyệt.
“Đúng rồi, mười lăm tháng sau là lễ Linh Thực của tộc ta, lão tổ mời ngươi đến làm khách, không biết ý kiến của các hạ như thế nào?” Quỷ Thất đặt chén rượu xuống nói.
Sợ Lục Khiêm không hiểu nên Mã Hoàng nói bổ sung:
“Lễ Linh Thực này là ngày lễ mỗi năm một lần của Quỷ gia, người ngoài có quan hệ tốt mới được mời, các hạ có thể đến xem thử.”
“Ồ? Vậy thì bần đạo nhất định phải đi rồi.” Lục Khiêm vui vẻ hài lòng.
Vừa mới thành lập Hắc Sơn, nhận biết một ít đại thế lực là điều chắc chắn lần thiết.
“Ở nơi nào?” Lục Khiêm hỏi: “Ở Tam Gia Quỷ Thị sao?”
“Tất nhiên không phải, địa phương nhỏ bé đấy sao có thể tổ chức được, nơi đó không tiện nói, đến lúc đó ngươi đến chợ Quỷ tìm bất cứ chấp sự nào trình ra thiệp mời là được.”
Mấy người nói chuyện phiếm một lúc, Lục Khiêm lại đưa cho hai người mấy hũ rượu, sau đó hai bên tạm biệt rời đi.
Trong quá trình nói chuyện đó, Lục Khiêm đã đại khái hiểu được thân phận của Quỷ Thất.
Người này có bối phận là lão tổ tôn của Quỷ gia, xếp hạng thứ bảy trong nhà nên gọi là Quỷ Thất.
Tam Gia Quỷ Thị có rất nhiều chợ riêng lẻ.
Vùng Bàng Thủy Thành là có nhiều nhất, những cái khác phân bố lẻ tẻ ở ngoài thành.
Thậm chí có một vài cái còn mở về phía nam bắc của Thông Thiên Hà.
Bình thường rất khiêm tốn, lúc ban đầu Lục Khiêm thậm chí còn xem Tam Gia Quỷ Thị chỉ là thế lực phổ thông tầm trung không nghĩ tới thế lực này lại hùng hậu đến như vậy.
Lễ Linh Thực lần này nói không chừng cũng nên đi mở mang kiến thức một phen.
Sau khi đã đuổi hai người đi, Lục Khiêm đi vào cung điện phía sau rừng hoa Hướng Nhật.
Nơi này bị trận pháp ngăn cách khí tức sẽ không bị lộ ra bên ngoài.
Cho dù đối phương cưỡng ép tìm kiếm thì cũng không có khả năng dò đến trên thân mình.
Vừa rồi hai người xem như là lịch sự với nhau, không có hành vi vô lễ nào.
So với tán tu thì hiểu chuyện hơn chút.
Biết rõ cấm kỵ trong tu hành nên sẽ không tùy ý nhìn trộm bí mật của người khác.
Chỗ sâu trong lâm viên.
Ba nữ tử ngồi xếp bằng trên mặt đất nhắm mắt minh tưởng.
Ba người đều mặc đạo bào rộng, bên trong đạo bào là vóc dáng cùng không tệ.
Bởi vì cấm địa sau núi nên phương diện ăn mặc không quá để ý.
Tập Nguyệt khép hờ hai mắt, hai hàng lông mi có chút run rẩy, môi son khép mở thổ nạp, không có bày biện tí phòng vệ nào tựa như đang đợi người đến hái hoa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận