Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Vai Ác Lòng Dạ Hiểm Độc

Chương 97 -




"Ôi chao, còn sót một con cá nữa!" Lạc Như Hi giả vờ ngạc nhiên, lấy từ trên người ra một cây kẹo hoa quế, lắc lắc trước mũi nó: "Đây là tiền bịt miệng, bây giờ Tiểu Bạch có thể giúp dì giữ bí mật không?"
Mùi vị ngọt ngào lan tỏa trong không khí, mũi của Tiểu Bạch khẽ động, không chút nguyên tắc gật đầu: "Vâng! Tiểu Bạch làm được ~"
Trẻ con thật dễ mua chuộc, Lạc Như Hi xoa xoa cái đầu lông xù, đột nhiên nhớ ra một chuyện: "Đúng rồi sư muội, Tiểu Bạch sắp phải uống thuốc rồi đi? Chốc nữa chúng ta đến Hàn Hương Các lấy thuốc, tối nay cho Tiểu Bạch uống luôn nhé?"
Tạ Vãn U đương nhiên không có ý kiến gì.
Tiểu Bạch vẫn chưa biết mình sắp phải trải qua chuyện gì, vẫn đang đắm chìm trong vị ngọt ngào của kẹo hoa quế.
Trước tiên Lạc Như Hi dẫn Tạ Vãn U đến Lâm Sương Uyển mà tông môn phân cho nàng trước, nơi đó rất gần với Độ Nguyệt Hiên của Lạc Như Hi, hơn nữa hoàn cảnh cũng rất đẹp, phía sau viện là một mảnh rừng trúc thanh tịnh, Tạ Vãn U rất thích, nàng dự định sau này mỗi sáng sẽ đến đó luyện kiếm.
Vào đến tiểu viện, Tạ Vãn U phát hiện ra Lâm Sương Uyển còn có phòng luyện đan và bếp nhỏ, đồ dùng khá đầy đủ.
Lạc Như Hi hào hứng kéo nàng vào phòng: "Tiểu sư muội, muội thay quần áo trước đi, rồi ta dẫn muội đi dạo trong tông môn, làm quen đường đi một chút! Đường sá ở Bích Tiêu Đan Tông phức tạp lắm, lúc mới đến ta còn suýt nữa thì đi lạc, trễ giờ mấy lần!"
Lạc Như Hi nhiệt tình như lửa, Tạ Vãn U khó mà chống đỡ được, ngoan ngoãn bị nàng ấy kéo vào phòng, thay bộ đồ đệ tử của Bích Tiêu Đan Tông.
Màu sắc của bộ đồ đệ tử Bích Tiêu Đan Tông là một loại màu xanh biếc, trời quang mây tạnh, trong sạch không bụi trần, rất dễ khiến người ta liên tưởng đến cảnh đẹp "trời xanh mây trắng." Sau khi mặc vào, trông vô cùng thoát tục, bên ngoài khoác một lớp áo choàng bằng vải mỏng như sương, khi đi lại thì vô cùng nhẹ nhàng và uyển chuyển, eo đeo một chiếc thắt lưng bằng bạc chạm trổ hoa văn, bên trên đeo một miếng ngọc bội màu xanh băng đại diện cho đệ tử thân truyền của Tông chủ.
Tạ Vãn U sờ miếng ngọc bội này, chỉ cảm thấy nó rất lạnh, không giống đồ tầm thường: "Sư tỷ, đây là loại ngọc gì vậy?"
Lạc Như Hi suy nghĩ một chút: "Nghe nói là hàn ngọc ngàn năm ở vùng cực lạnh? Ta cũng không rõ lắm, lúc ta mới vào tông, sư tôn đã đeo nó trên người rồi, tin tức này cũng là nghe các sư tỷ khác nói... Có lẽ sư tôn thấy muội là Băng linh căn, hàn ngọc ngàn năm có thể giúp muội tu luyện, nên mới tặng cho muội."
Tạ Vãn U không ngờ Tông chủ vừa ra tay đã tặng cho nàng thứ nghe nói là rất hiếm có như hàn ngọc ngàn năm, nhất thời cảm thấy miếng ngọc bội trong tay trở nên rất nóng.
Như đoán được Tạ Vãn U đang nghĩ gì, Lạc Như Hi cười, khoác vai Tạ Vãn U: "Tiểu sư muội, chắc là muội không biết trình độ giàu có của tu sĩ chúng ta đâu, sư tôn có rất nhiều tiền, lúc ta bái sư tôn, tín vật mà sư tôn tặng cho ta là một vật Thập Phương đỉnh Thiên cấp, muội xem, chính là cái này này—-"
Lạc Như Hi nhéo cái đỉnh nhỏ đeo bên hông cho Tạ Vãn U xem.
Lúc này, Tạ Vãn U hoàn toàn kinh ngạc!
Như mọi người đều biết, luyện đan là nghề kiếm nhiều tiền được công nhận, còn một nhánh khác của luyện đan là luyện khí, thực ra lại là một nghề kiếm tiền hạng nhất.
Nhưng tại sao mọi người chỉ nói đến luyện đan mà không nói đến luyện khí?
Chính là bởi vì những người có năng khiếu luyện khí, thật sự là quá ít!!
Tuy những người có năng khiếu luyện đan không nhiều, nhưng dù sao cũng có thể gom lại được mười mấy đan tông, nhưng người có thiên phú luyện khí thì thực sự là vạn người không có một người, gần như tuyệt tích trong giới tu chân.
Cái đáng sợ hơn là, có thiên phú chỉ là điều kiện cơ bản nhất để luyện khí, muốn thực sự tiến xa trên con đường luyện khí, đạt được thành tựu, còn phải đồng thời sở hữu sức mạnh cánh tay cường đại, dị hỏa có phẩm chất cao, đủ loại vật liệu luyện khí hiếm có.
Chỉ riêng điều kiện cần sức mạnh cánh tay đã đủ khiến một đám người nản lòng.
Do quá trình cuối cùng của luyện khí là "đúc hình", động một tí là phải đập búa cả nghìn lần, nếu không có thể chất cường tráng thì hoàn toàn không thể chịu nổi cường độ đập búa cao như vậy, chưa kể trong quá trình đập búa còn phải phân tâm điều khiển dị hỏa cấp cao, độ khó như vậy thì sao không khiến người ta chùn bước?
Chính vì Luyện khí sư quá ít, nên giới tu chân hoàn toàn không có "khí tông", luyện khí cũng trở thành một nhánh của luyện đan, khóa học luyện khí cũng chỉ mở ở đan tông - rốt cuộc thì so với tu sĩ bình thường, Luyện đan sư có khả năng trở thành Luyện khí sư cao nhất.
Lỡ đâu trong số Luyện đan sư có người có thể tiến hóa thành Luyện khí sư thì sao?
Luyện khí sư hiếm có, dẫn đến pháp khí thường đắt hơn đan dược cùng cấp, giá đan dược Thiên cấp đã là giá trên trời rồi, pháp khí Thiên cấp thì càng không cần phải nói?
Mà Tông chủ Bích Tiêu lại trực tiếp tặng đồ đệ một cái đỉnh luyện đan Thiên cấp!
Tạ Vãn U nghĩ, đúng là đại sư luyện đan hàng đầu, thật sự rất giàu có...
"Được rồi, bây giờ không nghĩ lung tung nữa." Lạc Như Hi thấy trong mắt Tạ Vãn U lộ ra vẻ khao khát, cười nói: "Cứ luyện đan cho tốt, sớm muộn gì muội cũng sẽ trở nên giàu có như sư tôn!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận