Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Dư môn hào yến, giết cả nhà ngươi(2)

【VIP】 Dư môn hào yến, giết cả nhà ngươi(2)
“Tiểu Cửu trên đường có thể có chút việc làm chậm trễ.”
“Chưởng môn của U Quỷ môn giá lâm!”
Xa xa truyền đến âm thanh của thuộc hạ. Chỉ thấy đứa con trai thứ chín của Dư Thiên và U Quỷ đồng loạt đi tới.
“Phụ thân, trên đường có một số việc làm trễ.” Tiểu Cửu nói xin lỗi. Sau đó ngồi xuống.
U Quỷ lúc này đi đến nơi cách Dư Thiên không xa, tay nâng một cái hộp ngọc. Không đợi thuộc hạ nhận lấy, U Quỷ tự mình mở ra hộp.
“U Quỷ lão đạo của U Quỷ môn, đưa lên một phần hậu lễ.”
Soạt!
Hộp mở ra, bên trong chứa một cái đầu người đẫm máu.
Mọi người giật mình trong lòng. Bộ dáng chính là Tiểu Cửu. Vậy người bên cạnh kia là ai?
“Khặc khặc! ! Chết đi!”
Soạt!
Tiểu Cửu biến thành một nam tử trẻ tuổi. Miệng nam tử phun ra bảo kiếm hai màu đen trắng.
Ầm! Bảo kiếm đâm trúng đầu con trai trưởng, trực tiếp xuyên qua mi tâm. Con trai trưởng mang tâm tình mê mang hồn phi phách tán, chết cũng không biết rõ xảy ra chuyện gì.
Sau đó làn da nam tử hóa thành màu vàng, hai tay một trái một phải, giữ chặt đầu hai đứa con trai, hung hăng đụng vào nhau.
Ầm!
Hai cái đầu giống như dưa hấu nổ tung, tiên huyết hòa với não trắng xóa vãi đầy mặt đất.
Ầm!
Ba nhi tử chết ngay lập tức.
“Dừng tay!”
Dư Thiên trợn mắt như muốn nứt ra, cây phất trần trên tay muốn đánh xuống. Một kích đầy thù hận, dùng ra mười phần mười lực đạo, hư không phát ra một tiếng vang không chịu nổi gánh nặng.
Phất trần được làm từ Băng Tàm Ti vạn năm, thủy hỏa bất xâm, được biết đến là vô cùng cứng cỏi.
Ngoài sức mạnh, thủ đoạn của cao thủ Nguyên Thần còn có áp chế tuyệt đối.
“Đây chính là sức mạnh của Nguyên Thần Tinh Quân sao?”
Lục Khiêm cảm giác động đậy khó khăn, phảng phất như bị từng cây sợi tơ sít sao quấn quanh, trên làn da vàng óng của Diêm La chân thân hằn lên những vết máu nhỏ. Thậm chí không cần người ta ra tay, chỉ riêng lực lượng của lĩnh vực cũng đủ cho mình uống một bình. Không biết rõ Huyền Lão Hắc Đế có đến kịp không. Mắt thấy phất trần càng ngày càng gần, Lục Khiêm trong lòng hung ác, đành phải dùng sức mạnh chống lại. Chết thì không chết được. Thương tích là chắc chắn.
Đinh!
Một đạo kình lực vô hình mở ra phất trần.
“Ha ha, Dư Thiên lão cẩu! Đối thủ của ngươi là ta!!”
U Quỷ đạo nhân cười một tiếng. Hóa thân thành bộ dáng của Huyền Lão Hắc Đế. Khoảnh khắc Huyền Lão Hắc Đế xuất hiện. Bóng tối từ từ bao phủ mặt đất bên dưới. Chỉ thấy một cái cự thủ từ trên trời giáng xuống. Cùng lúc đó, đại địa trong bán kính ngàn dặm lập tức hạ xuống.
Đám người lập tức cảm giác được một lực lượng khổng lồ đặt ở trên bờ vai. Trọng lượng đã tăng lên hàng chục lần, như thế đang bị một ngọn núi khổng lồ đè lên.
“Đây là cái gì?”
“Huyền Lão Hắc Đế Pháp Tướng lĩnh vực! !”
“Chuyện không liên quan đến ta! Lão phu cũng là được mời mới đến!”
Đám khán giả trên quảng trường bối rối kêu lên.
Đối với những người này, Huyền Lão Hắc Đế cũng không buông tha.
Ầm!
Bàn tay rắn chắc vỗ xuống. Toàn bộ quảng trường hạ xuống vài chục trượng dưới sức mạnh của bàn tay. Hầu hết mọi người ngay cả thần hồn cũng không thể trốn thoát, hồn phi phách tán ngay tại chỗ. Một số ít người chỉ còn lại thần hồn, sau đó chạy trốn thoát khỏi nơi đây. Đối với những người này, Huyền Lão Hắc Đế cũng không đuổi tận giết tuyệt. Tùy ý để bọn họ rời đi. Mục tiêu của gã là Dư Thiên.
Một luồng hắc khí dày đặc quanh quẩn quanh người Huyền Lão Hắc Đế. Hắc khí giống như có sinh mệnh, biến hóa ra các loại hình thái. Ác Quỷ dữ tợn, yêu ma Dạ Xoa. Thanh âm vạn quỷ khóc thét quanh quẩn không dứt. Làm cho người nghe được da đầu run lên, tâm thần chấn động.
“Dư Thiên lão nhi, đã lâu không gặp.” Huyền Lão Hắc Đế khôi phục Pháp Tướng vạn trượng, kiêu ngạo cười một tiếng.
Một bên khác là Nguyên Thần Pháp Tướng của Dư Thiên. Độ cao chỉ bằng một phần mười của Huyền Lão Hắc Đế. Phất trần kéo dài đến lão trưởng.
“Không biết tại hạ có chỗ nào đắc tội?” Sắc mặt Dư Thiên xanh xám, gằn từng chữ một.
“Vì sao à? Ngươi không rõ sao? Bản tọa hôm nay lấy đầu người của ngươi giết gà dọa khỉ!!”
“Được! Phóng ngựa tới!”
Dư Thiên bật dậy trong cơn thịnh nộ. Thật sự coi mình vẫn là tiểu thương nhân năm đó hay sao?
Ầm!
Lĩnh vực của hai Nguyên Thần đụng vào nhau. Hư không vang lên ken két, hư không nơi giao nhau giữa khí thế của hai người vỡ ra vô số khe hở đen như mực. Dưới sự va chạm của lĩnh vực, hai loại lực lượng khác biệt này tranh đấu, bị thương là những người ở cạnh đó.
Lục Khiêm phản ứng vẫn tương đối nhanh. Ngay khi hai người chuẩn bị động thủ, hắn liền trốn vào Diễm Tâm Kim Cung. Những người khác thì không có vận khí tốt như vậy. Cú va chạm cực lớn đã trực tiếp đánh bay bọn họ.
Ầm!
Thật lâu sau, Lục Khiêm mới từ Diễm Tâm Kim Cung đi ra ngoài. Thành trì cảnh hoang tàn khắp nơi, khói lửa tràn ngập. Trên mặt đất đều là thi thể các tu sĩ. Dưới sự cố ý dẫn đường của Dư Thiên, chiến trường của hai người bay đến hư không vô ngần. Những thành trì này là tâm huyết của Dư Thiên, không thể hủy ở nơi này. Mà hư không vô ngần còn có giúp đỡ.
Sau khi hai cao thủ đi, chỉ còn lại Lục Khiêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận