Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Chư Thiên Vân Triện Thất Thập Nhị Biến (1)

【VIP】 Chư Thiên Vân Triện Thất Thập Nhị Biến (1)
Bỏ ra khoảng ba ngày thời gian thanh lý chiến trường.
Tam Công giáo chính là thế lực liên hệ cùng quỷ vật.
Trong đó ba loại quỷ vật Lôi Quỷ, Hỏa Quỷ, Thủy Quỷ được luyện chế tinh thông nhất.
Trừ cái đó ra, còn có thế lực phụ thuộc vào bọn hắn. Vì thu phục những thế lực này, mấy ngày nay Lục Khiêm cũng không thể không phí công chạy đi.
Lục Khiêm đứng ở trên cửa thành, lòng bàn tay cầm ba cái mặt nạ. Mặt nạ mềm mại, giống như một loại da thuộc nào đó. Đặt ở lòng bàn tay ẩn ẩn cảm giác được mặt nạ đang hô hấp, thậm chí còn có một tia nhiệt độ.
“Tiểu Thanh, ngươi tới đây.”
Tiểu Thanh đi đến trước mặt Lục Khiêm. Lục Khiêm nhìn mặt nạ trong tay một chút, sau đó rút mặt nạ màu đỏ ra, để lên trên mặt Tiểu Thanh.
Trong nháy mắt mang mặt nạ lên, đại mỹ nhân nũng nịu lập tức trở nên hung thần ác sát.
“Có cảm giác gì?”
“Nóng quá, cảm giác mặt nạ đang thôn phệ ta.”
Thậm chí giọng nói của Tiểu Thanh cũng bắt đầu sinh ra biến hóa, có loại cảm giác khàn khàn tà ác.
“Buông lỏng. . .”
Đầu ngón tay Lục Khiêm ngưng tụ ra một giọt Hoàng Tuyền Nại Hà pháp lực. Cong ngón búng ra, pháp lực ở trạng thái chất lỏng bay vào mặt nạ.
Trong nháy mắt pháp lực chuyển hóa thành Vong Tình Thủy.
Nửa khắc sau, Vong Tình Thủy rửa sạch tà ác chi lực còn sót lại trong mặt nạ.
Vấn đề mà Tam Công tướng quân không giải quyết được, lại bị Lục Khiêm dễ dàng giải quyết như trở bàn tay.
“Được rồi. Về sau ngươi có thể tùy ý sử dụng. Già Lam, Thải Vi, các ngươi cũng tiến lên nhận lấy mặt nạ đi.”
Lục Khiêm nhìn bầu vẽ gáo, lần lượt chọn ra mặt nạ tốt nhất cho hai nữ, gột sạch lực lượng bên trong. Nếu như đoán không sai, ba cái mặt nạ này hẳn là lột xuống từ trên mặt ma vật.
Sau khi luyện hóa thành mặt nạ, có thể khống chế một bộ phận năng lực của ma vật.
Bởi vì sinh mệnh lực của ma vật quá cường đại, cho nên mặt nạ vẫn còn sinh mệnh, không ngừng ảnh hưởng người sử dụng. Cho nên tính tình Tam Công tướng quân mới cực đoan như thế.
Ba người Già Lam là quỷ hồn, không có nhục thân, đối với người kiện toàn, các nàng cũng bị ảnh hưởng ít hơn một chút.
Già Lam và Tiểu Thanh là Đạo Cơ sơ kỳ, Thải Vi là Dưỡng Thần đỉnh phong. Có thêm mặt nạ, thế lực Phong Đô thành lại tăng lên một tầng lầu mới.
“Đúng rồi, mấy ngày này các ngươi tận lực thu phục thế lực Tam Công giáo.”
“Minh chủ và tất cả các đại Tế Tửu bên kia thì sao?”
Già Lam vừa nghĩ tới minh chủ cường đại, cùng hai ba vị Hư Đan Tế Tửu kia, trong lòng liền có chút không thở nổi.
“Không sao, minh chủ để ta đến xử lý.”
Lục Khiêm đã tính trước.
Một giây sau, Lục Khiêm cất bước tiến vào trong hỏa diễm.
Diễm Tâm Kim Cung.
Lục Khiêm cảm ứng tin tức trong đầu.
Đại Vô Sinh Luân ( nhập môn: 1/ 1000)
Hoàng Tuyền Kinh Đồ * Diêm La Chân Thân ( Đạo Cơ hậu kỳ thiên: 1/70000)
Lần này lại có phần tiếp theo.
Đại Vô Sinh Luân, tên như ý nghĩa đây là pháp thuật có tính công kích cực mạnh.
Hiện nay Lục Khiêm lĩnh ngộ tổng cộng ba chiêu, Âm Phong Tống Táng Tác Mệnh Lai, Sinh Ly Tử Biệt Thôi Can Tràng, Minh Giới Trước Cửa Hận Quay Đầu.
Trong nháy mắt thả ra vạn trượng âm phong giết chết Đạo Cơ đỉnh phong, chiêu thứ hai Sinh Ly Tử Biệt là tước đoạt sinh cơ.
Chiêu thứ ba độ thuần thục hơi thấp, tạm thời không có manh mối.
Thế nhưng từ chiêu thức đến xem, nó cùng loại với tuyệt học của Vô Sinh điện chủ và Ma Kiếp điện chủ trước đây.
Nên là tuyệt học Vô Sinh và Ma Kiếp kế thừa Đại Vô Sinh Luân mới đúng.
Lục Khiêm quan sát thân thể bên trong.
Kinh mạch không ngừng vận chuyển pháp lực giống như chất lỏng màu vàng.
Lục Khiêm nhìn qua pháp lực không ngừng lưu động, cảm thấy có điểm giống Hoàng Tuyền bên trong Giao Phục Hoàng Tuyền Đồ. Nếu như thật sự có một ngày, pháp lực đạt tới trình độ Hoàng Tuyền, chỉ sợ đây mới gọi là pháp lực vô biên.
Số điểm Đạo Cơ hậu kỳ khoảng bảy vạn điểm. Cũng chính là một trăm chín mươi chín năm đạo hạnh.
Cộng thêm Đại Giải Thoát Luân và các dược tài khác, có thể rút ngắn xuống khoảng chừng chín mươi năm. Thời gian như này đã rất ngắn rồi.
Cao thủ Đạo Cơ có một ngàn năm tuổi thọ, hiện tại Lục Khiêm chưa tới một trăm tuổi, có rất nhiều thời gian để mình chậm rãi tu hành.
Lần này đạo tàng mở ra ngoại trừ Đại Vô Sinh Luân, còn có các pháp môn tu hành khác. Đương nhiên, bây giờ không phải là thời điểm thảo luận chuyện này.
Lục Khiêm ngẩng đầu nhìn bầu trời, ánh mắt giống như xuyên thấu Diễm Tâm Kim Cung, nhìn về nơi nào đó trong cõi u minh.
Xoạt!
Thân ảnh biến mất không thấy.

Bên ngoài Phong Đô thành.
Bầu trời u ám.
Oanh!
Đột nhiên một ngọn núi mọc lên từ mặt đất. Ngọn núi cao ba trăm trượng, rộng ba dặm. Trên núi mơ hồ truyền đến từng đợt dị hương, giống như trồng tiên thảo thần dược.
Ken két!
Trung tâm lòng núi vỡ ra khe hở, cửa động tối như mực, giống như là dị thú há miệng.
Rầm rầm. . .
Cửa động trải ra thảm đỏ tươi, từ trên không trăm trượng rủ xuống dưới chân Lục Khiêm. Sắc mặt Lục Khiêm bình thản, bước từng một bước lên thảm.
Trong động vàng son lộng lẫy, trang trí xa hoa. Dưới chân là thảm xốp mềm mại
Trong lò có một nam tử đang ngồi, hình dạng uy nghiêm, chỉ có một cái đầu lâu, tứ chi đều đoạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận