Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Huyền Linh Hoàng Lão

【VIP】 Huyền Linh Hoàng Lão
Bắc Âm Phong Đô Sơn.
Bỗng nhiên thân ảnh Lục Khiêm xuất hiện tại tầng thứ năm kim cung.
"Đại nhân, thành công không?"
Yêu Nguyệt vội vàng chào đón.
"Thành công. Nhóm chúng ta yên lặng chờ mấy ngày, đến lúc đó có thể tiến đến Đại Càn Tinh."
Lục Khiêm cười nói.
Hắn có chút không kịp chờ đợi muốn nhìn bộ dạng kinh ngạc của đám người Thiên Tôn.
Hắn biết rõ ý nghĩ của Thiên Tôn, đơn giản là ép hỏi ra chuyện mình liên quan tới tọa độ Đại Hạo Tinh.
Mà Thanh Đế thì lại muốn thông qua mình nhiễu loạn toàn bộ thế giới, sau khi ngũ hành điên đảo, liền có thể thu hoạch trái cây.
Đã như vậy, Lục Khiêm sẽ thành toàn cho bọn hắn.
Thiên Tôn không cần lo lắng không có tọa độ, hiện tại khắp nơi đều là tọa độ, thậm chí hắn có thể tùy ý ra vào thế giới này không có người ngăn cản.
Hai thế giới giao nhau, Thanh Đế cũng rất ít chú ý đến mình, dưới tình huống này hắn không có nguy cơ bại lộ thân phận.
Như vậy sẽ có thể một mực đục nước béo cò, mãi cho đến khi hạt giống nảy mầm, đột phá Động Chân cảnh.
Đương nhiên, trước đó Lục Khiêm phải tìm một tấm mộc.
Tấm mộc này sẽ thay thế mình hoạt động trên thế giới, đồng thời hấp dẫn ánh mắt đám người.
Vạn Bảo thịnh hội.
Có thể nói lần thịnh hội này là thất bại lớn, vừa cơm nước xong xuôi, không đợi giao dịch bắt đầu, đã có không ít môn phái cáo lui, nhao nhao trở về kiến tạo trận pháp truyền tống.
Đại đa số người cũng phản ứng lại, tám chín phần mười chuyện này là cạm bẫy của Lục Khiêm, mục đích là để bọn hắn không ngừng hao tổn.
Thế nhưng hiển nhiên kế sách này mười phần thành công.
Không có ai ngăn cản được dụ hoặc này.
Dù bản thân mình không muốn đi, cũng sẽ bởi vì môn phái đối địch đi mà không thể không đi.
Nó giống như một môn thần công tuyệt thế bị thiếu hụt rất lớn, tu luyện sẽ vô cùng hậu hoạn, một hai người đạt được, khả năng lo lắng không dám tu luyện.
Nhưng nếu như toàn bộ giới tu hành đạt được thần công này, như vậy sẽ biến thành một loại lôi cuốn.
Người không muốn tu luyện thần công này cũng sẽ bởi vì đối thủ tu luyện, hoặc là sợ đối thủ tu luyện được mà không thể không luyện.
Toàn thế giới đều luyện tương đương với toàn bộ mọi người đều không luyện, uổng phí công phu, còn nỗ lực trả giá cực lớn.
"Ai, hạo kiếp. Lần hạo kiếp này kết thúc, trên đời này sẽ không có chỗ dung thân cho Phong Đô nữa."
Thanh Phong lão đạo đứng trên đỉnh Huyền Hồ Sơn, nhìn qua thần thái vội vã của mọi người trước khi xuất phát không khỏi cảm thán.
Lúc Lục Khiêm lấy ra tọa độ thế giới, thật sự dọa sợ đám người, phản ứng của Trung Nguyên Tử Quân cũng làm cho thế nhân biết rõ lời ấy không giả.
Từ đó có thể thấy được chút ít ý nghĩa của câu nói, tiền tài động nhân tâm.
"Quản hắn làm gì, đan dược tăng giá, lão phu phát tài!"
Thanh Phong đạo nhân cười to, lấy hồ lô rượu bên hông xuống, vừa uống rượu, vừa trở về luyện đan.
Ngọc Kinh Sơn.
Một vòng tử nhật từ trên trời giáng xuống.
Đạo nhân râu trắng cầm ngọc như ý trong tay rơi xuống.
"Sơn chủ!"
"Chưởng môn!"
"Sư phụ!"
Môn nhân đệ tử Ngọc Kinh Sơn nhao nhao chào đón.
Trung Nguyên Tử Quân cũng không có nóng nảy như vừa rồi, giờ phút này lão đã tỉnh táo không ít.
Sắp xếp của mình bị hoàn toàn đánh loạn, thế nhưng cũng không phải không thể tiếp thu, sau khi trong lòng khó chịu một lúc cũng bình tĩnh lại.
Hắn nói lại chuyện xảy ra trên yến hội cho mọi người, đám người ồn ào một trận.
"Sư phụ, để con dẫn người cắt đầu gia hỏa này xuống!"
"Khinh người quá đáng!"
"Không cần."
Trung Nguyên Tử Quân ngăn đám người lại.
"Người này đã sớm lẩn đi xa, bản tọa sẽ tự mình đề phòng người này, việc cấp bách là ổn định địa bàn của chúng ta."
Ưu thế của Ngọc Kinh Sơn là thời gian khai thác sớm, đã xâm lấn mấy cái tinh thần.
Lần này tiết lộ tọa độ là sự tình xấu, nhưng đồng thời cũng là chuyện tốt.
Thế giới loạn cả lên, bọn hắn cũng không cần lén lút nữa, mà có thể quang minh chính đại cày nát đất.
Nói tóm lại, một cái thời đại lớn sắp đến.
Nếu Âm Cảnh Thiên Cung có dã tâm, chắc chắn sẽ có một ngày lộ diện, đến lúc đó phải trả lại cả gốc lẫn lãi.
Câu Ly vương triều, sau khi Câu Ly Thần Vương giao phó xong công việc với Nhâm Đốc nhị vương, liền mang theo một nửa nhân mã rời đi, lưu lại ái nữ của mình là Tố Nga và Nhậm vương.
"Phong Đô Lục Khiêm lại xuất hiện, hắn và ngươi là lão bằng hữu, không nên phớt lờ, người này hung hăng độc ác, sẽ không quan tâm tình cảm ngày xưa."
Trước khi Câu Ly Thần Vương rời đi nói.
"Nữ nhi biết rõ."
Sau khi Trường Bình công chúa tu luyện Phi Thăng Thiên Nữ Chú đại thành càng trở nên thành thục ổn trọng, chân đạp hoa sen, người khoác mười tám dị sắc quang hoàn, dị hương xông vào mũi, tiên âm trận trận.
Lúc này nàng đã có tu vi Nguyên Thần.
Thiên tư của nàng không phải là rất tốt, mà là do tích lũy ngàn năm, trước kia không hiểu sử dụng làm sao.
Mấy ngày sau, toàn bộ tu hành giới lại rơi vào một loại bình tĩnh quỷ dị.
Các môn phái không an phận trước đây cũng không có động tĩnh gì.
Gần như tất cả tài nguyên đều đi vào một chiến trường khác.
Hoàng cung Đại Càn Tinh.
Quang Thống Đế lấy Thiên Tử Vọng Khí Thuật giám sát thiên hạ.
Đúng vào giữa trưa, mặt trời lên cao, thiêu đốt người tới lui trong thành trì mồ hôi đầm đìa, giống như kiến bò trên chảo nóng.
Ở trong mắt hắn, thế giới này cũng không quá đẹp đẽ.
Lúc này, vô tận kiếp vân bao phủ thế gian.
Rõ ràng là giữa trưa, nhưng kiếp khí lại mọc lan tràn.
Oanh!
Trời trong sinh lôi, sau đó mây đen dày đặc, rơi xuống mưa to.
Oanh!
Lại một tiếng nổ vang.
Oanh!
Điện xà dữ tợn, hư không chấn động.
Trận mưa lớn này bao phủ toàn bộ thiên hạ.
Gần như tất cả tu sĩ đều đã bị kinh động.
Ngước mắt nhìn lên, Đại Càn chủ tinh là một cái tinh thần màu vàng đất, lấy lục địa làm chủ.
Cái gọi là đông nam tây bắc tứ hải thật ra cũng là đại địa vây quanh nội hải, tầng khí quyển bên ngoài là một tầng hoàng vụ nhàn nhạt.
Nhìn kỹ, những hoàng vụ này do vô số phù lục nhỏ bé tạo thành.
Vô số tinh thần vây quanh Đại Càn chủ tinh, bao gồm cả viên mặt trời này, và mặt trăng đều quay xung quanh tinh thần mà vận chuyển.
Một viên tinh thần màu vàng đất đối diện Đại Càn, giống như một viên thần nhãn khảm nạm trong hư không, giám sát thế giới.
Đây là trung thổ Hoàng Lão Tinh, trụ sở trung tâm của hoàng đế.
Trên đó có cung điện vàng son lộng lẫy, chân tiên bay tới bay lui.
Tiên khí bồng bềnh, điềm lành rực rỡ.
Bạch hạc và uyên ương bay múa, tiên tuyền và Lan Chi một màu.
Khắp nơi trên tinh thần đều là tiên nhân.
Trung tâm Hoàng Lão Tinh là một tòa thần phong chống đỡ thương thiên.
Ngọn núi này tên là Bất Lão Phong, chính là cầu nối kết nối Thiên Địa Nhân trong truyền thuyết, cùng với nơi ở của thần tiên hoàng lão.
Trung tâm Hoàng Đế là xưng hô chính thức thế nhân gia phong, trong lịch sử lúc hoàng đế vừa mới sinh ra trong nhân loại, vẫn chưa có cách gọi này, mà gọi là Hùng thị.
Về sau hoàng đế thành đạo, lúc ấy lại không có từ ‘tiên’ này, mà 'Lão' là xưng hô tôn quý nhất, nên gọi là Huyền Linh Hoàng Lão.
Huyền Linh Hoàng Lão là mọi người tôn xưng, hoàng đế cũng dùng danh xưng này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận