Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Gặp lại Xích Âm

【VIP】 Gặp lại Xích Âm
Lục Khiêm giết nam tử Phượng Tộc hai ba lần, từ trong miệng gã biết được tin tức của Huyền Hỏa sơn. Núi này là nơi quan trọng nhất của lăng mộ Huyền Hỏa Đại Đế, mục tiêu đầu tiên mà hầu hết mọi người tiến thẳng đến chính là núi này.
Dù sao lăng mộ đã mở nhiều năm như vậy, gần như đã tìm ra hết những địa điểm nên khám phá, đệ tử đại tộc tới đây, đều là tới vì truyền thừa của Huyền Hỏa Đế.
Nghĩ tới đây, Lục Khiêm bay đến nơi theo lộ trình của Hoàng Viêm. Dọc theo đường thấy khắp nơi là cảnh tượng kỳ diệu và tráng lệ, dường như chứa đựng những điều kỳ diệu và những con thú quý hiếm của vũ trụ, Long huyết Phượng duệ ở Đại Hạo tinh cũng vô cùng quý giá, ở chỗ này cũng không phải vật hiếm lạ.
Lục Khiêm đi đến trước mặt một cây đại thụ bốc lên hỏa diễm, trên đó có một con Phượng Hoàng thần điểu đang đậu, trông hơi giống Phượng Hoàng. Thừa dịp bất ngờ dùng pháp lực đóng khung nó. Con quái điểu này trốn ở bên trong lồng giam vô hình, thần sắc kinh hoảng, không biết làm sao, vẫn chưa biết rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Lục Khiêm chậm rãi đi đến trước, súc sinh này có ý nghĩa nghiên cứu không tệ, có thể dùng Lục Đạo Luân Hồi luyện hóa thành Đạo binh, có được năng lực của Phượng Hoàng Huyền Điểu.
Ầm!
Lục Khiêm vừa mới đi lên, con chim này thế mà nổ tung. Kim quang đầy trời thôn phệ phạm vi trăm dặm xung quanh, sau khi quang mang biến mất, trước mắt trống trơn, chỉ có một chút hoả diễm màu vàng cháy trên mặt đất. Hỏa diễm rơi xuống phía trên thực vật, không những không thiêu đốt toàn bộ thực vật, mà là giống phân bón rót vào, thực vật điên cuồng sinh trưởng mấy chục lần mới dừng lại. Loại ngọn lửa màu vàng óng này thế mà không có lực phá hoại, mà là có sức sống mãnh liệt.
Nhìn đến đây, Lục Khiêm bừng tỉnh đại ngộ, hiểu rõ thứ trước mắt rốt cuộc là gì. Tất cả sinh linh và thực vật ở khu vực này hẳn không phải là thực sự tồn tại, mà là toàn bộ do Cửu Thiên Huyền Hỏa đúc mà thành. Cửu Thiên Huyền Hỏa là hỏa diễm căn bản của Đại Đế, cũng là thứ mà người của thế giới này vẫn luôn đau khổ tìm kiếm. Truyền thuyết nói rằng chỉ cần tìm được hỏa chủng của Cửu Thiên Huyền Hỏa, là có thể kế thừa y bát của Đại Đế, có được loại hỏa diễm thần kỳ này.
Cửu Thiên Huyền Hỏa thần kỳ ở chỗ không có bất kỳ lực sát thương nào. Một ngọn cây cọng cỏ cũng không cách nào phá hỏng, thậm chí ngay cả những con kiến trên mặt đất cũng không thể bị tổn thương, ngược lại, nó có tác dụng thúc đẩy.
Nhưng thân là một đời Hoàng Đế, làm sao có thể không có sức mạnh trấn áp thiên hạ. Khoảnh khắc Cửu Thiên Huyền Hỏa xuất hiện, tất cả hỏa diễm đều phải biến mất, đồng thời trở thành nhiên liệu cho hỏa diễm lớn mạnh. Đồng thời những ngọn lửa này còn có thể hóa thành các loại sự vật huyền bí, dùng để công kích địch nhân.
Đạo mạnh nhất trên thế giới này chính là lửa, có được một thứ có thể khắc chế tất cả hoả diễm như vậy, đương nhiên trở thành một đời Thiên Đế.
Vì nghiệm chứng ý nghĩ của mình, lòng bàn tay Lục Khiêm xuất hiện một đoàn hỏa diễm đỏ thẫm, đây là Thái Dương Chân Hỏa.
Soạt!
Thái Dương Chân Hỏa vừa mới xuất hiện, lập tức tiêu tán hóa thành kim quang đầy trời, dung nhập vào mảnh đất này.
“Chỉ sợ đây chính là Huyền Hỏa sơn. . .”
Lục Khiêm thầm nghĩ, ngọn núi này chỉ sợ còn lớn hơn so với mình tưởng tượng, thoạt nhìn giống như mặt đất bằng phẳng. Nếu như di chuyển góc nhìn lên trên, sẽ phát hiện thực ra đây là một ngọn núi vô cùng lớn.
Hỏa diễm bên ngoài đều là giả, tìm được hỏa chủng mới có thể khống chế.
Tiên Thiên Kiến Mộc trong cơ thể ngo ngoe muốn động, dường như cảm thấy rất hứng thú đối với thứ này, Lục Khiêm lờ mờ cảm thấy, thôn phệ Cửu Thiên Huyền Hỏa sẽ mang cho mình một chút thay đổi kỳ lạ. Nghĩ tới đây, Lục Khiêm lập tức bay về phía khu vực trung tâm.
Vừa rồi người kia nói, khu vực trung tâm có một loạt cung điện và các loại bí cảnh độc lập với thế giới bên ngoài. Nơi này mới là khu vực đám người cạnh tranh kịch liệt nhất, những nơi khác đã khai phá, nơi đó hội tụ thiên kiêu bách tộc, cạnh tranh vô cùng kịch liệt.
Thân ảnh Lục Khiêm hóa thành một đạo quang mang, giống như sao băng xuyên qua tầng mây. Bỗng nhiên, hắn cảm giác được một khí tức vô cùng quen thuộc ngay cách đó không xa. Khí tức này mơ hồ làm linh hồn của mình xúc động.
“Xích m?” Lông mày Lục Khiêm nhíu lại, lập tức xác định chủ nhân của khí tức là ai. Loại khí tức linh hồn này trừ nữ nhân của mình, không người nào khác có thể có được. Trước đây chỉ có một mình mình tới thế giới này, như vậy có thể khẳng định là Xích Âm.
Ở ngoài hàng ngàn dặm.
Trên một miệng núi lửa dung nham vàng, một chiếc thuyền đóng bằng vàng đang đậu. Chiếc thuyền này vô cùng hoa lệ, khắc đồ án ngọn lửa trăm chim bay về phía mặt trời, một đám nam tử tóc đỏ khoác áo giáp màu vàng kim đứng trên thuyền, còn có đạo sĩ tóc đỏ mặc đạo bào.
Ầm ầm!
Bỗng nhiên, nham thạch núi lửa nổ tung, toàn bộ bầu trời bị nhuộm thành một mảnh màu vàng kim. Bên trong quang mang bay ra một con Chu Tước Huyền Điểu toàn thân bốc lên hỏa diễm. Mi tâm của Chu Tước Huyền Điểu có một đường tia chớp đen như mực, Chu Tước vốn rất có thần tính mang theo một tia tà tính.
Chu Tước kêu to một tiếng, thanh âm vang vọng trăm dặm, đám người lúc này mới chú ý tới trong miệng Chu Tước có một viên ngọc cổ.
“Lôi Huyền, ta khuyên ngươi vẫn là đừng đánh chủ ý.” Chu Tước phát ra giọng nữ thanh thúy dễ nghe.
Sau đó quang ảnh lóe lên, Chu Tước hóa thân thành một nữ tử duyên dáng yêu kiều. Nữ tử khoác áo khoác đỏ thẫm, khí chất cao quý, làn da trắng nõn như ngọc, lông mày như kiếm, khuôn mặt tuyệt mỹ mang theo một tia khí khái hào hùng, đôi mắt như bảo thạch đen, nhìn vào chỗ sâu trong hư không.
Một nam tử mặc áo giáp đỏ tươi lộng lẫy bước ra khỏi hư không, nam tử dùng con mắt tham lam nhìn nữ nhân một chút, nói: “Xích Âm, ta biết rõ là tín vật của Huyền Hỏa Đại Đế, Đại Đế là người của nhất tộc các ngươi, rõ ràng hắn không quá chiếu cố những hậu nhân các ngươi, giao cho ta đi, coi như ta thiếu ngươi một nhân tình.”
Người này chính là Xích Âm Lục Khiêm tìm mấy trăm năm. Cửu Thiên Huyền Hỏa Đại Đế đúng là tổ tông của bộ tộc Xích Âm, nhưng trong hàng vạn năm qua, bọn họ không có ai có kế thừa y bát của Đại Đế. Thậm chí so với những người khác tiến vào còn thảm hơn, vừa tiến vào lăng mộ Đại Đế, ngọn lửa trên người đã bị một loại lực lượng thần kỳ nào đó thôn phệ, cuối cùng biến thành phế nhân.
Đối mặt với yêu cầu vô lý của đối phương, Xích Âm đương nhiên không đồng ý.
Lôi Huyền lúc này muốn động thủ, chỉ thấy gã lắc mình biến hoá, hóa thân trở thành một con Chu Tước cao vạn trượng, thân thể tắm rửa lôi hỏa điện quang.
“Công chúa!”
Nhìn thấy đối phương động thủ, người trên thuyền nhao nhao bay ra, bảo vệ bên cạnh Xích Âm.
Xích Âm vừa muốn động thủ, bỗng nhiên lại ngừng lại, khóe miệng mỉm cười. Ngay khi đối phương cho là Xích Âm muốn từ bỏ chống cự, sau lưng bỗng nhiên truyền đến một lực hút cực lớn. Ngay sau đó, trước mắt tối sầm lại, lập tức bất tỉnh nhân sự.
Trong mắt những người khác, Lôi Huyền đột nhiên rơi vào một cái hố đen, khí tức truyền đến từ trong hố đen khiến người ta cảm thấy tim đập nhanh, phảng phất là ác quỷ đi ra từ trong Địa Ngục. Theo sau là một đạo sĩ mặc áo bào đen đi ra từ trong bóng tối.
Thủ hạ của Xích Âm lúc này mới kịp phản ứng, nhao nhao vây quanh bên cạnh Xích Âm.
“Đã lâu không gặp.” Xích Âm cười nói.
Gặp lại nhau sau mấy trăm năm, không có oanh oanh liệt liệt, chỉ là gặp lại cười một tiếng, chân tình đều chôn ở đáy lòng.
“Đã lâu không gặp.” Lục Khiêm cũng chào hỏi một câu, bỗng nhiên cảm giác không khí có chút nặng nề, thế là cười nói: “Người vừa rồi kia là tộc nhân của ngươi? Tại sao lại ra tay với ngươi? Chẳng lẽ ngươi bị gia tộc buộc lấy chồng, hắn tới bắt ngươi trở về?”
Câu nói này làm Xích Âm cười khúc khích, nói: “Lộn xộn cái gì, ngươi lại nghĩ cái gì vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận