Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Công chúa Khổng Tước, Giao Long đế khí.(3)

【VIP】 Công chúa Khổng Tước, Giao Long đế khí.(3)
Bảo cấm tổng cộng có ba đạo giang sơn, xã tắc, thiên ý. Nếu sử dụng tất cả, chính là giết chết Thương Hạc đạo nhân ngày hôm đó.
Giang sơn đảo lộn, xã tắc rung chuyển, Âm Dương đảo loạn. Lực lượng của ba chiêu hợp nhất, cũng sẽ rút cạn tất cả lực lượng của Lục Khiêm. Sau khi giết chết Hồ mẫu, Lục Khiêm bắt đầu lần lượt đánh giết cao thủ Yêu tộc lạc đàn. Hiện tại đạo hạnh của hắn đã tương đương với Lục Chuyển Hư Đan. Bây giờ Cửu Quỳ Long, Hồ mẫu đã bị giết, còn lại đương nhiên không phải là đối thủ của Lục Khiêm.
Còn có Tiểu Vi của Hồ tộc. Lục Khiêm suýt nữa quên mất hồ ly có chín mạng. Tìm cả buổi, rốt cục bắt tới giết. Giết liên tiếp chín mạng.
Yêu tháp chín tầng. Tiêu Phàm đứng trước mặt Lục Khiêm, chỉ vào Yêu tháp chín tầng thẳng lên mây xanh, nói:
“Bệ hạ, còn lại đều ở chỗ này.”
Nơi tụ tập của Yêu tộc, quả nhiên yêu khí nồng đậm. Toàn bộ bầu trời cũng nhuộm thành màu huyết hồng.
“Đúng rồi, còn có bảy vị Chư Hầu phản bội học cung cũng núp ở bên trong.”
Vẻ mặt Tiêu Phàm khoái chí. Cuối cùng cũng đợi được đến ngày báo thù rửa hận. 
Đi vào phía dưới Yêu tháp chín tầng. Phát hiện một nhóm yêu quái đang đứng trước tháp. Bọn họ tay không tấc sắt, dường như cũng không có ý định phản kháng. Đi thêm một đoạn nữa, phát hiện mấy Nhân tộc quỳ trên mặt đất, chân tay bị trói sau lưng. 
"Trương Hưng, lại là ngươi."
Trương Hưng chính là một trong bảy đại Chư Hầu tạo phản. Hoá ra Yêu tộc trói bọn họ lại. Nhìn thấy đám người Tiêu Phàm, vẻ mặt Trương Hưng hoảng sợ, không ngừng giãy dụa.
“Khổng Yêu Sư, các ngươi không thể đối xử với ta như vậy, ta đã từng lập công cho Yêu tộc.”
Nhìn thấy đám người Yêu tộc không để ý tới, Trương Hưng lại quay đầu nhìn về phía Lục Khiêm, cười nịnh nọt nói: "Bệ hạ, ta đều là bị ép buộc."
Keeng!
Nhân Hoàng kiếm ra khỏi vỏ, đầu của bảy đại Chư Hầu rơi xuống đất.
Một tên Điểu Huế đạo nhân đứng dậy. Đứng phía sau là một thiếu nữ rụt rè mặc áo khoác lông vũ màu trắng. Thiếu nữ có đôi mắt xanh thẳm, biểu hiện có chút sợ hãi. 
"Đại hoàng tử Khổng Tước tộc, bái kiến Phong Đô Đại Đế. Đây là Trưởng công chúa của Khổng Tước tộc ta, nhóm chúng ta bằng lòng dâng toàn bộ gia sản của dòng họ, phụng bệ hạ là tổng chủ của Yêu tộc, khẩn cầu bệ hạ tha thứ."
Lục Khiêm đánh giá nữ tử từ trên xuống dưới, gật đầu nói: "Chuẩn. Ba ngày sau bản tọa đăng cơ, các ngươi cần phải đến đây, cùng ta xuất chinh đến Càn quốc.”
“Đa tạ bệ hạ.”
Đám người Yêu tộc quỳ xuống. Cái quỳ này tràn đầy khuất nhục. Bọn họ cũng không phải là thật lòng. Cái quỳ này cuối cùng sẽ có một ngày nhất định sẽ trả lại. 
"Bệ hạ. . ." Tiêu Phàm vừa muốn nói gì, lại bị Lục Khiêm ngăn lại.
Lục Khiêm không nói gì, mà xoay người lại. Hắn cũng không phải người chú trọng thanh danh, làm Hoàng đế cũng chẳng có ý nghĩa gì. Nhưng mấy ngày trước đã phát hiện một chuyện rất thú vị. Hắn phát hiện Giao Long bên trong Giao Phục Hoàng Tuyền đồ hình như cảm thấy rất có hứng thú đối với đế khí. Hơn nữa, đã đến lúc Vạn Long Ngọc Tỷ sắp sinh ra một chân linh.
Ba ngày sau. Mặt trời mới mọc. Một tia nắng mặt trời chiếu vào phế tích tràn đầy thi thể và tiên huyết. Mang đến một sự ấm áp cho thế giới ảm đạm. Sau cuộc đại chiến này, cuối cùng nghênh đón hòa bình mới Lần nữa, và một Hoàng đế mới. Nghe nói Hoàng đế mới này vô cùng bá đạo. Ngay cả Yêu tộc không ai bì nổi cũng bị Hoàng đế giết. Yêu tộc hơn một tí là đánh người, ăn người trên đường cái trước kia cũng không thấy tung tích. Yêu quái thân thiện ngay cả khi chúng nhìn thấy con người. Bách tính mặc dù không hiểu rõ Phong Đô Đại Đế, nhưng nhìn thấy trị an tốt hơn nhiều thì trong lòng cũng có cảm giác tán thành.
Hoàng cung Đại Tề.
Trải qua một trận đại chiến, hoàng cung bị hủy đến bảy tám phần. Đám người tụ tập bên trong Triều Dương điện vẫn còn tương đối hoàn hảo. Nhân tộc lấy Già Lam, Thu Quan cầm đầu, đứng ở bên trái đại điện. Yêu tộc lấy Đại hoàng tử Khổng Kim của Khổng Tước tộc cầm đầu, đứng phía bên phải đại điện. Lục Khiêm ngồi ở trên đài cao. Hương thơm vương vấn, ngọc bội kêu đinh đang. Có vẻ vô cùng uy vũ bất phàm. Không chỉ như vậy, vì thể hiện sự hòa bình giữa hai tộc, Lục Khiêm đưa Công chúa Khổng Tước đến hậu cung. Đương nhiên, Lục Khiêm cũng không tính là háo sắc. Chỉ là gặp dịp thì chơi mà thôi. Trong cùng một đại điện, vẫn có không khí giương cung bạt kiếm giữa mọi người. Tiêu Phàm bước ra một bước, nói: “Bệ hạ, việc xây dựng tế đàn đã hoàn thành, phải chăng hiện tại đăng cơ?”
"Được." Lục Khiêm gật gật đầu.
Sau đó thay đổi thịnh trang, trong sự bao vây của mọi người đi ra ngoài. Đại điện đăng cơ không long trọng như khi phong thiện. Chỉ cần đốt hương cầu nguyện Thượng Thiên, tế bái tiên vương là đủ. Có một đài cao trên trận của đại điện. Trên đài cao có hai Tế Tửu tóc trắng bạc phơ. Hai người này không có tu vi, chỉ là tinh thông lễ nghi hoàng thất. 
Lục Khiêm đầu đội kim quan, đeo ngọc tỷ, bảo kiếm, ngọc bội bên hông, mặc áo bào màu vàng có vẻ vô cùng khí thế. Đồ án Chân Long trên áo choàng sinh động như thật. Từng bước một bước lên đài cao.
“Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
Chúng sinh quỳ lạy, sơn hô vạn tuế.
Không chỉ con người, mà cả các chi bộ giáp lấy Long tộc cầm đầu mọi người đều lộ ra vẻ mặt cuồng nhiệt. Có thể là niềm tự an ủi của kẻ bại trận. Lục Khiêm hiển lộ Giao Long Pháp Thân một lần, không biết bị ai truyền thành có được huyết mạch Long tộc. Cho nên phần lớn Long tộc coi Lục Khiêm là người một nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận