Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Thiên Địa Âm Dương Đại Ma Bàn(3)

【VIP】 Thiên Địa Âm Dương Đại Ma Bàn(3)
“Không sao, giúp người giúp tới cùng thôi.”
Cổ Thương Thiên xua tay, tỏ ý không cần khách khí. Dù sao thì gã cũng thu được chỗ tốt từ người ta mà.
“Đúng rồi, chiêu này của ngươi gọi là gì?” Phương Đồng đạo nhân hỏi.
“Ta gọi nó là Thiên Địa Âm Dương Đại Ma Bàn.”
Lục Khiêm đại khái khám phá được tác dụng của bàn này rồi.
Lấy Đại Giải Thoát Luân làm chủ. Bên trong Đại Ma Bàn là một không gian loại nhỏ, tốc độ thời gian trong đó nhanh gấp ba lần ngoại giới. Không có hình phạt của Đại Giải Thoát Luân lúc trước nữa.
Khuyết điểm là không gian không lớn, tuy nhiên vẫn có thể đặt Diễm Tâm Kim Cung vào được. 
Những công năng khác cũng ít đi, cảm giác đơn giản hơn.
Trước mắt có hai loại thần thông, một loại là xoay trong chiều kim đồng hồ, có thể hao mòn vạn sự vạn vật. Chuyển hóa thành nguyên khí tinh hoa nhất, khôi phục pháp lực, tăng tu hành.
Ngược chiều kim đồng hồ là  Âm Dương nghịch chuyển, lấy nguyên khí làm cơ sở, khôi phục nguyên trạng sự vật, người chết sống lại từ xương trắng vân vân.
Hai loại công năng nhìn có vẻ đơn giản, nhưng Lục Khiêm ngược lại cảm thấy rất mạnh. Thần thông không phải càng nhiều càng phức tạp là tốt, mấu chốt ở chỗ thực dụng. Thiên Địa Âm Dương Đại Ma Bàn trong mắt Lục Khiêm rất thực dụng.
Thiên Địa Âm Dương Đại Ma Bàn ( nhập môn 1/5000 )
Khắc độ không tính là quá nhiều, nâng cao theo khắc độ.
Nghịch Loạn Âm Dương hiện tại chỉ có tác dụng chữa trị và trị liệu. Nói không chừng thật sự có khả năng có thể tái tạo sự vật, biến cát thành vàng.
“Đại Ma Bàn, thật sự rất hình tượng.” Phương Đồng đạo nhân cười nói.
“Hao mòn vạn pháp, trở về căn nguyên. Ba chữ Đại Ma Bàn này dùng không tồi.” Cổ Thương Thiên cũng khen ngợi, “Đúng rồi, làm thế nào mà ngươi lại tạo ra được Đại Ma Bàn này?”
“Tại hạ cũng không rõ lắm, ta chỉ làm theo phương pháp của giảng thuật thư sơn thôi.”
“Thật kỳ quái……”
Cổ Thương Thiên nghĩ nát óc cũng không thông, tại sao Lục Khiêm mới lần đầu độ kiếp đã có chủ luân mạnh mẽ tới vậy.
Thực ra Cổ Thương Thiên không biết rằng, trước khi Lục Khiêm độ kiếp kỳ thật đã thăng cấp Đại Giải Thoát Luân một lần rồi. Đây là phương pháp mà Thiên Hà tìm ra.
Trước khi từ Hư Đan tiến vào Chân Đan, tinh khí thần của nhân thể hợp nhất, tương đương với Kim Đan đỉnh lô sắp ủ. Khoảng khắc đó, thuộc về trạng thái biến đổi mà cũng bất biến. Trạng thái cơ thể đạt tới đỉnh phong nhất.
Vì vậy khi Hư Đan biến chất thành Chân Đan, có thể tu luyện một môn thần thông, để nó với đỉnh lô trong nhân thể cùng biến chất.
Lại nói tiếp, Đại Giải Thoát Luân là lần thứ hai biến chất. Đương nhiên sẽ mạnh hơn một chút.
“Đúng rồi, vừa rồi lúc độ kiếp, có người tới tìm ngươi gây phiền toái, hình như là Thiên Ngô Vương gì đó.”
Dứt lời, Phương Đồng đạo nhân lấy một tờ giấy vàng ra. Mặt trên giấy vàng vẽ phù lục.
“Ta đã nhớ khí tức Nguyên Thần của người này rồi, nếu muốn tìm gã, cứ đốt lá bùa này là được.”
“Ừm, tại hạ đã biết.”
Lục Khiêm cầm lá bùa. Chuyện này hắn đã sớm đoán ra được rồi. Hắn thậm chí còn tổng kết được quy luật nữa. Mỗi khi bế quan đột phá, nhất định sẽ có địch nhân đến gây chuyện. Phảng phất như vận mệnh được định sẵn.
Cho nên trước khi đột phá lần này, Lục Khiêm đặc biệt tiêu phí một ít đan dược mời hai người Cổ Thương Thiên đến hộ pháp. Kỳ thật chút đan dược ấy cũng chẳng là gì cả. Chủ yếu là xét đến mặt mũi luyện đan sư của hắn thôi.
“Nếu ngươi thành Phong Kiếp chân nhân, cũng coi như có tư cách gia nhập vào chúng ta.” Cổ Thương Thiên và Phương Đồng liếc nhau, chợt nói: “Lão phu sẽ cho ngươi biết một vài trạng thái. Về tình huống của Âm Cảnh thiên cung.”
Âm Cảnh thiên cung tổng cộng chia làm bốn phe phái: Hoàng Tuyền Nại Hà, Diêm La thiên tử, A Tỳ Minh Vương và Tu La sát đạo. Huyền Lão Hắc Đế cũng không phải người sáng lập thiên cung theo nghĩa chuẩn nhất. Năm đó có tổng cộng có bốn người phát hiện Hoàng Tuyền đạo thống. Huyền Lão Hắc Đế và ba người khác cùng nhau sáng tạo thiên cung.
Bốn người tu hành bốn con đường khác nhau, sau đó ba người kia lại không tu thành Nguyên Thần. Chết già rồi lại chết già, người này tiếp người kia ngã xuống.
Cuối cùng chỉ còn Huyền Lão Hắc Đế tu luyện Diêm La thiên tử thành công đột phá, trở thành chủ nhân của Âm Cảnh thiên cung. Mà bốn nhánh phân biệt ấy trở thành Ngũ Đấu Linh quân dưới trướng gã. 
Đông Đẩu Sinh Khí quân, Nam Đẩu Tư Cấm quân, Tây Đẩu Sinh Hình quân, Bắc Đẩu Ti Mệnh quân vân vân. Lại thêm Trung Ương Tổng Lục Quân trong tay Huyền Lão Hắc Đế, tổng cộng là Ngũ Linh quân.
Ngoài cái này ra, còn có một ít thế lực thẳng sử, đại tôn vân vân không quá quan trọng.
Bản thân tu luyện công pháp không có cùng nguồn gốc, Huyền Lão Hắc Đế đối với người khác không có lực khống chế quá mạnh. Đặc biệt là đối với những người thuộc các nhánh.
Nếu bọn họ muốn độc lập ra ngoài, thực ra cũng không phải không thể. Cho dù bị giới hạn trong tu vi của Huyền Lão Hắc Đế, vẫn có thể trốn chạy được.
“Ngươi cũng biết một thế lực lớn muốn lâu dài ổn định, cần phải có gì chứ?” Cổ Thương Thiên hỏi ngược lại.
Mặc dù chẳng hiểu vì sao Cổ Thương Thiên lại nói với hắn những điều này, Lục Khiêm vẫn trả lời đúng sự thật:
“Lợi ích, mọi người đều có lợi ích mới có thể đoàn kết.”
“Không sai. Sở dĩ Âm Cảnh thiên cung tồn tục đến bây giờ là do có lợi ích cộng đồng.”
Lục Khiêm nhìn biểu tình nghiêm túc của Cổ Thương Thiên, hiểu ngay màn kịch quan trọng sắp tới rồi.
“Chúng ta không có tinh thần, nhưng có Đại Minh Hương đại động thiên.”
Cái gọi là đại động thiên, chính là chỉ động thiên không ỷ lại thiên địa. Tiểu động thiên tầm thường phải dựa vào thiên địa, thông qua địa hình hoặc phương thức riêng mới có thể tiến vào. Tựa như dây diều, tìm được đường cong là có thể nắm giữ tiểu động thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận