Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Ngũ Đế xuất thủ, gặp lại Thiên Tôn(2)

【VIP】 Ngũ Đế xuất thủ, gặp lại Thiên Tôn(2)
"Lần trước bảo ngươi điều tra Trương Thanh kia đã có kết quả chưa?"
"Vâng, Trương Thanh xuất thân từ Hàn Kiếm Tông, phụ thân Trương Nhất Hàng, trước kia là môn nhân Tam Thiên Nhược Thủy."
Nghe đến đó, Lục Khiêm liền biết là ai đang làm trò quỷ.
Thang Lân luyện được Hắc Thủy Tai Ương, hiện tại chính là lúc hùng tâm bừng bừng, muốn bắt một hạt giống hậu thiên như mình.
"Các ngươi thu dọn một chút, lát nữa toàn bộ rút lui."
Lục Khiêm rất thẳng thắn hạ quyết định.
Người bí mật giám thị kia chắc hẳn chính là người Nhược Thủy Tinh.
Nếu đã bị người để mắt tới, như vậy Lục Khiêm cũng không làm nữa, trực tiếp trốn đi, chờ đợi thời cơ chín muồi.
Bên Huyền Thiên phương bắc dùng phân thân đi một chuyến là được rồi.
Hiện tại là thời gian đổi.
Tín ngưỡng Minh Châu Tinh đã gần như chuyển hóa xong xuôi, khoảng thời gian đến khi hạt giống mọc rễ nảy mầm còn kém một đoạn.
Hiện tại nhìn Thang Lân bên kia, căn cứ tính toán của Lục Khiêm, hẳn là còn kém một chút xíu.
Tiên Thiên Kiến Mộc là cái cây thứ nhất Vũ Trụ sinh ra, sinh trưởng nảy mầm cần lực lượng vô cùng khủng bố, không gian sinh trưởng cực lớn.
Sở dĩ Thanh Đế muốn phản kháng Hoàng Đế, chính là bởi vì tín ngưỡng chi đạo hạn chế đạo hạnh hắn.
Nếu như không phải vì chuyện này, tiềm lực của Tiên Thiên Kiến Mộc đủ để thôi động nó đến cảnh giới càng cao hơn.
Nhược Thủy tìm mấy tháng, cũng không tìm được chỗ chân thân của Lục Khiêm.
Chuyện này khiến trong lòng của hắn vô cùng khó chịu.
Lần này thành lập liên minh là cơ hội tuyệt hảo.
Lần tiếp theo sẽ không đơn giản nhìn thấy Lục Khiêm như vậy.
Ầm ầm!
Lúc này, trăm vạn đại quân từ khe hở vọt tới.
"Địch tập kích! !"
Lưỡng giới bình tĩnh đã lâu lại bộc phát chiến đấu lần nữa.
Trăm vạn đại quân vọt tới.
Chư Thần mang theo thuộc cấp của mình, có vài người hoặc cưỡi rồng, hoặc ngự nước, hoặc là kỵ thú.
Còn có lực sĩ thân cao vạn trượng, trong tay cầm lá chắn, hình thể cao mấy chục trượng, số lượng khoảng chừng hơn vạn tên.
Trăm vạn đại quân đều có tu sĩ, tu vi thấp nhất cũng là Luyện Khí hậu kỳ, Dưỡng Thần nhiều nhất là tiểu đầu mục, Đạo Cơ mới được tính là lực lượng trung kiên.
Đây là tích lũy mấy chục vạn năm của Đại Càn.
So sánh Đại Hạo Tinh bên này, đơn giản là keo kiệt đến cực điểm.
Nhị Thập Bát Tinh Túc cộng lại mới sáu bảy vạn nhân mã, hơn nữa chế độ không đồng nhất, hiệu lệnh không đủ, căn bản chính là tạp quân.
Nhìn thấy tư thế Càn quân ở một chỗ khác trong khe hở, phần lớn người đều luống cuống.
"Chư vị chớ hoảng sợ, các tinh tú thủ vững cương vị! Đây là trận của chúng ta, ưu thế ở chúng ta, chớ hoảng sợ! !"
Bên trong Thái Dương bay ra một cỗ hoàng kim thiên mã chiến xa, cùng một cỗ cửu phong ngân xa.
