Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Hắc Thủy chi đức

【VIP】 Hắc Thủy chi đức
"Không xong rồi sơn chủ!"
Một tên thủ hạ lảo đảo chạy tới.
"Người của chúng ta bị Đại Càn Thiên Nhân để mắt tới, chuyên giết nhóm chúng ta!"
Nội bộ Đông Hoa Tinh.
Một tên thuộc hạ lảo đảo chạy tới, trên người toàn là vết thương.
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
Trung Nguyên Tử Quân nhìn về phía thuộc hạ.
"Đại nhân, có người gây phiền phức, là Đại Càn thiên binh."
"Đại Càn thiên binh? Không phải bảo các ngươi trước không nên trêu chọc họ rồi sao?"
Trung Nguyên Tử Quân hóa thân thành Vô Cực Đế Quân từng cướp bóc rất nhiều địa phương ở Đại Càn, thế nhưng tất cả đều dùng thân phận Vạn Tiên quần đảo, tự nhận là đủ bí ẩn, có lẽ là người khác không phát hiện ra.
"Cẩn thận kể lại, nhanh!"
Trung Nguyên Tử Quân quát lớn.
"Bọn họ bắt nhóm chúng ta giao ra Bát hoàng tử, thuộc hạ nào biết ai là Bát hoàng tử."
Tên thuộc hạ lộ vẻ mặt đưa đám, chẳng biết tại sao lại bị đánh, suýt chút nữa chết đi.
"Bát hoàng tử sao? Ngươi đi điều tra một chút."
Trung Nguyên Tử Quân sắp xếp người đi điều tra tin tức, không tra không biết rõ, vừa tra một cái liền suýt nữa tức điên.
Không biết nhóm người kia biến hóa thành hình dạng đệ tử Ngọc Kinh Sơn bắt cóc Bát hoàng tử, giết quận chúa và Thế tử, trêu trọc Vinh Vương tìm kiếm Nhật Thần Vũ Nhân và người sử dụng Thái Âm bảo kính khắp thế giới.
Phát động toàn bộ lực lượng hoàng triều, thế mà thật sự bị bọn hắn tìm được.
Thế là mấy cái bí mật cốt lõi của Ngọc Kinh Sơn đều bị liên luỵ.
"Là con rùa kia làm!"
Trung Nguyên Tử Quân chửi ầm lên, vô duyên vô cớ trêu chọc cường địch, làm rối loạn kế hoạch của mình.
"Báo! Ba đảo của Đông Hải bị vây hãm!"
"Báo! . . ."
Từng cái tin tức xấu truyền đến, sắc mặt Trung Nguyên Tử Quân âm trầm đến dọa người.
Chỉ ra là lão yêu quái nào của Vạn Tiên quần đảo đã làm chuyện đó.
Việc đã đến nước này, lão chỉ có thể tự thân xuất mã giải quyết, đoán chừng đối phương sẽ không từ bỏ ý đồ.
Oanh!
Lúc này, một khối thiên thạch phía trên Đông Hoa Tinh nổ tung.
"Vô Cực Đế Quân ở đâu?"
Một tiếng quát già nua mà uy nghiêm truyền đến.
Trung Nguyên Tử Quân nghe xong con ngươi co rụt lại, Đông Hoa Tinh ở gần Đại Càn Tinh, sau khi gia nhập Vạn Tiên quần đảo, sẽ có được một cái trận pháp, trận pháp này có thể che đậy tinh thần tránh bị địch nhân phát hiện.
Không ngờ hiện tại lại bị phát hiện, Trung Nguyên Tử Quân biết rõ điều này có ý nghĩa gì.
Rất rõ ràng đã có người của Vạn Tiên quần đảo tiết lộ tin tức.
Oanh!
Một đôi cự thủ to như sơn mạch trấn áp xuống.
Toàn bộ thiên địa chấn động. Sinh linh Đông Hoa Tinh đồ thán, vô số dị chủng trường nhân bị vỡ nội tạng mà chết.
Đây là lực lượng của Động Chân, ngoại trừ Động Chân ra không có ai có được năng lực như vậy.
Động Chân lấy động thiên chi lực trong cơ thể gia trì bản thân, nhất cử nhất động đều có thể rung chuyển đất trời, tiểu tinh thần bình thường không có cách nào ngăn cản động thiên chi uy.
Nhìn thấy thủ hạ tử vong, Trung Nguyên Tử Quân trợn tròn đôi mắt, trong tay cầm ngọc như ý, thân hình đón gió lớn lên, đội trời đạp đất.
Oanh!
Oanh!
Hai cao thủ Động Chân cảnh vật lộn trong hư không vô ngần, pháp thuật linh quang lấp lóe ở chân trời xa xôi giống như tinh thần, thỉnh thoảng có một viên lưu tinh xui xẻo bị bọn hắn chấn vỡ.
Trước không nói đến Đông Hoa Tinh, Lục Khiêm bên này cũng vừa phải trải qua một trận đại chiến.
Huyện thành, phủ nha.
Dưới chân là một vùng phế tích, tượng thần rách nát, trước kia nơi đây là miếu thờ của Hắc Đế Thần Linh.
Hắc Đế là một lão giả mặc huyền y có gương mặt uy nghiêm, mắt hổ hàm uy, trong tay cầm một thanh Thiên Đế Trảm Thủy Kiếm, chân đạp Trấn Thủy Thần Quy.
Ở trong mắt tu sĩ, chuyện này không có gì lạ, chỉ là tượng thần thả ra chút bạch quang mà thôi.
Đây là tín ngưỡng của sinh linh.
Bạch quang tinh thuần, không có tạp chất, mang theo một tia khí chất to lớn bàng bạc. Khác với tín ngưỡng của Thanh Đế, tín ngưỡng của Thanh Đế là hoạt lực, là sinh cơ. Vật này vừa nhu hòa vừa to lớn, giống như vô số suối nhỏ, tạo thành sông lớn.
Lục Khiêm đứng trước mặt tượng thần.
Kiến Mộc Chủng trong cơ thể truyền đến một cỗ hàn ý, hàn ý thuận theo gân mạch chảy vào đầu ngón tay. Đầu ngón tay nở rộ quang mang màu xám lục.
Đạo quang mang này mang theo một loại ý cảnh phá hư, khiến cho vạn vật suy bại, ngũ hành điên đảo, có sự khác biệt rất lớn với tín ngưỡng của Thủy Đức ở trước mặt.
Đạo quang mang này rơi vào phía trên tượng thần, giống như một giọt mực rơi vào nước sạch, nhanh chóng hủ thực toàn bộ tín ngưỡng màu trắng của tượng thần.
Ầm ầm!
Tượng thần ầm ầm sụp đổ, một vòng quang mang màu xanh nâu tiến vào trong thân thể Lục Khiêm, độ thuần thục tăng lên không ít.
Đây chính là nguyên lý vận hành Đại Phá Bại Nguyên Thai Pháp, tiến hành lây nhiễm tín ngưỡng lúc đầu, chuyển hóa thành tín ngưỡng ngũ hành rách nát, từ đó đến lớn mạnh độ thuần thục của chính mình.
Còn có một phương pháp để người khác hấp thu tín ngưỡng biến thành điên đảo ngũ hành tín ngưỡng, tu vi bọn hắn càng mạnh, độ thuần thục cũng càng cao.
Nói tóm lại, có hai loại phương pháp để gia tăng sự thuần thục, đó là phá hư và truyền bá.
Lục Khiêm mở tay phải ra lần nữa, lòng bàn tay xuất hiện một giọt nước, giọt nước này đen nhánh, mang theo năng lực ăn mòn và lây nhiễm mãnh liệt, giọt nước này vừa rơi xuống mặt đất.
Rầm rầm!
Toàn bộ phế tích bị dòng nước màu đen bao phủ, vạn vật đều hòa tan dưới giọt nước màu đen này, phạm vi ăn mòn còn đang tiếp tục mở rộng.
Trong nháy mắt gần phân nửa thành thị biến thành bộ dạng bị dòng nước ăn mòn.
Đây là thần thông ngũ hành rách nát sinh ra, về sau những Hắc Thủy này sẽ dần dần tăng lên, thậm chí đạt tới trình độ hủy thiên diệt địa, uy lực vô cùng cường đại.
Sau khi làm xong những chuyện này, hắn quay người rời khỏi nơi đây.
Bên trong phế tích cách đó không xa, có một người lặng yên xuất hiện, ánh mắt hoảng sợ nhìn bóng lưng Lục Khiêm rời đi, sau đó thoát khỏi nơi đây.
Đây là sơ hở hắn cố ý lưu lại, đặc biệt giữ tính mệnh người coi miếu, nhìn xem có người giúp hắn giải quyết hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận