Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Vai Ác Lòng Dạ Hiểm Độc

Chương 569 -




Dù Tạ Vãn U chưa từng nói thẳng, nhưng Phong Nhiên Trú vẫn tinh ý nhận ra được phần nào sự mất mát và phiền muộn ẩn chứa trong ánh mắt nàng.
Hắn hiểu Tạ Vãn U, nàng nặng tình với thế gian, không phải kiểu người vì thành toàn đại đạo mà từ bỏ người mình yêu, việc bị Thanh Tâm Kinh ép buộc lãng quên bọn họ có lẽ là một đả kích lớn đối với nàng.
Hắn dừng lại một chút, mở lời an ủi: "Nhưng, nàng cũng không cần quá bi quan, mọi chuyện chưa đến mức nghiêm trọng như vậy, dù sao nàng cũng không phải đám hòa thượng trong Vạn Phật tông tu luyện Thanh Tâm Kinh thường xuyên, chỉ thỉnh thoảng sử dụng mà thôi, chỉ cần nàng muốn là có thể phá giải tác dụng phụ của Thanh Tâm Kinh."
Tạ Vãn U nghe xong, rốt cuộc cũng phấn chấn đôi chút, mong đợi hỏi: "Thật sao? Nhưng phải phá giải thế nào, chẳng lẽ chàng có bí pháp gì sao?"
Phong Nhiên Trú xoay người đứa nhỏ lại, để chiếc khóa trường mệnh trên người nó hướng về phía mình, tiện nhìn rõ Tạ Vãn U hiện trên màn hình: "Không phải bí pháp gì, nhưng ta đảm bảo sẽ rất hiệu quả."
Chỉ nghe Phong Nhiên Trú nói vậy, Tạ Vãn U cũng không còn bất an như thế nữa.
Phong Nhiên Trú sẽ không bao giờ mạo hiểm mất đi bạn lữ của mình để tùy tiện khoác lác, nên khi hắn nói có cách chữa, Tạ Vãn U không nghi ngờ gì, tò mò hỏi về phương pháp chữa trị của hắn: "Rốt cuộc là bí pháp gì vậy, có thể nói không?"
Tạ Vãn U mở rộng trí tưởng tượng, bắt đầu đoán bừa: "Không phải là loại... ừm, loại bí pháp của Hợp Hoan tông chứ?"
Bên kia, vẻ mặt Phong Nhiên Trú có chút khó tả: "Sao nàng lại nghĩ đến bí pháp của Hợp Hoan tông..."
Tạ Vãn U cười trừ: "... Vậy không phải sao?"
Không thể trách Tạ Vãn U liên tưởng đến bí pháp của Hợp Hoan tông, trước đó đã biết tu luyện Thanh Tâm Kinh sẽ tạo ra buff đoạn tình tuyệt ái, vậy thì thứ đối ứng với đoạn tình tuyệt ái, chẳng phải chính là đắm chìm trong tình dục sao?
Vừa khéo Phong Nhiên Trú từng ở Hợp Hoan tông, Tạ Vãn U liền nghĩ, biết đâu Phong Nhiên Trú thực sự học được thứ gì đó từ Hợp Hoan tông, rồi dùng bí pháp dụ dỗ nàng, khơi dậy lại thất tình lục dục của nàng... nhưng hình như Phong Nhiên Trú không có ý đó.
Đôi mắt màu xanh xám của Phong Nhiên Trú hơi nheo lại, lạnh lùng nói: "Xem ra nàng rất thất vọng?"
Tạ Vãn U: "..."
Nàng khẽ ho một tiếng, đè nén những suy nghĩ vô bổ trong đầu xuống.
Phong Nhiên Trú đánh giá vành tai hơi đỏ của nàng, ý vị thâm trường nói: "Với tính cách như nàng, còn sợ học một bí pháp sẽ bị đoạn tình tuyệt ái sao? Nàng lo xa quá rồi."
Tạ Vãn U bị hắn chế nhạo một hồi, hơi tức giận, háo sắc thì sao chứ? Người mà không háo sắc thì cuộc sống còn có ý nghĩa gì?
Nhưng như vậy, tâm trạng của Tạ Vãn U không còn nặng nề như vậy nữa.
Tạ Vãn U hừ một tiếng: "Ta phải đến đảo Bồng Lai gây chuyện, không nói nữa."
Phong Nhiên Trú không vội ngắt kết nối, mà hỏi nàng sau khi sử dụng Thanh Tâm Kinh, khả năng khống chế kiếm Phất Sương của nàng có tăng lên hay không.
Tạ Vãn U gật đầu: "Có tăng lên, lúc tu luyện Thanh Tâm Kinh, ta cảm thấy mối liên hệ của mình với kiếm Phất Sương trở nên chặt chẽ hơn một chút. Chàng biết đấy, lúc đầu, hình như kiếm Phất Sương có phản ứng bài xích với ta, luôn không nghe lời ta."
Phong Nhiên Trú trầm ngâm một lúc: "Ta không hiểu nhiều về kiếm đạo, nàng tu luyện kiếm pháp Huyền Thương, muốn khống chế kiếm bổn mệnh tốt hơn thì phải hỏi Dung Độ."
Năm đó, mặc dù Phong Nhiên Trú được Huyền Thiên Tổ Sư phá lệ nhận làm Ngũ đệ tử, nhưng thuộc tính của hắn là Hỏa, không thể tu luyện kiếm pháp Huyền Thương có thuộc tính Băng, trong thời gian ở Huyền Thương Kiếm Tông, những thứ Phong Nhiên Trú học chủ yếu là luyện khí, kỳ môn độn giáp, còn về phương pháp tu luyện và cách tấn công thì hoàn toàn dựa vào quá trình chiến đấu gian nan để tự mình ngộ ra.
Vì vậy, về phương diện kiếm đạo, Phong Nhiên Trú không thể đưa ra lời khuyên nào khác cho Tạ Vãn U.
Tạ Vãn U cũng hiểu rõ, khẳng định nói: "Ừm, đợi ta xử lý xong chuyện trên đảo Bồng Lai, sẽ hỏi kỹ Độ Huyền Kiếm Tôn."
Tạ Chước Tinh ngồi xổm trước mặt Phong Nhiên Trú, nghe cha nương nói chuyện, không hiểu gì, nghiêng đầu một cái.
Phong Nhiên Trú chọc vào đầu nhỏ của nó, cảm giác mềm mại như một đám mây: "Hôm nay đưa Tiểu Bạch đi chơi."
Tạ Vãn U ngạc nhiên nói: "Ma vực có nơi nào thích hợp cho Tiểu Bạch chơi sao?"
Nói đến đây, Tạ Chước Tinh lập tức phấn chấn hẳn lên, ưỡn ngực nhỏ vui vẻ nói: "Hồ ly thúc thúc đã tặng Tiểu Bạch một trại gà ở Tịch Thành, bên trong có rất nhiều gà con đủ màu, Tiểu Bạch cũng nuôi Tiểu Hoàng ở bên trong, đợi nó béo lên, có thể hầm canh cho nương uống!"
Tạ Vãn U nhớ lại mấy giây, mới nhớ ra "Tiểu Hoàng" chính là Tiết đại công tử, lại nghe Tạ Chước Tinh nói muốn nuôi Tiết đại công tử béo lên rồi hầm canh cho mình, Tạ Vãn U không khỏi đổ mồ hôi.
Trước đó Tạ Chước Tinh đã nói muốn dùng "Tiểu Hoàng" hầm canh cho nàng, bây giờ còn chưa quên.
Con à, thực sự không cần thiết như vậy đâu.
Tạ Vãn U vừa buồn cười vừa bất lực, nghĩ lại, cuối cùng vẫn nói sự thật với đứa nhỏ: "Tiểu Bạch, thực ra Tiểu Hoàng vốn là một kẻ xấu đã làm rất nhiều việc xấu, hồ ly thúc thúc dùng phép thuật với hắn, hắn mới biến thành gà con."
Tạ Chước Tinh: "?"
Nó ngẩn người mấy giây, mới tiêu hóa được sự thật "Tiểu Hoàng" vốn là con người.
Vốn dĩ Tạ Vãn U còn sợ đứa trẻ nghe xong sẽ không chấp nhận được, không ngờ sau khi biết được sự thật, Tạ Chước Tinh chỉ hơi thất vọng, miệng lẩm bẩm: "Vậy thì không thể dùng Tiểu Hoàng nấu canh rồi... Nương không ăn thịt người đâu."
Tạ Vãn U: "... "
Nếu nàng ăn thịt người mới đáng sợ!
Tạ Vãn U cảm thấy cơn nghiện mèo của mình lại có xu hướng tái phát, muốn ngay lập tức túm lấy mèo ngốc Tiểu Bạch nhà mình hôn tới tấp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận