Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Vai Ác Lòng Dạ Hiểm Độc

Chương 86 -




Tạ Vãn U tiếp tục thử, lần này Thiên Cương Thanh Viêm trực tiếp bị Băng linh lực đóng băng rồi tắt ngúm.
Lúc này, trong mắt Tông chủ cũng hiện lên một tia trầm tư: "Băng linh căn mạnh thật..."
Ông trầm ngâm một lát, lấy ra một chiếc hộp đen khác: "Kim Diệm Viêm xung khắc hoàn toàn với Băng linh căn của con, phẩm cấp lại cao, ngươi thử loại này xem."
Lần này, Tạ Vãn U dùng linh lực chạm vào Kim Diệm Viêm, Kim Diệm Viêm vừa không bị Băng linh căn nuốt chửng, cũng không bị dập tắt.
Nó đột nhiên bùng lên một cái, mất kiểm soát!
Thấy ngọn lửa Kim Diệm Viêm bùng lên dữ dội, Tông chủ vung tay áo, thu Kim Diệm Viêm vào lại chiếc hộp đen.
Tạ Vãn U vẫn còn sợ hãi: "Tông chủ, chuyện gì xảy ra vậy?"
Tông chủ thong thả nói: "Với tu vi hiện tại của ngươi, vẫn chưa thể khống chế được dị hỏa phẩm cấp cao."
Bây giờ tình hình có hơi khó xử, dị hỏa phẩm cấp quá thấp không chịu nổi Băng linh lực của Tạ Vãn U, sẽ tắt ngúm ngay, dị hỏa phẩm cấp cao thì Tạ Vãn U không khống chế được, cũng không thể dùng nó để luyện đan.
Tạ Vãn U thử liên tục cả một buổi chiều, mới tìm được một loại dị hỏa miễn cưỡng đáp ứng được yêu cầu của mình.
Sau khi dùng dị hỏa này luyện thành công đan dược nhất phẩm thượng đẳng, cuối cùng Tạ Vãn U cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng Tông chủ vẫn không hài lòng lắm, nhìn chằm chằm vào Hỏa Diệm Tinh Quang này nói: "Đây không phải là dị hỏa thích hợp nhất với ngươi, dùng tạm thời thì được, nhưng nếu dùng trong thời gian dài, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến việc luyện đan sau này của ngươi."
Sao Tạ Vãn U có thể không nhận ra Hỏa Diệm Tinh Quang này không hợp với mình, cũng rất bất lực: "Chỉ có thể đợi tu vi của ta tăng lên, rồi xem có thể khống chế được dị hỏa khác không."
Nói đến tu vi của Tạ Vãn U, Tông chủ liền đề nghị muốn giúp nàng xem tình trạng kinh mạch, sau khi xem xong, Tông chủ nói một cách súc tích: "Những ngày này ngươi vẫn luôn tu luyện đi? Trước tiên tạm dừng tu luyện, giảm số lần vận hành linh lực, bồi dưỡng kinh mạch, đợi sau khi kết thúc Đại hội Thí luyện, ngươi uống Tẩy Kinh Phạt Tủy đan, tái tạo lại toàn bộ kinh mạch."
Tạ Vãn U gật đầu, định nói gì đó thì Tiểu Bạch đang được nàng ôm trong lòng đột nhiên ho vài tiếng, như thể có thứ gì đó mắc ở cổ họng, phát ra tiếng "hờ hờ" giống như không thở được.
Tạ Vãn U vội vỗ lưng Tiểu Bạch, nhất thời hoảng hốt: "Tiểu Bạch, con làm sao vậy?"
Tiểu Bạch lắc đầu, lại ho một tiếng, lần này nó ho ra một ngụm khói đen từ miệng.
Tạ Vãn U: "???"
Nàng không hoa mắt chứ! Vừa nãy bé con ho ra một ngụm khói đen từ miệng sao?
Tông chủ nhìn qua, nhận lấy Tạ Tiểu Bạch từ tay Tạ Vãn U, hơi bóp xương của vật nhỏ: "Nó bao nhiêu tuổi rồi?"
Tạ Vãn U không hiểu đáp: "Ba tuổi rưỡi..."
Tông chủ bóp móng vuốt của Tạ Tiểu Bạch thăm dò một lúc, sau đó truyền vào cho nó một luồng linh lực, Tạ Vãn U không biết Tông chủ làm thế nào, chỉ thấy Tiểu Bạch lại ho thêm vài tiếng, miệng liên tục phun ra khói đen.
Nó ho một tiếng cuối cùng, một ngọn lửa nhỏ cũng từ miệng nó bắn ra.
Tạ Tiểu Bạch choáng váng ợ một cái, cuối cùng cũng thoải mái.
Tạ Vãn U đã ngây người: "Tông chủ... Tiểu Bạch bị làm sao vậy?"
Tông chủ xoa đầu Tiểu Bạch, cười nói: "Đứa trẻ này hẳn là linh thú thuộc tính hỏa, chỉ là còn nhỏ, chưa phát triển hoàn thiện, cộng thêm linh khí trong cơ thể không đủ, không thể chuyển hóa thành ngọn lửa, đến giờ mới có thể phun lửa."
Tạ Vãn U: "..."
Tạ Vãn U nhớ lại hôm qua Tiểu Bạch uống liền năm cốc nước, hóa ra lúc đó đã có điềm báo.
Là nương ruột của Tiểu Bạch, Tạ Vãn U rất chắc chắn mình không có khả năng phun lửa, vậy thì rõ ràng là kỹ năng này được thừa hưởng từ cha của Tiểu Bạch.
Đã biết bản thể của Ma tôn là một loại lông mềm kỳ lạ, bây giờ còn biết Ma tôn là loài thú thuộc tính hỏa.
Mỗi ngày nàng đều có chút thắc mắc, rốt cuộc cha của bé con là loài thần kỳ nào?
Vì đột nhiên bảo bối có thêm một kỹ năng phun lửa khả nghi là thừa hưởng từ Ma tôn, sự tò mò của Tạ Vãn U đối với Ma tôn lại tăng thêm một chút.
Chờ đến khi nàng an cư lạc nghiệp xong ở Bích Tiêu Đan Tông, nhất định phải đi tra xem Ma tôn rốt cuộc là loài gì!
Không nói gì khác, lỡ như Ma tôn có dòng máu đặc biệt nào đó di truyền cho Tiểu Bạch, thì nàng tìm hiểu trước về phương diện này, cũng có thể ứng phó sớm.
Chẳng hạn như hôm nay Tiểu Bạch đột nhiên phun khói đen, trước đó nàng không rõ chu kỳ phát triển từng giai đoạn của nó, còn tưởng Tiểu Bạch bị bệnh, nhất thời không kịp trở tay, hoàn toàn không biết phải làm sao.
Nếu sau này Tiểu Bạch gặp phải những tình huống đột phát tương tự, mà nàng lại không biết gì cả, lỡ như chậm trễ thời cơ can thiệp tốt nhất thì phải làm sao?
Chỉ cần nghĩ đến thôi, Tạ Vãn U đã bắt đầu lo lắng.
Cho nên, nhất định phải điều tra rõ ràng về Ma tôn!
Tạ Vãn U thầm đưa ra quyết định này, vươn tay xoa đầu Tiểu Bạch, có chút ngượng ngùng hỏi Tông chủ về tình hình của Tiểu Bạch: "Theo Tông chủ thấy, trên người Tiểu Bạch còn có vấn đề gì khác không?"
Tông chủ đánh giá Tiểu Bạch một lúc, trong mắt hiếm khi có chút do dự: "Lão phu từng du ngoạn hết cả giới tu chân, vậy mà chưa từng thấy loài sinh vật nào như Tiểu Bạch."
*

Bạn cần đăng nhập để bình luận