Âm Chủ và Dương Chủ tự mình ngồi ở bên trên xa giá.
Lời nói của Âm Chủ khiến đám người an tâm không ít.
Âm Chủ khẽ vẫy tay, trên thái dương xuất hiện một cái đốm đen.
Oanh!
Tiếng oanh minh đánh nát chân không, thanh âm vang vọng bốn phương.
Đốm đen vượt qua ngàn vạn dặm, phân hoá chín đạo Tịch Diệt Hắc Quang, bắn về phía trăm vạn Đại Quân nện xuống.
Nhiệt độ không khí bên trong phương viên trăm vạn dặm hư không bỗng nhiên cao lên mấy chục độ.
Nếu một kích này rơi xuống, chỉ sợ trăm vạn đại quân đều bị chôn vùi.
Ở trình độ nào đó cao thủ Âm Dương Cảnh có thể coi nhẹ số lượng.
Số lượng địch nhân càng nhiều, cũng chỉ tốn chút công sức mà thôi.
Răng rắc!
Hư không lại lóe lên một đạo quang mang.
Một thanh Cửu Tiết Tiên to lớn lăng không quất tới.
Nhìn thấy Cửu Tiết Tiên, đám người Đại Càn liền reo hò.
Đây là Hoàng Đế Đả Thần Tiên, bất kể tiên thần, chỉ cần bị roi nhẹ nhàng đánh trúng, trong nháy mắt đạo hạnh mất hết, hồn phi phách tán.
Sau đó còn có Bạch Đế cự kiếm dài vạn dặm, Hắc Đế chân thủy, Thanh Đế Kiến Mộc, Xích Đế Hỏa Long.
Ngũ Đế vừa ra, sặc sỡ loá mắt.
Thế giới ô quang, chỉ còn lại thân ảnh của mấy vị cao thủ.
Động thiên Động Chân Cảnh sinh ra trong thể nội, Pháp Thân được động thiên gia trì nên trở nên vô cùng to lớn, hoành độ hư không, chống lại lưu tinh.
Động Chân lĩnh ngộ quy tắc vũ cực, chớp mắt có thể đi qua trăm vạn dặm.
Sau đó lĩnh ngộ âm dương tạo hóa, thành tựu Âm Dương chi cảnh.
Cụ thể cảnh giới này có thần thông gì, cũng không có bao nhiêu người biết rõ.
Oanh!
Đả Thần Tiên nhẹ nhàng đánh tan Nguyên Từ Cửu Diệu Thần Quang, công kích của Ngũ Đế bao phủ hai người.
Dương Chủ cũng lấy ra Đại Diệt Tuyệt Phi Đao, hóa giải nguy cơ thay Âm Chủ.
Bảy người đánh tới phương xa, tất cả đều không muốn chiến đấu lan đến gần người mình.
Nếu bàn về thực lực tổng thể, bên Chư Thiên Tinh Túc chênh lệch một chút, số lượng cũng không sánh bằng.
Dù sao cũng là ưu thế sân nhà, lại có thể điều động lực lượng bảy viên tinh thần, thỉnh thoảng bắn ra từng đạo tinh quang, giải vây thay đám người.
Lục Khiêm đã đi tới phía trên tinh thần hoang vu, một ngàn quỷ thần chờ lệnh tại chỗ.
"Cung chủ."
Những quỷ thần này nhất định là pháo hôi, ban đầu đám người Yêu Nguyệt còn muốn ra, nhưng bị Lục Khiêm bác bỏ.
Hiện tại tình huống này càng không thích hợp, không cẩn thận một cái liền chết.
Hai người Yêu Nguyệt sắp đạt thành Đại Atula viên mãn, chuẩn bị thành tựu Atula Nguyên Thần.
Hiện tại không nên gấp cái gì, miễn cho nộp mạng ngớ ngẩn.
"Hạo Tinh tà giáo, nhận lấy cái chết! !"
Lúc này, cự nhân cao vạn trượng mang theo hơn vạn đại quân đánh tới.
Đây là Cự Linh Thần, tấm chắn trong tay người này có thể thả ra cuồng phong và lôi điện, kiêm nhiệm chức trách Lôi Thần và Phong Thần trong thần thoại.
"Tất cả mọi người Huyền Thiên phương bắc lên cho ta!"
Đại địch trước mắt, Nhược Thủy Tinh Chủ không dám lấy tính mệnh ra mình đùa, hắn dẫn theo hai ngàn môn đồ nghênh kích mà lên.
Đi theo còn có mấy đồng liêu Huyền Thiên phương bắc.
Lục Khiêm nghĩ nghĩ, cũng đi theo đám người nghênh kích kẻ địch.
Hư không rộng lớn vô ngần, pháp thuật linh quang đầy trời, thân ảnh tu sĩ tung hoành bay lượn, sát cơ tứ phía, khí cơ phồng lên.
Nhược Thủy Tinh Chủ và Cự Linh Thần chiến đấu thành một khối.
Toàn bộ chiến trường giống như cối xay thịt, Lục Khiêm mang tới một ngàn quỷ thần, chỉ trong mấy hiệp ngắn ngủi đã tử thương hơn phân nửa.
Soạt!
Hai đầu Âm Dương Ngư giảo sát hai con cá bên người Lục Khiêm thành cặn bã.
Người xung quanh càng ngày càng nhiều, đại bộ phận quỷ thần bị tách ra, sau đó bị cự nhân giết chết từng cái.
"Lục Khiêm đại nhân, Thanh Đế đại nhân bảo ngươi đi qua."
Giọng nói của Võ Sư từ trong nội bộ Phong Đô Sơn truyền đến.
"Vì sao?"
Lục Khiêm hơi nghi hoặc một chút.
"Thanh Đế đại nhân nói nơi đây nguy hiểm, bảo ngươi về Mộc Tinh trước, nơi đó có phân thân của hắn, thuận tiện kiểm nghiệm thành quả của ngươi."
Võ Sư khiến nội tâm Lục Khiêm run lên.
Chẳng lẽ Thanh Đế hoài nghi mình sao?
Lục Khiêm nghĩ lại, lo lắng của mình có thể là thật, đoạn thời gian này có chút vội vàng, khả năng lộ ra sơ hở, lại thêm gian tế Võ Sư, nên đối phương phát hiện ra điều không thích hợp.
Ngoại trừ Võ Sư, nói không chừng còn có những lực lượng khác đang giám sát chính mình.
Hiện tại tuyệt đối không thể trở về.
Lấy trạng thái của hắn bây giờ, chỉ cần đối phương điều tra sẽ phát hiện ra vấn đề.
Nghĩ tới đây, Lục Khiêm liền truyền âm nói:
"Chờ một chút, để ta giải quyết một tên kẻ thù trước."
Soạt!
Dứt lời, Lục Khiêm liền xông ra vòng vây.
Hoặc là không làm, mà đã làm thì làm cho xong, trực tiếp giết Thang Lân cướp đoạt hạt giống.
Lấy tích lũy hiện tại của hắn, lại thêm hạt giống hậu thiên của Thang Lân sẽ có thể đột phá Động Chân.
Thang Lân mới cùng Nhược Thủy và Cự Linh Thần đánh tới một nơi vắng vẻ, hiện tại Lục Khiêm đang đi về phía địa phương kia.
Thân hình hắn lóe lên, xuất hiện ở vị trí ngoài ngàn dặm.
Không đến một khắc đã tách khỏi đại quân, đi vào chỗ sâu trong tinh không, nơi này không có mấy người, tiếp tục đi vào chỗ sâu sẽ có thể mất phương hướng.
"Thế nhưng Thanh Đế. . ."
Võ Sư có chút vội vàng.
Oanh!
Vừa dứt lời, một đạo Hỏa Long từ trên trời giáng xuống, xẹt qua gương mặt Lục Khiêm, suýt nữa đốt cháy hắn.
Lục Khiêm ngẩng đầu nhìn lên, cách đó không xa xuất hiện hai người mang theo mặt nạ.
"Hỏa Thần!"
"Thiên Tôn!"
Lục Khiêm nói toạc ra thân phận của hai người.
"Ha ha, mặc dù hình dạng thay đổi, nhưng dù có hóa thành tro lão phu cũng nhận ra ngươi, Quỷ Vương. . . hay là Phong Đô? Thật sự là đi mòn gót sắt không tìm thấy, lúc gặp được lại chẳng tốn chút công phu"
Người đeo mặt nạ màu xám truyền đến tiếng cười của Thiên Tôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận