Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Hội Huyết Thực(1)

【VIP】 Hội Huyết Thực(1)
Một ngày đó.
Phía sau núi, kim quang tỏa sáng.
Kim khí sáng chói xuyên qua hắc vụ, tạo thành một cột sáng.
Trước mặt Lục Khiêm là một chiếc túi được chế tạo từ kim tuyến bay lơ lửng.
Miệng Kiếm Nang rộng mở, kim khí trong đó di chuyển như du long.
Kim khí chính là Ngũ Kim Chi Tinh, là thứ sắc bén nhất trên đời này.
Một khi chạm vào vật thể nào thì đều sẽ lập tức xoắn vặn nó thành cặn bã.
Chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta cảm thấy sởn gai ốc.
“Lục trọng thiên!” Lục Khiêm híp mắt ngưng tụ.
Pháp khí được chia thành bảy mươi hai tầng Địa Sát cấm chế, cứ chín tầng là một trọng thiên.
Lục trọng thiên đúng như tên gọi, nằm giữa tầng bốn mươi lăm đến năm mươi tư.
Đưa mắt nhìn lại bên trong Kiếm Nang, tổng cộng có bốn mươi sáu tầng trọng thiên mỏng chồng chất lên nhau.
Mỗi tầng mỏng bao gồm mười ba đoạn cấu thành.
Mỗi đoạn đại biểu cho một lượng lớn tài nguyên.
Sau khi tính toán kỹ lưỡng, muốn tinh luyện ra Huyền Kim Kiếm Nang thì cũng phải tiêu tốn Ngũ Kim bằng núi lớn.
Chỉ có điều hiệu quả cũng rất rõ ràng.
Sức chiến đấu của pháp khí Lục trọng thiên có thể so sánh với Dưỡng Thần hậu kỳ.
Và không gian bên trong cũng rộng hơn, có thể chứa cả đồ vật có phạm vi tới một dặm.
Trong Kiếm Nang, ngoại trừ tạp vụ và kim khí, thậm chí còn có hai mươi đạo sĩ đầu trâu mặt ngựa và chín đạo sĩ đầu chó.
Các Đạo binh tu hành nhờ ma khí phát ra từ miệng.
Cảm nhận được ánh mắt của Lục Khiêm, tất cả mọi người đều cúi đầu, kính cẩn hô to tôn hào.
Lục Khiêm không đáp lại, ánh mắt quay qua chỗ khác.
Khi đối mặt với kẻ địch, mở Kiếm Nang ra, một đám Đạo binh dũng mãnh xông ra chém người, loại cảnh tượng này chỉ cần tưởng tượng nổi cũng thấy nhiệt huyết sôi trào.
Ra khỏi không gian, Lục Khiêm gọi Yêu Nguyệt đến.
Một cơn hắc phong thổi qua.
Một cô gái mỹ mạo xinh đẹp mặc áo bào đen đi tới, áo bào chỉ che đến đầu gối, lộ ra bắp chân bóng mượt.
"Lão gia."
“Báo cáo những khoản thu chi trong thời gian qua một chút đi.” Lục Khiêm hỏi.
"Vâng lão gia."
"Lợi nhuận tài nguyên của quý này là tám nghìn Pháp tiền, tiền thưởng thu vào là bốn nghìn. Chi ra là mười sáu nghìn, lỗ mất bốn nghìn Pháp tiền. Tài sản của đại nhân ngoại trừ Địa Sát vật, còn lại tổng cộng chín mươi tám ngàn Pháp tiền."
Phần lớn chi phí là dành cho việc luyện chế pháp khí và Luyện Khí.
Một đôi đầu trâu mặt ngựa có giá hai ngàn Pháp tiền, đạo sĩ đầu là tám trăm Pháp tiền.
Đạo binh này tuy mạnh nhưng để chế tạo cũng vô cùng tốn kém tiền bạc.
Giá một Đạo binh cao cấp có thể mua được một động phủ trung đẳng.
Ngoài những Đạo binh trong Kiếm Nang của Lục Khiêm, còn có năm sáu tên hộ vệ canh cửa.
Hơn ba mươi Đạo binh đã tiêu tốn giá trị tài nguyên tổng cộng sáu mươi ngàn.
Tài nguyên trộm thu của Lăng Ba Lâu và Người môi giới Tùy Tâm đều bị rút cạn.
Nghĩ tới đây, Lục Khiêm nói:
"Thôi bỏ đi, trước tiên cứ đặt việc luyện chế Đạo binh sang một bên, chỉ cần cung cấp đủ tài nguyên mỗi ngày là được. Ta sẽ cử thêm nhiều Đạo binh hơn để ra ngoài săn người treo giải thưởng."
Bởi vì mới bắt đầu chỉ là đạo sĩ Luyện Khí nên thu nhập không cao.
Một tên có thể thu về tám trăm mười ngàn, khá hơn chút là một vạn.
Tuy nhiên, lợi ích của việc xây dựng sức mạnh cho riêng mình rõ ràng là tốt hơn nhiều.
Thu nhập mỗi tháng ở Lăng Ba Lâu chỉ có một hai ngàn, nếu hắn chỉ dựa vào việc tự mình đoạt thưởng, e rằng đến giờ hắn đã hết gạo sạch đạn từ lâu.
“Phải tăng thu giảm chi mới được.” Lục Khiêm nghĩ bụng.
Càng về sau pháp khí càng khó luyện chế, lần trước đã đánh cấm chế thất bại mấy lần khiến một mẻ Ngũ Kim khoáng thạch lại trôi theo dòng nước.
Mặc dù hắn có độ thành thạo cao, tay nghê của hắn cũng chẳng có vấn đề gì, nhưng suy cho cùng cũng nên cân nhắc đến yếu tố bên ngoài.
Tỷ lệ thành công đã rất cao, có rất ít người luyện vài chục năm mà có được trình độ như vậy.
“Lão gia chiếm lấy Lăng Ba Lâu nên chúng ta càng không phải lo hết tiền.” Yêu Nguyệt che miệng cười khúc khích.
"Thế à?"
Lục Khiêm cười đầy ẩn ý, ​​thưởng thức Giao Long trong biển, hắn ngẩng đầu lên, sắc mặt có hơi âm trầm.
Trong truyền thuyết, Giao Long luôn là hình tượng của giống rồng độc ác, coi trời bằng vung, thách thức quyền uy.
Giao long làm sao có thể không phấn khích khi gặp được chuyện như vậy.
“Để sau rồi nói.” Lục Khiêm cười nói.
Hắn cũng nhìn đến đỏ mắt số tài sản của Lăng Ba Lâu, hàng hóa trong một quý đã là hai trăm vạn, một năm có đến hàng ngàn vạn.
Quy mô của Hắc Sơn hiện tại không thể so sánh với bọn họ được.
Lúc này.
Tàng Long động phủ.
Một con Thiên Chỉ hạc vững vàng đứng trước cửa động phủ.
Lục Khiêm không chế người giấy phân thân mở hạc giấy ra, trên đó viết một hàng chữ.
“Ta về trước đây, lần này Âm thần cũng ở cùng ta, ngươi hãy chăm sóc cho tốt.” Lục Khiêm đầu nói với Yêu Nguyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận