Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 U Minh mở ra, Lý Độ xuất hiện(2)

【VIP】 U Minh mở ra, Lý Độ xuất hiện(2)
Một màn này khiến Lục Khiêm rất là nghi hoặc, rất nhiều yêu quái có thực lực còn mạnh hơn Hắc Sơn Dương, vì sao lại trốn đi nhanh như vậy? Chẳng lẽ điều này đại biểu một thân phận đặc thù nào đó?
Biến thành Hắc Sơn Dương không chỉ biến thành hình dạng, mà là toàn bộ trạng thái bao gồm cả năng lực.
Ở trong mắt Hắc Sơn Dương, toàn bộ thế giới hiện ra màu xanh lá. Trong mắt xuất hiện một ngọn núi vừa rồi không nhìn thấy. Ngọn núi này cao tới vạn trượng, toàn thân phát ra lục quang. Quang mang hình thành một cái vòng tròn, sau đó từng vòng từng vòng khuếch tán ra bên ngoài, che kín toàn bộ thế giới.
Nhìn qua liền biết ngọn núi này cũng không đơn giản. Hắc Sơn Dương nhảy mấy cái, sau ba canh giờ liền đi vào toà núi này. Dưới núi có vô số Hắc Sơn Dương, trong không khí quanh quẩn một mùi lưu huỳnh nhàn nhạt.
Mỗi vật cộng sinh cùng Hắc Sơn Dương đều khác nhau, có con sừng cuộn lại thành rắn độc, có con mọc ra cánh.
Xung quanh ngọn núi là một dòng sông hình khuyên, nổi lên nhiệt khí ùng ục, mùi lưu huỳnh chính là bắt nguồn từ đây.
Toàn bộ ngọn núi càng lên cao càng vượt hắc ám, chỉ có từng đôi mắt màu xanh lá màu đỏ chợt lóe lên, tràng cảnh vô cùng âm trầm kinh khủng.
Lục Khiêm hóa thân thành Hắc Sơn Dương, không bị các đồng loại khác nhìn thấu.
Hắn cẩn thận đi qua, tiến về phía đỉnh núi.
Thời điểm đi qua một con Hắc Sơn Dương trên đầu cuộn lại màu xanh lá, bỗng nhiên con Sơn Dương kia quay đầu lại, miệng nói tiếng người:
“Đã lâu không gặp, Lục Khiêm.”
Thanh âm trầm thấp khàn khàn, vậy mà trực tiếp gọi ra tên Lục Khiêm.
“Ngươi. . .”
Lục Khiêm kinh ngạc phát hiện, thanh âm này rất quen thuộc, nhưng rất lâu rồi chưa từng nghe qua.
Không ngờ chủ nhân thanh âm này lại là Lý Độ!
Chủ nhân thanh âm này lại là Lý Độ!
Ít nhất đã mấy trăm năm không nghe thấy thanh âm này nhưng Lục Khiêm vẫn lập tức nhận ra được.
“Hoan nghênh đi vào Đại Kích Lôi Sơn!”
Người nói chuyện chính là một con Hắc Sơn Dương khác ở bên cạnh, con Hắc Sơn Dương vừa rồi đã khôi phục nguyên dạng.
“Sư phụ. . . Tại sao người lại ở chỗ này?”
Gia hỏa này mất tích mấy trăm năm, vậy mà lại xuất hiện ở đây, không trách được một mực tìm không ra.
“Đây là đạo trường của bản tọa, sao không lên một lần?”
Cũng không đợi Lục Khiêm trả lời, Hắc Sơn Dương đã quay người chạy lên núi.
Lục Khiêm hơi suy nghĩ, sau đó theo sát phía sau. Càng đi lên núi, cảnh sắc xung quanh càng kỳ quái lạ lùng.
Âm phong gào thét, quỷ khóc sói gào. Xung quanh tràn đầy sương mù màu lục, sương mù giống như có sinh mệnh, không ngừng nhúc nhích, tổ hợp thành các loại yêu ma quỷ quái kỳ dị.
Bỗng nhiên lúc này Hắc Sơn Dương ngừng lại, chạy đến phía dưới gốc cây bên cạnh ăn cỏ.
Thời điểm Lục Khiêm đang nghi hoặc, hắc vụ bên cạnh ngưng tụ ra một gương mặt dạ xoa.
“Bên này. . .”
Sau đó Lục Khiêm đi theo chỉ dẫn một đường đi lên đỉnh núi. Trong lúc đó có vô số yêu ma chỉ đường, dường như những yêu ma này đều là lão hóa thân.
“Thật không hổ là Vô Tướng Thiên Ma.”
Vô hình vô tướng, mê hoặc chúng sinh.
Trên đỉnh núi có một bộ bàn đá ghế dựa. Một tu sĩ mặc áo bào trắng, đầu đội khăn tiêu dao, mày kiếm mắt sáng ngồi trên một cái ghế. So với yêu khí nồng đậm xung quanh, dường như tiên nhân không nhuốm bụi trần.
Hình dạng người này chính là Lý Độ lúc tuổi trẻ. Lý Độ quay đầu lại, một đôi mắt dường như có thể nhìn thấu lòng người, chậm rãi nói ra một câu:
“Đã lâu không gặp, Lục Khiêm.”
Bên ngoài Lý Độ tỏ ra phong khinh vân đạm, nhưng nội tâm lại âm thầm kinh ngạc.
Lão không nghĩ ra tu vi Lục Khiêm đã đến tình trạng này, chỉ sợ Thông U ở trước mặt hắn cũng không có lực đánh một hiệp.
“Đã lâu không gặp.”
Lục Khiêm cười nói.
Mặc dù đều là người quen biết cũ, năm đó cũng coi như cùng chung hoạn nạn, nhưng hai người lại đang thăm dò lẫn nhau. Không chỉ có Lý Độ cảm thấy kinh ngạc, mà Lục Khiêm cũng sợ hãi thán phục năng lực thần bí khó lường của lão.
Không ngờ Động Sát Thần Nhãn không nhìn ra được tu vi cảnh giới của người này.
“Những năm này ngài vẫn luôn ở U Minh sao?”
“Cũng không tính là vậy, ta đi rất nhiều địa phương, về sau cảm thấy nơi này không tệ, thế là định cư ở đây.”
Tầng mây trên bầu trời biến hóa ra các loại Ma Tướng kinh người. Mà Lý Độ ở trong đó, dường như là Ma Vương khống chế tất cả. Hai người nói chuyện phiếm một phen, kể lại sự tình sau khi rời đi. Thời điểm Lý Độ nghe được hành trình Vạn Tượng đảo, yêu nhân đại chiến, Minh Phủ xâm lấn, không khỏi vì đó mà cảm thán.
Đoạn đường này của Lục Khiêm thật sự là long đong. Trải qua nhiều trắc trở như vậy, cũng không thể trách được tại sao tu vi lại cao như thế. Bỗng nhiên lúc này Lý Độ nhìn về phía Lục Khiêm, trong mắt lóe ra tia sáng kỳ dị, nói:
“Ở lại cùng làm việc được không? Ta có thể dẫn ngươi đi càng nhiều giới hơn?”
Trong lúc nói chuyện, ánh mắt Lục Khiêm đối mặt cùng hắn, cảnh vật xung quanh đại biến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận