Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Vai Ác Lòng Dạ Hiểm Độc

Chương 124 -




Ba người cùng nhau lên phi thuyền đến Phù Phong Các, Ôn Lâm Giản giải thích: "Phù Phong Các gần đây có một lô hàng đấu giá mới, nghe nói trong đó có Tử Dương Linh Nhụy để luyện chế Hồi Sinh Đan, vừa khéo ta cũng định đến xem."
Lạc Như Hi không khỏi kinh ngạc: "Có cả Tử Dương Linh Nhụy sao? Lô hàng đấu giá này thật không tầm thường! Gần đây ta chẳng để ý tin tức của Phù Phong Các, vậy mà vừa đến đã được mở mang tầm mắt!"
Ôn Lâm Giản cười nói: "Ta nghe nói còn có một món đồ đấu giá quý hơn cả Tử Dương Linh Nhụy, nhưng chỉ khi đến nơi mới biết là gì."
Lạc Như Hi tò mò đến chết, chỉ muốn lập tức bay đến Phù Phong Các: "Phù Phong Các còn cố tình làm người ta sốt ruột nữa!"
Tạ Vãn U lại có điểm chú ý khác với họ: "Phù Phong Các còn có hội đấu giá sao?"
Lạc Như Hi gật đầu: "Đúng vậy, sư muội mới đến nên không biết, Phù Phong Các hàng năm đều có một hội đấu giá, vừa khéo năm nay ngươi đến đúng lúc."
Tạ Vãn U cũng chẳng phải chưa từng đọc qua tiểu thuyết tu tiên, thông thường hội đấu giá sẽ bán một số Thiên tài địa bảo, Pháp khí cực phẩm, Linh thú thần thú, điển tịch công pháp, Tạ Vãn U thử hỏi Lạc Như Hi, đều trúng cả.
Ôn Lâm Giản bổ sung: "Tuy nhiên, không phải thứ gì cũng có thể được đưa vào danh sách đấu giá, chỉ có những thứ được Phù Phong Các thẩm định là đủ quý giá mới đủ tư cách tham gia hội đấu giá."
Tạ Vãn U gật đầu, trong lòng thầm nghĩ hội đấu giá quy mô lớn này xem ra không liên quan gì đến người nghèo kiết xác như nàng.
Vì là phi thuyền cao cấp do Bích Tiêu Đan Tông bỏ tiền mua, tốc độ bay của phi thuyền này nhanh hơn phi thuyền của Lạc Như Hi gấp nhiều lần, chưa đến một canh giờ, họ đã đến Phù Phong Các.
Phù Phong Các vẫn đông đúc như thường lệ, Tạ Vãn U sợ làm lạc mất Tiểu Bạch, cũng không cho nó ngồi trên vai nữa, mà bế nó trong lòng.
Tiểu Bạch tò mò ló đầu ra khỏi vòng tay của nương, liếc nhìn trái nhìn phải, đáng tiếc từ góc nhìn của nó chỉ thấy được cánh tay đang đung đưa của những người lớn xung quanh.
Tiểu Bạch nhìn nhiều cánh tay đến hoa mắt, chẳng có cảnh đẹp để ngắm, nó liền cuộn tròn trong lòng Tạ Vãn U, lim dim mắt ngủ thiếp đi.
Tạ Vãn U biết bảo bối nhà mình buồn chán rồi, xoa đầu nó, định lo liệu xong việc sẽ đưa nó ra phố chơi một bữa cho đã.
Bước vào cổng Phù Phong Các, Tạ Vãn U mới để ý thấy trong đại sảnh thực ra có treo một đôi câu đối màu đen vàng, chỉ là lần đầu tiên đến đây, vội vã, hoa mắt nên mới không để ý.
Tạ Vãn U ngẩng đầu, thầm đọc câu đối:
“Hào sĩ Phù Phong trải thiên hạ, khí phách có thể dời núi sông.”
Ôn Lâm Giản thấy tiểu sư muội nhìn chằm chằm vào câu đối này, cười nói: “Đó là do chủ nhân Phù Phong Các lập ra, từ khi xây dựng đã có rồi.”
Tạ Vãn U cảm khái nói: “Chủ nhân Phù Phong Các nhất định là một chính đạo hào sảng vạn trượng.”
Địa điểm giao dịch linh thảo và đan dược nằm ở tầng bốn, ba người mục tiêu rõ ràng, thẳng tiến đến tầng bốn.
Nhìn từ bên ngoài, Phù Phong Các không phải là kiến trúc lớn, nhưng bên trong lại có một thế giới khác, không gian vô cùng rộng rãi, được chia thành “khu buôn bán tự do”, “khu ký gửi thông thường”, “khu giao dịch ủy thác".
Lạc Như Hi vừa đi về phía “khu buôn bán tự do”, vừa giới thiệu chi tiết cho tiểu sư muội mới đến: “Khu buôn bán tự do là nơi người bán cá nhân bán linh thảo, đan dược, pháp khí, chỉ cần nộp một ít tiền là có thể bày hàng, đệ tử các môn phái khác sẽ đến đây mua đan dược và pháp khí, còn đệ tử đan tông thì phần lớn đều đến đây mua bán linh thảo và đan dược, sau này mua linh thảo có thể đến đây mua, giá cả cũng khá công bằng.”
“Khu ký gửi thông thường là nơi ký gửi đồ vật, nếu có việc bận, không có thời gian trông coi gian hàng, có thể mang đồ đến đây ký gửi, tất nhiên cũng phải trả một ít tiền hoa hồng.”
“Bên kia là khu giao dịch ủy thác, có một số tu sĩ tuy đã thu thập đủ nguyên liệu luyện đan, nhưng bản thân lại không biết luyện đan và luyện khí, sẽ đến đó ủy thác đệ tử đan tông giúp luyện đan, nhưng nếu luyện hỏng thì phải đền bù một khoản tiền lớn, đôi khi còn phải đối mặt với nguy cơ bị truy sát - vì vậy nhất định phải cẩn thận khi nhận ủy thác!”
Tạ Vãn U vừa nghe vừa gật đầu, chỉ vào một hướng: “Đó là nơi làm gì vậy? Sao lại không mở cửa?”
Ôn Lâm Giản liếc nhìn, hiểu rõ nói: “Đó là phòng đấu giá, chỉ mở cửa vào ngày tổ chức phiên đấu giá hàng năm.”
Thì ra là vậy.
Tạ Vãn U nhìn thêm hai lần, chiêm ngưỡng nơi mà kẻ nghèo không thể với tới.
Vào khu buôn bán tự do, ba người tạm thời tách ra hành động.
Lạc Như Hi đi tìm nguyên liệu luyện đan Huyền Linh đan lục phẩm, Ôn Lâm Giản đi xem danh sách đấu giá lần này, nhiệm vụ hôm nay của Tạ Vãn U là tìm hiểu giá cả thị trường của các loại đan dược và giá nguyên liệu luyện chế, quyết định tiếp theo sẽ luyện chế loại đan dược nào để bán.
Đi một vòng, Tạ Vãn U phát hiện khu buôn bán tự do bán nhiều nhất là đan dược từ nhất phẩm đến tứ phầm Huyền cấp, hơn nữa đan dược phẩm cấp càng cao thì giá càng đắt một cách vô lý.
Tạ Vãn U tính toán chi phí và giá thị trường, nếu tính về lợi nhuận thuần thì luyện đan dược tam phẩm có lãi nhất.
Đáng tiếc là tiền trong túi Tạ Vãn U hiện tại không nhiều, chỉ đủ mua một số nguyên liệu cấp thấp, Tạ Vãn U cũng không vội, lần lượt mua năm phần nguyên liệu cấp thấp để luyện chế Phục Tức đan nhất phẩm và Tụ Khí đan nhất phẩm, sau đó chuẩn bị đi tìm sư tỷ và đại sư huynh hội họp.
Lúc tìm người theo địa điểm Lạc Như Hi nói, Tạ Vãn U nhìn thấy đằng xa có rất nhiều người tụ tập, không biết đã nhìn thấy gì, đám đông ồn ào náo động.
Thích náo nhiệt có lẽ là bản tính của con người, Tạ Vãn U cũng không nhịn được mà chen vào xem.
Nàng nhanh chóng nhìn thấy thứ mà mọi người đang bàn tán, đó là một cây cung dài màu đỏ tía, được khảm đá quý màu đỏ tía, cực kỳ hoa mỹ, thân cung vô cùng uyển chuyển, khiến người ta nhìn thoáng qua đã thấylà vật không bình thường
Nó được bảo vệ nghiêm ngặt bằng trận pháp trong phòng trưng bày, lơ lửng giữa không trung.
Mọi người nhìn nó, đều không giấu được vẻ kinh ngạc.
"Thật là một pháp khí Thiên cấp! Phủ Phong Các giấu thật kỹ! Lần đấu giá này có lẽ sẽ làm kinh động đến các môn phái của toàn bộ giới tu chân!"
"Giải tán đi, giải tán đi, pháp khí do đại nhân Ám Minh gửi bán, là thứ mà chúng ta có thể mua được sao? Lần này chắc lại là sân khấu của vài môn phái lớn rồi."
Tạ Vãn U cũng ngây người, đây thực sự là pháp khí Thiên cấp!
Không trách Tạ Vãn U cảm thấy kinh ngạc, chủ yếu là vốn dĩ Luyện khí sư có chút thiên phú của giới tu chân đã cực kỳ hiếm, trong hoàn cảnh thế này, lại còn có Luyện khí sư có thể đạt đến Thiên cấp - quả thực là kỳ tích.
Tạ Vãn U phản ứng lại, lập tức đi xem giá của cây cung Thiên cấp đó.
Giá khởi điểm: một triệu linh thạch cực phẩm.
Tạ Vãn U: "...." Lộ ra ánh mắt nghèo khó.
Sau khi xem giá, Tạ Vãn U đành phải thừa nhận - thợ rèn cũng kiếm được nhiều tiền!
Một triệu linh thạch cực phẩm chỉ là giá khởi điểm, giá bán phải lên tới hàng chục triệu linh thạch cực phẩm?
Cây cung Thiên cấp này chỉ kém thần khí, là pháp khí hàng đầu trong giới tu chân, đúng là đáng giá.

Bạn cần đăng nhập để bình luận