Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Củi khô bốc cháy(1)

【VIP】 Củi khô bốc cháy(1)
Thân ảnh của đạo sĩ áo đen hiện lên ở bên trong.
Người này ngũ quan lập thể, ánh mắt trong trẻo.
Khóe môi nhếch lên ý cười tùy tiện không để ý điều gì, con mắt tập trung vào đạo sĩ Chu Nho nói: "Nghe nói có người tìm ta!"
Rầm!
Chu Nho đạo sĩ phản ứng rất nhanh, há mồm khạc ra như đờm vậy, phun ra lục Âm hỏa nồng đậm.
Nội tâm người này vô cùng chấn động.
Kẻ trước mắt này yên lặng không một tiếng động xuất hiện ở trước mặt y, vậy mà ngay cả một chút động tĩnh cũng không có, chắc chắn là một cao thủ!
Ầm!
Quần áo của đạo sĩ Chu Nho nổ tung, trở thành nửa khỏa thân, dưới nách mọc ra một cánh tay tráng kiện màu đen.
Đầu lâu nghiêng về phía bên phải mọc ra một cái đầu lâu đen kịt khác có hình dáng tương tự.
Quái vật bốn tay hai đầu xuất hiện ở trước mắt mọi người.
Quái vật giương nanh múa vuốt, thân hình nhanh nhẹn đang chạy như bay đến.
"Không phải là tu sĩ Luyện thể mà là một loại pháp thuật sao?" Lục Khiêm tự lẩm bẩm.
Hắn từng gặp qua một loại pháp thuật ở Chợ Quỷ. Một loại pháp thuật bàng môn hoàn hảo, có một ít tu sĩ chịu đựng không nổi lúc mà dẫn huyết nhập thể, từ đó mà mở ra lối đi riêng, tự mình đổi bộ vị* của mình thành bộ vị của đại yêu.
Từ đó mà đạt được sự vượt trội hơn so với những người ở cùng cảnh giới.
“Chết đi! Quỳ xuống cho bổn tọa!”
Đạo sĩ Chu Nho sắc mặt dữ tợn, nhìn thấy Lục Khiêm vẫn còn đang đứng tại chỗ thì còn tưởng rằng hắn đang sợ hãi, trong lòng gã lập tức đắc ý.
“Lão gia cẩn thận! Người này là đạo sĩ Dưỡng Thần.”
Yêu Nguyệt cho rằng Lục Khiêm không biết rõ nên vội vàng lên tiếng nhắc nhở.
Lúc ấy khi Lục Khiêm vừa mới rời đi nàng nhớ rõ hắn chỉ mới tu vi Luyện Khí hậu kỳ.
Bây giờ đã trôi qua một năm, cho dù đã tiến vào cảnh giới Dưỡng Thần thì cũng chỉ đồng cảnh giới với người ở trước mặt này.
Yêu Nguyệt sợ Lục Khiêm sẽ khinh thường.
“Không sao cả!”
Tay Lục Khiêm bấm quyết.
Vù!
Trong màn đêm đột nhiên xuất hiện một ngọn bạch phong cao ba trượng.
Tốc độ của bạch phong cực nhanh, trong nháy mắt đã xuyên qua thân thể của Chu Nho đạo sĩ.
Thân hình của đạo sĩ Chu Nho lập tức bị định trụ, trên mặt gã hiện ra một tia ngạc nhiên.
Sau khi bạch phong thổi qua thì gã ta mới cảm nhận được nỗi thống khổ vạn trùng phệ tâm.
Đây không phải là gió mà là vô số Bạch Cốt Kiếp châm nhỏ bé.
Nhục thân vô cùng mạnh mẽ cùng với chân khí cản cũng đỡ không nổi, trực tiếp bị lấy đi tất cả sinh cơ.
“Quả là pháp khí ác độc.”
Bịch!
Đạo sĩ Chu Nho vừa mới ngã xuống đất thì đã hóa thành một bộ thây khô ở đó.
“Bạch Cốt Kiếp châm quả là trời sinh khắc với tu sĩ lấy nhục thân làm chủ.” Lục Khiêm thầm nghĩ.
Đối phó với đạo sĩ Dưỡng Thần có lẽ sẽ hơi khó một chút thế nhưng đối phó với loại này thì lại quá đơn giản.
Lục Khiêm cũng là tu sĩ Dưỡng Thần sơ kỳ nhưng hắn lại có pháp khí mạnh mẽ, chân khí mang theo một tia sát khí thì sức chiến đấu có thể so với cả Dưỡng Thần trung kỳ.
Lấy đi túi Hồ Thiên trên người này Lục Khiêm quay đầu nhìn sang hai nữ nhân.
Tinh huy đầy trời, bầu trời đêm sáng chói.
Mây đen lui ra làm cho vầng trăng ngoi lên.
Ánh trăng phản chiếu trên gương mặt của Lục Khiêm, rất có cảm giác mây mù gặp trăng sáng.
Đầu mũi Tập Nguyệt chua chua, thiếu chút nữa là khóc lên.
Nàng trằn trọc mấy ngàn dặm, trên đường gặp không biết bao nhiêu là trắc trở.
Nàng thiên phú trác tuyệt từ lâu đã đột phá lên cảnh giới Luyện Khí hậu kỳ trong lúc chiến đấu.
Cánh của Yêu Nguyệt chấn động, một luồng sương đen hiện lên hóa thành nữ tử mặc áo đen, mặt mày kiều diễm.
Hai tỷ muội một người thì kiều diễm người kia thì thanh thuần, tướng mạo tương tự nhau nhưng khí chất lại không tương đồng.
Cho dù Lục Khiêm đã từng nếm qua những bụi hoa khác rồi thế nhưng vẫn không nhịn được trong lòng có chút kinh diễm.
“Các nàng vất vả rồi.”
Lời vừa nói ra đã khiến hai nữ tử mất đi tâm tư khiếp đảm.
“Lão gia, nô tì rất nhớ người.”
Yêu Nguyệt thì tương đối to gan, nàng ta trực tiếp bổ nhào vào trên người Lục Khiêm, thân thể yêu kiều mềm mại dính sát trên người Lục Khiêm.
Cảm nhận được nhiệt lượng tỏa ra trên người của Lục Khiêm, Yêu Nguyệt đã sớm toàn thân vô lực, nếu không phải có một bàn tay lớn ôm bên hông nàng ta thì chỉ sợ nàng ta sớm đã ngã xuống.
Tập Nguyệt thì tương đối kín đáo, chỉ dám ở một bên khao khát nhìn sang.
“A, thân thể của nàng sao vậy?” Lục Khiêm ôm vòng eo mềm mại của Yêu Nguyệt kinh ngạc nói.
Rõ ràng kết cấu trên người của Yêu Nguyệt có chút khác biệt so với người bình thường.
“Nô tì và Tập Nguyệt cùng nhau đánh chết một tên đạo nhân, từ trên người hắn ta đạt được Uẩn Yêu đan, bây giờ đã là Yêu thân.”
Nói cách khác hiện tại Yêu Nguyệt đã không còn là nhân loại mà là Nhân Thủ Yêu Ưng.
Huyết mạch của Nhân Thủ Yêu Ưng không tính là quá tốt, ngay cả Thất Thập Nhị Địa Sát Bảng cũng không được vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận