Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Uẩn Ma

【VIP】 Uẩn Ma
Hai người biến hóa các loại thần chiến. Lúc này, một chiêu Thần Long Bãi Vĩ của Tả Bất Bình đánh bay Lục Khiêm. Sau đó đứng ngơ ngác tại chỗ. Hắc hỏa vô danh phun ra theo thất khiếu của y, tuôn ra theo từng lỗ chân lông, ngay lập tức bao quanh y. Toàn bộ huyết nhục, xương cốt, pháp lực của y đều biến thành một làn khói đen như mực. Khí thế liên tục tăng lên, sinh linh trong bán kính trăm dặm hai mắt đen như mực, giống như phát điên tấn công sinh linh xung quanh. Phụ tử giết lẫn nhau, thủ túc tương tàn, từng cảnh tượng thảm kịch nhân gian, giống như là địa ngục nhân gian.
“Thiên Ma?” Lục Khiêm chấn động trong lòng. Tình huống phía dưới tên là 'Ma nhiễm’. Thiên Ma sở dĩ bị người kiêng kị, chính là bởi vì bọn họ truyền nhiễm giống dịch bệnh, tâm thần của người xấu và đạo hạnh. Tâm Thần tu sĩ và Thiên Ma chỉ trong một ý niệm. nội tâm của Tâm Thần tu sĩ vô cùng mạnh mẽ, một khi phá vỡ phòng ngự, khi hóa thân thành Thiên Ma sẽ càng mạnh hơn. Vốn tu vi của Tả Bất Bình không hơn mình bao nhiêu. Bây giờ biến thành Thiên Ma, chẳng phải là uy lực càng mạnh?
Soạt!
Khói đen như cát vàng, gào thét trên không trung. Cuối cùng hội tụ thành một khuôn mặt người. Có nửa phần tương tự với Tả Bất Bình, với hai chiếc sừng cuộn mọc trên đầu.
“Khặc khặc, bản tọa tên là Phạn Ba, bản tọa đến thế giới này, chắc chắn sẽ cướp đi đạo hạnh, nhục thân của ngươi, tất cả mọi thứ, đùa bỡn nữ nhân trước mặt ngươi. Khặc khặc.”
Thiên Ma tràn ngập khắp nơi, hỏa diễm trong lòng Lục Khiêm lại bắt đầu cháy hừng hực.
“Phạn Ba? Đồ đần.”
Thời khắc làn khói đen như mực bao phủ Lục Khiêm, sau lưng Lục Khiêm bỗng xuất hiện một bóng người. Bóng người này mặc áo trắng, tướng mạo anh tuấn, mang trên mặt một một nụ cười bất cần đời. Khoảnh khắc Tả Bất Bình nhìn thấy người này, thân thể chấn động, như bị tia sét nuốt chửng.
“Vô Tướng Thiên Ma?”
Chạy!!
Trong lòng Tả Bất Bình chỉ có suy nghĩ này trong đầu. Y thuộc về Uẩn Ma, thông qua Sắc Uẩn, Thụ Uẩn, Tưởng Uẩn, Hành Uẩn và Thức Uẩn ảnh hưởng đến người khác, gây nên lạnh nóng rét ấm, đói khát đau khổ v.v..
Mà Vô Tướng Thiên Ma thì khác, nó chẳng phải là cái gì, nhưng cái gì cũng phải. Thuộc về Ma Chủ chi tư. Cảnh giới này của y làm sao địch nổi, ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách. Còn chưa chạy được bao xa, Vạn Trượng Ma niệm bao phủ xuống, Tả Bất Bình mất đi ý thức ngay tại chỗ.
Lý Độ lại lần nữa hóa thành hình người, đứng trước mặt Lục Khiêm, thỏa mãn ợ một cái.
“Ừm, không tệ, rất thuần hậu. Đa tạ.”
“Theo như nhu cầu thôi.” Lục Khiêm cười nói.
“Cũng đúng, lần sau gặp được loại kẻ thù này, nhất định phải dùng Chủng Ma chi pháp, ta một kích liền có thể giết chết.”
Lý Độ suy nghĩ một chút, lại nói thêm: “Kế hoạch mà ngươi nói, ta chỉ sợ không thể đảm nhiệm được, nhiều nhất chỉ có thể vừa thực hiện ảnh hưởng, tìm được sơ hở."
Cái gọi là kế hoạch, chính là lập hồ sơ. Lục Khiêm vài ngày trước đi U Minh ở Nam Linh vực một chuyến, đặc biệt tìm tới Lý Độ, mời lão xuống núi. Sau này nếu bí mật của đám người Huyền Lão Hắc Đế bị bại lộ, thì đến giúp mình chống đỡ hiện trường.
“Vì sao?” Lục Khiêm không hiểu.
“Thiên Ma không am hiểu đấu pháp. Ta hiện tại vừa mới tiến vào Hiển Thánh, nếu như đạt tới cảnh giới Đại Hiển Thánh trảm phá hồng trần, tâm linh bất diệt, năng lực đấu pháp sẽ nâng cao hơn một chút.”
Thiên Ma vô hình vô chất, tu luyện tới cảnh giới Hiển Thánh, có thể bỏ qua giới hạn khoảng cách của thế giới vật chất và tùy ý đến bất kỳ ngôi sao nào đã biết. Thiên Ma chủ yếu là lấy tâm linh để can thiệp hiện thực, đối phó với con người cũng là loại phương pháp này. Chỉ cần tâm linh lộ ra sơ hở, cho dù tu vi của đối phương cao gấp mấy chục lần, cũng có thể nhẹ nhàng kéo xuống ngựa. Nhưng đối với kiểu đại hỗn chiến quy mô lớn, tiết tấu nhanh kia thì hiệu quả có phần giảm đi, bản thân bọn họ cũng không có pháp thuật đặc biệt mạnh mẽ. Ít nhất là không thể làm chủ lực, nhiều nhất là ở bên cạnh tìm kiếm sơ hở.
“Không sao, đến thời điểm nhớ kỹ phải tới là được.” Lục Khiêm chợt nhớ tới cái gì: “Đúng rồi, ta hoài nghi người của Thiên Đạo lâu tu chính là Thiên Ma chi đạo.”
“Vậy thì thú vị.” Lý Độ cười một tiếng, tà khí lẫm liệt.
Ngày hôm sau, tin tức Tả Bất Bình đã chết truyền khắp bốn phương, người của Thiên Đạo lâu biết được đầu tiên, bắt đầu sắp xếp ám thủ.
Ngày thứ ba. Lục Khiêm không đợi được người của Thiên Đạo lâu, ngược lại là người một nhà bên này loạn lên trước.
Giấy không gói được lửa.
Ngũ Khí thành.
Nơi đây là tổng bộ của Đông Đẩu quân Ngũ Khí chi quỷ. Nằm ở Âm Ngọc chi cảnh phía đông Minh Hải của thế giới trung tâm. Ngũ Khí thành là một thành trì hùng vĩ trên một ngọn núi dốc. Ngọn núi giấu ở trong mây mù đen như mực, âm u quanh năm, mà thế giới xung quanh lại sáng như ban ngày. Đây là cơn ác mộng kinh hoàng nhất trong mắt mười hai dân tộc. Trong ấn tượng của những người phàm ở đây, đây là nơi đáng sợ nhất trên thế giới, là nguồn gốc của mọi thảm họa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận