Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

Mưa gió sắp đến(2)

Mưa gió sắp đến(2)
“Đây là ái đồ Long Nhi của ta, Long Nhi, còn không tham kiến Huyền Độ tiền bối!”
“Tham kiến Huyền Độ tiền bối.” Long Nhi cung kính hành lễ.
Khi nhìn thấy đôi mắt xanh thẳm của Long Nhi.
Khoảnh khắc đó, đạo tâm của Lý Độ chấn động, thấp thoáng xuất hiện một tí ti vết nứt, khí đen bao trùm mặt mày.
Trong lòng Liễu Như Ý chợt lay động, thầm vận công chuyển khí, đôi mắt trở nên đen xì.
“Quả nhiên là thanh niên tuấn kiệt.”
Một giây sau, khí đen trên mặt Lý Độ biến mất, thần sắc khôi phục bình thường.
“So với đồ đệ đó của ngươi thì như nào?” Liễu Như Ý hỏi.
“Nói đi cũng phải nói lại, đồ đệ của ngươi thật là không hề giống ngươi, không giống tư chất tuyệt luân năm đó của ngươi, cũng không có cơ duyên lớn, tu vi ngược lại không tồi, đi lên từng bước.”
Lý Độ lắc đầu không nói.
Quả thật, bình thường thu nhận đồ đệ thì đều tìm người có giống tính cách của mình.
Lý Độ năm đó là người nho nhã trượng nghĩa, rất nhiều sư huynh đệ đều từng nhận ân huệ của hắn.
Lục Khiêm lại khác, nói dễ nghe thì không theo đám đông, khó nghe thì là tự phụ chỉ có mình ta.
Cho dù là người thân cận, cũng rất ít khi thổ lộ tình cảm.
Đối với người không chọc mình còn tính là khiêm tốn hòa nhã lịch sự.
Nếu là kẻ địch thì trực tiếp giết luôn, không lòng vòng.
Lý Độ năm đó nếu giết chém quả quyết một chút, chuyện gì cũng suy nghĩ cho mình nhiều hơn, sợ rằng sẽ không có bộ dạng như ngày hôm nay.
“Đạo Tâm Chủng Ma pháp tu luyện như thế rồi?” Đôi mắt tuyệt đẹp của Liễu Như Ý xoay chuyển, thâm ý hỏi.
“Bẩm sư phụ, đồ nhi đã nắm được, bây giờ chỉ thiếu bước đệm của Chủng Ma thì có thể bước vào cảnh giới Dưỡng Thần.”
“Con giao lưu một chút với đồ đệ của tiền bối, trên người Lục Khiêm có rất nhiều chỗ để học tập, hiểu rồi chứ?”
Khi Liễu Như Ý nói ra câu này thì lén quan sát sắc mặt của Lý Độ, phát hiện vẻ mặt của ông ta không có một chút dao động.
Con người của Lý Độ rất kiêu ngạo, uy hiếp dụ dỗ sợ rằng không được, có lẽ có thể xuống tay từ trên người đồ đệ của ông ta.
Chỉ cần lộ ra một chút sơ hở...
“Vâng, đồ nhi nhất định sẽ học tập Lục đạo huynh.”
Long Nhi cũng biết cái gì đó.
Bây giờ cuối cùng biết, tại sao sư phụ lại kêu y tiếp xúc nhiều với Lục Khiêm.
Y từng tìm hiểu Lục Khiêm, người này sẽ không nịnh hót, là người cứng cỏi.
Loại người này đạo tâm kiên định, nếu đánh tan sự cứng cỏi của hắn, hủy hoại tâm khí, hoa sen trồng xuống nhất định sẽ mạnh hơn người bình thường.
“Cũng đúng, người trẻ tuổi thì phải giao lưu nhiều.” Lý Độ cười nói, giống như những gì bọn họ không có chút liên quan tới mình.
Nhớ Lục Khiêm đã đi tới nơi rất xa.
Với sự thông minh của tiểu tử này, sẽ không nói cho người khác hành tung của hắn, sợ rằng sớm đã ẩn đi rồi.
Nghĩ tới đây, Lý Độ khẽ thở dài.
Nói tới cuối cùng, vẫn là liên lụy tới đồ nhi được hời này.
“Đạo hữu, nếu không có chuyện gì, ta xuống núi trước, hôm khác lại tới.”
Liễu Như Ý bỗng mỉm cười sau đó mang theo Long Nhi hóa thành một bóng đen biến mất ở phía chân trời.
Trong đại điện lộng lẫy vàng son.
Liễu Như Ý đi dạo trên hành lang, dùng đế ủng giẫm lên những ô đá xanh, phát ra tiếng ‘Cộc cộc’.
Đạo sĩ ở hai bên đều cúi đầu hành lễ.
Long Nhi cất bước đi theo đằng sau.
“Con định làm như nào? Tính cách của Lục Khiêm ngoài mềm trong cứng, với sức mạnh của con, sợ rằng không dễ hàng phục.”
Liễu Như Ý không quay đầu, giọng nói truyền từ phía trước tới.
“Chính vì như vậy, không phải là đá mài đao của đồ nhi hay sao?” Long Nhi cười tự tin: “Lấy sinh mạng của hắn, trở thành đại đạo Dưỡng Khí của con.”
“Đương nhiên, loại người này sẽ không dễ dàng khuất phục, con sẽ không ra tay, buộc phải dùng sức mạnh cường đại phá hủy tâm trí của hắn, người còn nhớ Lý Minh U không?”
“Lý Minh U? Chấp sự tuần tra đêm Lý Minh U sao?” Liễu Như Ý nghĩ tới người này.
“Phải, hắn vào khoảng thời gian trước bị kẻ thù đánh bị thương, bây giờ vừa xuất quan ra ngoài, tìm kiếm hung thủ biết Âm Quỳ Chân Thủy ở khắp nơi.”
“Con là nói hung thủ là Lục Khiêm sao?”
“Tám chín mươi phần trăm là vậy, con đã hỏi người ở hiện trường, lúc đó bọn họ đang trên đường tìm Lục Khiêm thì bị tập kích, hung thủ chạy rất nhanh, chỉ có một manh mối là Âm Quỳ Chân Thủy này.”
Kẻ thù ở trong môn phái của Lý Lâm, cũng chỉ có một mình Lục Khiêm biết Âm Quỳ Chân Thủy.
Hơn nữa bọn họ còn là ở trên đường tìm kiếm Lục Khiêm thì bị tập kích.
Lý Minh U vừa xuất quan đã khóa chặt ánh mắt trên người Lục Khiêm.
Chỉ là không tìm thấy người.
Tâm tư của Long Nhi nhạy bén, sẽ không kéo bản thân rơi vào vòng nguy hiểm.
Lý Minh U với tu vi Dưỡng Thần sơ kỳ đủ để đối phó Lục Khiêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận