Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Từ Cửu U, cho tới Hoàng Tuyền

【VIP】 Từ Cửu U, cho tới Hoàng Tuyền
Lời nói của Nhược Thủy rất ngông cuồng, ánh mắt lại hết sức cẩn thận, không cho bất cứ cơ hội gì.
Ba ngàn tang hồn châm hình thành gió lốc, tan rã tất cả pháp thuật và pháp khí.
Những nơi đi qua, Tam Thiên Nhược Thủy hóa tất cả sự vật thành hư vô.
Lục Khiêm không hề bị lay động, mặc dù mình chỉ là Nguyên Thần đỉnh phong, nhưng cộng thêm Bắc Âm Phong Đô Sơn tầng thứ tám, một thân tu vi cũng không yếu hơn Động Chân phổ thông.
Ba ngàn tang hồn châm sắp rơi xuống.
Huống hồ. . . trước khi gia hỏa này đến không có làm qua chuẩn bị trước sao?
Soạt!
Bạch Phong rơi xuống người, trước đó, bên ngoài cơ thể Lục Khiêm quanh quẩn một tầng màng đen nhàn nhạt.
Đây là Hắc Thủy Tai Ương, đồ vật do hủ mục thủy đức sinh ra.
Nếu như nói Tam Thiên Nhược Thủy là hóa tận thiên hạ chi thủy, như vậy Hắc Thủy vừa có được hiệu quả này đồng thời còn có thể đồng hóa ngàn vạn chi thủy.
Soạt!
Nhược Thủy đạo nhân nhìn thấy màng đen cũng không có suy nghĩ nhiều, ba ngàn tang hồn châm rơi xuống trên người hắn, lập tức đồng hóa thành Hắc Thủy.
"Cái này. . ."
Nhược Thủy đạo nhân mở to hai mắt nhìn, không dám tin tưởng.
Bạch châm không có gì không hủy này không chỉ không làm thương tổn được Lục Khiêm, ngược lại còn dung nhập vào màng đen, chuyển hóa thành Hắc Thủy.
Biến thành trợ lực chi vật.
Rất nhanh, đến phiên Lục Khiêm phản kích.
Oanh!
Bóng ma bao trùm đại địa, âm phong gào thét, quỷ thần khóc thét.
Một tòa núi cao nguy nga xuất hiện trên bầu trời.
Thanh âm quỷ khóc sói gào cũng vì vậy mà xuất hiện.
Toàn thân núi cao nguy nga hiện lên màu đen kịt, sương mù màu xám lục vờn quanh, tổng cộng chia làm tám tầng, từng cái đều là cảnh tượng Địa Ngục kinh khủng, khiến cho người ta không rét mà run.
Ầm ầm!
Ngọn núi trực tiếp trấn áp về phía Nhược Thủy đạo nhân, khí áp lên cao, dưới áp lực của đại địa nhao nhao vỡ ra.
"Thật là gan chó mà!"
Nhược Thủy đạo nhân nổi giận gầm lên một tiếng, tiện tay đánh ra một chiêu, hư không hạ xuống tinh quang.
Tinh quang hình thành hộ thuẫn thực chất hóa, hiện lên nửa vòng tròn bao phủ thân thể hắn.
Ầm!
Bắc Âm Phong Đô Sơn đập ầm ầm lên phía trên hộ thuẫn, hộ thuẫn "Răng rắc" rạn nứt ra, tinh thần không ngừng lấp lóe, rốt cục ngăn cản được một kích này.
Một bên khác, Lục Khiêm cũng không có buông tha hắn, bên người hiện lên hai đạo quang mang một đen một trắng, hai đầu Âm Dương Ngư nhảy ra, làm hao mòn vạn vật, thời gian nghịch chuyển.
Đồng thời còn có một cái bảo kính trong suốt, không ngừng bắn ra hàn quang, giao đấu cùng Nhược Thủy đạo nhân.
Từ bên này đánh đến ngoài ngàn dặm Minh Hải, lại từ bên kia đánh tới Vạn Hỏa chi sơn ở phương nam.
Khắp nơi trên bầu trời là ánh sáng pháp thuật linh quang.
Pháp thể của hai người như từng ngọn núi cao, dẫn tới vô số tu sĩ đứng ngoài quan sát, chiến đấu cấp bậc Động Chân, nhiều năm chưa từng xuất hiện một lần, mọi người đều nhao nhao suy đoán.
Nhược Thủy đạo nhân càng đánh càng kinh hãi, Chư Thiên Tinh Túc cũng coi nhẹ dùng pháp khí, mà dùng tinh thần chi lực.
Tinh thần chi lực tương đương với động thiên trong thể nội và pháp khí kết hợp.
Tinh quang chính là động thiên chi lực.
Tu hành chi đạo của Chư Thiên Tinh Túc là luyện hóa một viên tinh thần, mượn dùng tinh thần chi lực cho mình dùng.
Vốn cho rằng đối phó một Nguyên Thần đỉnh phong nho nhỏ, chẳng phải là dễ như trở bàn tay, không ngờ lại khó khăn như thế.
Đối phương không chỉ có được Phong Đô Sơn cùng loại với động thiên chi lực, còn có hai kiện pháp bảo huyễn hình.
Lực lượng mỗi một món pháp bảo đều không kém gì Động Chân sơ kỳ, chuyện này khiến hắn càng thêm khó mà chống đỡ.
"Đáng ghét! Ngừng! Không đánh nữa!"
Hai mắt Nhược Thủy đạo nhân đỏ thẫm, dứt khoát ngừng tay, ngữ khí hòa hoãn không ít:
"Ngươi và ta không có ân oán, không cần liều mạng như vậy. Huống hồ, nếu không phải Âm Chủ không cho dùng tinh thần chi lực quy mô lớn, chỉ sợ ngươi đã sớm chết."
Nhược Thủy đạo nhân vẫn mạnh miệng.
Hắn nói không sai, lực lượng của hắn không chỉ ở những thứ này, nếu không Chư Thiên Tinh Túc cũng sẽ không uy hiếp nhiều năm như vậy.
Sau khi sử dụng loại lực lượng này nhất định phải trả giá đắt, chẳng qua Lục Khiêm chỉ phế đi một thủ hạ của hắn, không đáng vì tên thủ hạ này mà trả giá lớn như thế.
Mấu chốt là Nhược Thủy đạo nhân còn cần Lục Khiêm hỗ trợ, chuyện này chỉ có Lục Khiêm mới có thể giúp , về sau chậm rãi xử lý cũng không muộn.
"Được."
Lục Khiêm dừng tay.
Lục Khiêm biết rõ còn đánh như vậy cũng không có ý nghĩa, song phương đều không làm gì được, còn tiếp tục, khả năng kẻ thù của hắn sẽ tới.
"Các hạ có thể giúp ta luyện đan hay không? Tất nhiên có thù lao."
Nhược Thủy đạo nhân suy nghĩ, giải thích nói.
"Con ta tư chất không tốt, cho người tìm ngươi cũng là vì việc này, không ngờ phát sinh hiểu lầm, chuyện ấy là ta làm không đúng."
Dứt lời, Nhược Thủy đạo nhân lấy ra một tấm đạo phù, đốt nó lên, hóa thành một đạo khói xanh bay về nơi xa.
Không bao lâu sau, một đạo tinh quang đen như mực bay tới, đứng yên ở bên người Nhược Thủy đạo nhân.
"Phụ thân đại nhân, đã bắt được tiểu tử hoang dã kia rồi sao? Lát nữa ta sẽ rút gân lột da hắn, dám làm tổn thương người của ta."
Nam tử này khá giống Nhược Thủy đạo nhân, nhưng trẻ hơn một chút, dáng vẻ lưu manh, mặt mày mang theo một tia tà ý, một bộ ông trời là lão đại ta là lão nhị, khiến cho người ta nhìn có chút khó chịu.
Nghe con trai nói như vậy, vẻ mặt Nhược Thủy đạo nhân có chút xấu hổ.
"Khụ khụ, không được vô lễ, vị này là Phong Đô đại sư."
Nhược Thủy đạo nhân nhìn về phía Lục Khiêm, giới thiệu nói:
"Đây này là khuyển tử Thang Lân."
Lục Khiêm nhìn người nọ liền biết chuyện gì xảy ra, không phải là con hư tại cha sao.
Nghe nói Chư Thiên Tinh Túc có truyền thừa đặc biệt, cảm ứng tinh thần, là có thể sử dụng lực lượng tinh thần; đạt được tinh thần thừa nhận, chính là tinh thần chi tử.
Tư chất con trai Nhược Thủy đạo nhân không tốt, nhưng hắn lại có tư tâm, muốn cho con của mình trở thành tinh thần chi tử, kế thừa lực lượng Tam Thiên Nhược Thủy.
Trước kia Nhược Thủy tranh đấu với người, không chừng đã bị đả thương căn bản, dẫn đến không cách nào sinh hạ hậu đại, cho nên rất yêu thương đứa con độc nhất này, mặc kệ bỏ ra giá gì, cũng phải làm cho hắn kế thừa lực lượng của chính mình.
"Hắn?"
Thang Lân nhướng mày, có chút không vui.
"Sao có thể thả người này, hắn đã suýt chút giết. . ."
"Ngậm miệng!"
Sắc mặt Nhược Thủy đạo nhân trầm xuống, lúc này hắn mới ngậm miệng lại.
"Hai viên Hoàng Tuyền thánh đan, mười phương một viên, ngươi thấy như thế nào?"
Lục Khiêm lười nhác nhìn hai cha con này, trực tiếp lấy ra hai viên đan dược.
"Có thể, thế nhưng chúng ta cần càng nhiều, càng nhiều càng tốt."
"Trên người của ta chỉ có như vậy, cái khác còn phải luyện, về sau còn muốn thì liên hệ Thanh Phong, để hắn thông báo cho ta là đủ."
Dứt lời, Lục Khiêm quay người rời đi.
Hai người cứ như vậy nhìn hắn càng chạy càng xa, không có động tác gì.
Phong cách của Chư Thiên Tinh Túc chính là làm việc phải tuyệt, hôm nay để Nhược Thủy đạo nhân chịu đau khổ, ngày sau đối phương xuất thủ đến nhất định là trả thù.
Giống như Trung Nguyên Tử Quân vậy, vừa rồi Lục Khiêm cũng không tiện dông dài cùng bọn hắn.
Người hắn đắc tội thực sự rất nhiều, có trời mới biết dông dài thêm sẽ có ai đi ra tìm hắn báo thù.
Về phần hai cha con này, trong lòng Lục Khiêm đã có tính toán.
Hắn đã động tay động chân bên trong đan dược.
Cũng không phải là hạ độc, mà là lưu lại một đạo khí tức có thể truy tung người này, nếu như hạ độc sẽ bị đối phương phát giác, chỉ để lại một đạo khí tức truy tung thì không sao.
Lượn quanh tầm vài vòng, Lục Khiêm liền lại trở lại thành trì gần Câu Ly Thần Vương.
Chỉ thấy hắn triệu hồi ra Bắc Âm Phong Đô Sơn.
Ầm ầm!
Phong Đô Sơn hung hăng nện xuống, thành trì phía dưới lập tức nổ thành bột phấn, mấy chục vạn sinh linh đều chết hết.
Oán khí trùng thiên, bầu trời như máu.
Mấy chục vạn sinh linh tử vong sinh ra oán khí bị Phong Đô Sơn hấp thu, tốc độ thi công tầng thứ chín tăng nhanh một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận