Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Bát tinh quy nhất, đại uy thiên long

【VIP】 Bát tinh quy nhất, đại uy thiên long
Oanh!
Pháp trận mà các Đạo binh khổ sở kết ấn đã bị Kiếm hoàn phá nát trong nháy mắt.
Mất đi pháp trận, Đạo binh chỉ là con thí Luyện Khí kỳ mà thôi. Mà dưới sự trấn áp của Hoàng Tuyền Nại Hà Thần quang, Đạo binh thậm chí không có cả cơ hội sống lại.
“Đây là thứ pháp thuật, pháp khí gì vậy!”
Mọi người không dám tin, một đám người vây công vậy mà thậm chí không đỡ nổi một chiêu.
Điều càng khiến bọn họ kinh ngạc là, trong mấy năm ngắn ngủi mà Lục Khiêm đã tích lũy được thế lực cường đại như thế.
Đạo binh Luyện Khí kỳ, mỗi một tên tối thiểu cũng có giá trị hơn mấy ngàn vạn pháp tiền.
Ba trăm tên tối thiểu là trăm vạn trở lên.
Con số này vẫn chưa bao gồm vật liệu tổn thất. Cho dù bọn họ là bát đại chấp sự, những năm này cũng tích lũy được mấy trăm Đạo binh. Pháp trận Đạo binh càng là bí thuật của một môn phái, người bình thường căn bản không có cách có được. Nhưng năm tên tu sĩ Dưỡng Thần này tới từ đâu vậy?
Thực lực được bố trí đến thế này, có thể so với nội tình của cả một Điện rồi.
Oanh!
Con ngươi Lục Khiêm phóng kim quang, mấy tia lôi điện màu xanh to như bắp đùi đánh xuống.
Lôi điện đánh vào trên cây đa, thân cây tỏa ra khói xanh, Âm Hỏa Hàn Nha trên bụi cây bay hơn phân nửa, Hoàng Tuyền Thiên Xà đứt mất một đoạn đuôi.
“Lão phu cảm thấy… Hình như nhóm chúng ta đã đánh giá Lục Khiêm quá thấp.” Phương Tố chán nản nói.
Nhận thức của ông với Lục Khiêm có thể nói là biến đổi bất ngờ. Ban dầu chỉ là vãn bối có chút thiên phú, sau này Lục Khiêm phản bội chạy trốn, ấn tượng lại biến thành vãn bối cả gan làm loạn. Lần này khi mới gặp đã đối đãi với hắn như người cùng thế hệ. Hiện tại xem ra, vẫn còn đánh giá hơi thấp.
Chí ít với thành tựu của Lục Khiêm hiện tại, lão đã không sánh bằng.
Hiện tại Âm chủ còn chưa chi viện, Phương Tố đã nản lòng.
“Đến lúc kết thúc rồi.” Lục Khiêm mỉm cười.
Thực lực của ba người này mạnh mẽ, nếu là đơn độc chiến đấu, Lục Khiêm còn phải tốn nhiều sức lực hơn.
Nhưng hôm nay hắn có thần binh lợi khí trong tay.
“Tất cả thuộc nghe lệnh! Không tiếc bất cứ giá nào, giết sạch bọn họ cho ta!” Lục Khiêm ra lệnh.
“Rõ, Âm chủ!”
Đám người cung kính nói.
Yêu Nguyệt hóa thân thành Âm thần đen kịt, cánh tay trắng nõn nâng lên, một Cang Long Giác phá không bay ra, đồng thời nương theo Bạch Cốt Kiếp Châm.
Tập Nguyệt đánh ra một viên Nguyên Khí Châu màu trắng, cuồng phong cường đại thổi tới. Pháp thuật phá vỡ phòng thủ của kẻ địch.
Hắc Bạch Âm thần hợp thể, Âm Dương Nhị Khí mạnh mẽ xoắn nát đối phương.
Hư gia Nhị lão phối với hợp Âm binh, cũng giải quyết bọn họ.
Hắc Sơn bắt đầu dùng toàn lực phản công.
Ầm!
Đúng lúc này, cuối cùng ba người cũng đánh tan Hoàng Tuyền Âm Ma. Bấy giờ một khí thế từ trên hư không khóa chặt xuống. Trong lòng mọi người run lên, vô thức ngẩng đầu nhìn một cái, cảnh tượng trước mắt cả đời khó quên.
Chòm sao biến mất, chỉ để lại tám vì sao treo thật cao trên bầu trời.
Bỗng nhiên, sao trời hợp nhất, quả cầu ánh sáng lớn như mặt trời rơi xuống.
Kim khí dài như Kim Long, một áp lực cường đại đánh tới. Đại địa chìm xuống ba tấc, không khí bị đè nén, phát ra tiếng nổ đùng đoàng.
“Không ổn rồi! Mau rút lui!” Trong lòng Bồ Phong dâng lên một cảm giác cực kỳ nguy hiểm.
Đáng tiếc đã trễ, chờ ông ta kịp phản ứng lại, còn không chạy nhanh bằng Phương Tố. 
Mặt trời rơi xuống, ánh sáng nóng bỏng xé nát Hàn Nha.
Sau đó là cây đa, kim khí xé nát toàn bộ chạc cây, thân cây bị chia thành hai nửa.
“A a! Lão tử mặc kệ!” Thần sắc Bồ Phong oán độc, thống khổ gào to, “Đệ tử mời chân thân của tổ sư Hắc Sát Thần phương bắc giáng lâm, thần binh nhanh như… hự!”
Lời còn chưa nói hết, cây đa và Âm thần đã hồn phi phách tán.
Một bên khác, kiếm khí khiến Thiên Xà mình đầy thương tích, nhưng vẫn có thể chạy trốn.
Mặt trời tiêu diệt hai tên Dưỡng Thần hậu kỳ, chợt quay về, hóa thành tám tia kiếm hoàn.
Nhìn kiếm hoàn không ngừng vận động, vờn quanh trong lòng bàn tay, Lục Khiêm tự lẩm bẩm: “Kiếm nang cộng thêm kiếm hoàn, uy lực quả nhiên khủng bố.”
Bảy mươi hai tầng Địa Sát viên mãn, lại thêm Tham Lang Kiếm hoàn, uy lực quả nhiên cường đại hơn chỉ mình Kiếm Nang rất nhiều.
Một kích vừa rồi, đã có uy lực như một kích toàn lực của Đạo Cơ sơ kỳ.
Thông U quan xuất thân là Dưỡng Thần hậu kỳ, quả nhiên mạnh hơn tán tu ít nhiều.
Nếu là đổi thành Dưỡng Thần hậu kỳ bình thường, chỉ sợ trong phút chốc đã bị mình giết sạch. Đương nhiên, chuyện này cũng liên quan tới việc vừa rồi Lục Khiêm không dùng toàn lực. Hiểu rõ uy lực đại khái của Kiếm Nang, hắn lập tức hạ một kích lôi sét, chém giết cường địch.
Nghĩ tới đây, Lục Khiêm nhìn  quan Phương Tố ở nơi xa.
“Trốn không thoát đâu.” Lục Khiêm quay đầu nhìn về phía những người khác, dặn dò: “Thu thập xong xuôi rồi kết thúc đi, trấn thủ sơn môn, ta đi một chút.”
Vừa dứt lời, thần ý ký gửi trên Kiếm Hoàn rồi biến mất phía chân trời.
Chỗ mạnh của Kiếm tu là dốc lòng vì đạo.
Lực sát thương của kiếm hoàn là hàng đầu, càng có thể đột phá lực cản không khí, vượt xa những binh khí khác.
Không lâu nữa sẽ có thể đuổi kịp Phương Tố.
Đại khái bay khoảng mấy trăm dặm, bên bờ Thông Thiên Hà, một tia kim quang cản đường Phương Tố.
Phương Tố nhìn Âm thần của Lục Khiêm, trong lòng khó hiểu: “Âm chủ Hắc Sơn sao? Quả nhiên là khí phách.”
Nhớ lúc trước vào thời điểm phản bội chạy trốn là ông ngăn Lục Khiêm ở bên bờ. Hiện tại vật đổi sao dời. Nhưng trong lòng Phương Tố biết rõ, Lục Khiêm sẽ không giống ông trước đây vì bỏ qua cho hắn mà buông tha mình.
Lục Khiêm dường như nhìn thấu suy nghĩ của Phương Tố, nói: “Phương chấp sự cũng đã thay đổi rồi. Đáng tiếc…”
Trước đây hắn biết Phương Tố thân bất do kỷ, nhưng trong lòng vẫn có mấy phần ý tứ phản kháng. Hiện giờ tu vi tinh thâm, trong lòng ngược lại mất đi nhuệ khí khi xưa.
“Nể giao tình trước đây, có trăng trối gì cứ nói, ta sẽ cố gắng đáp ứng nguyện vọng.”
“Hừ! Ta cũng không phải kẻ để mặc người nắn bóp, đánh một trận đi rồi nói!”
Phương Tố cười hào sảng một tiếng.
Thân hóa Thiên Xà.
Miệng rắn to lớn mở ra, lao về phía Lục Khiêm.
Rống!
Thanh Đồng chiến mâu mang theo tiếng rồng ngâm bay ra, thân mâu cao mười trượng. Huyết mạch của Giao Long cao hơn loài rắn, khí thế của Thiên Xà nhanh chóng bị đè ép. Kiếm hoàn lướt từ phía sau tới, xuyên qua đầu đầu rắn, chiến mâu ghim chặt thân thể trên mặt đất. Cuối cùng Phương Tố cũng không thể duy trì hình dáng Thiên Xà nữa mà hiện ra nguyên hình.
“Đúng là mạnh thật!” Phương Tố liên tục tán thưởng.
“Là do ngươi đã đánh mất ý chí chiến đấu.” Lục Khiêm nói. Nếu thật sự liều một trận, còn có thể kéo dài thời gian.
“Đúng rồi, lời hứa ngươi vừa nói còn tác dụng không?” Phương Tố bỗng nhiên cười nói, không đợi Lục Khiêm đáp lời, ông lẩm bẩm nói, “Ta muốn ngươi giết Thông U.”
Thông U đạo quan dù không gió tanh mưa máu nhưng sinh mệnh cao tầng cơ bản đều nằm trong tay Thông U đạo nhân.
“Khụ khụ, được rồi, sau này hãy nói.” Lục Khiêm chợt không hề để tâm lời hứa vừa xong nữa.
Bóng Phương Tố dần mờ đi, người sắp chết, lời nói cũng tốt đẹp hơn:
“Phải rồi, Tĩnh chủ hoặc tứ chủ khác có thể sẽ đến, ngươi cẩn thận một chút. Hắc Sơn thành có nơi trú ngụ của người trong Thông U quan… ha ha.”
Dứt lời thì ông đã hồn phi phách tán.
Lục Khiêm lẳng lặng nhìn một hồi rồi lập tức biến mất tăm.
Lần này một lần ra tay đã khiến Thông U quan tổn thất ba bát đại chấp sự. Có thể thấy được tương lai sẽ bị trả thù vô cùng thảm khốc. Nhưng Lục Khiêm không sợ.
Hoàng Tuyền Cửu Cung Triều Tu Bí Quyết Kinh Đồ (đại thành: 6000/10000)
Cửu Thiên Nguyệt Hoa Luyện Huyết Pháp *tinh khí Ất Mộc (50000/50000)
Hiện giờ Luyện Huyết Pháp đã đại thành, chỉ còn cách Chân Hình Hiển Hóa một bước nữa.
Cương Sát trong Hoàng Tuyền Kinh Đồ hợp nhất, hắn đã sắp tu luyện Vong Tình Chân Thủy đến viên mãn.
Lại thêm Kiếm Nang Huyền Kim và chiến mâu thanh đồng.
Trên cơ bản hắn đã có chiến lực của Đạo Cơ.
Không rõ trận chiến sinh tử sẽ ra sao nhưng chí ít vẫn còn có thể thong dong ứng phó.
Huống hồ, trước đó Lục Khiêm cũng đã suy tính kỹ càng
Bạn cần đăng nhập để bình luận