Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Vai Ác Lòng Dạ Hiểm Độc

Chương 130 -




Nếu nàng có thể làm được, thì cũng không đến nỗi phải gây chú ý trong Đại hội Thí Luyện.
Tạ Vãn U không khỏi đau đầu, nàng đã quên mất chuyện này…
Nàng đành phải đến chỗ trưởng lão giám sát , trình bày tình hình của mình, mặt dày hỏi xem có thể thi vượt cấp hay không.
Trưởng lão cũng là lần đầu tiên gặp phải thí sinh như vậy, ông không thể tự mình ra quyết định nên đành tạm dừng cuộc thi, vội vàng báo cáo tình hình cho chủ khảo.
Không lâu sau, trưởng lão phụ trách kỳ thi nhất phẩm dẫn theo chủ khảo đi đến, phía sau họ còn có một số sư huynh sư tỷ đến xem náo nhiệt.
Trưởng lão nói với chủ khảo: "Tình huống vừa nói chính là thí sinh này, nàng là Băng linh căn, chỉ có thể sử dụng linh hỏa cấp cao, dùng linh hỏa cấp cao để luyện đan dược nhất phẩm hạ đẳng quả là hơi không được, ngươi xem có thể cho nàng thi vượt cấp không?"
Chủ khảo nhìn Tạ Vãn U, trầm ngâm một lúc: "Ngươi là đệ tử đã luyện được đan dược nhất phẩm hoàn mỹ trong Đại hội Thí luyện đúng không?"
Tạ Vãn U gật đầu: "Đúng vậy."
Chủ khảo nói: "Nếu ngươi đã có thể tinh luyện linh thảo một cách hoàn mỹ, luyện ra đan dược hoàn mỹ, bắt ngươi luyện đan dược hạ đẳng quả thực không hợp lý."
Ông ta dừng lại một chút: "Thế này đi, chỉ cần ngươi hôm nay có thể luyện ra đan dược nhất phẩm hoàn mỹ lần nữa, chúng ta sẽ phán định ngươi vượt qua kỳ thi cấp nhất phẩm thượng đẳng."
Nghe vậy, không chỉ trưởng lão phụ trách kỳ thi này lộ vẻ kinh ngạc, đệ tử Bích Tiêu khác có mặt cũng kinh ngạc nhìn nhau.
Một trong số các sư huynh không nhịn được nói: "Nhưng mà chủ khảo, điều kiện này có phải quá khắc nghiệt rồi không! Đan dược hoàn mỹ không được phép có một chút tạp chất, chỉ cần sai một li là luyện chế thất bại, tỷ lệ thất bại quá cao, độ khó hoàn toàn không giống với kỳ thi nhất đẳng, sao có thể lấy nó làm tiêu chuẩn đánh giá?"
Một sư tỷ khác cũng gật đầu lia lịa: "Chủ khảo hãy suy nghĩ lại! Như vậy đối với tiểu sư muội quá không công bằng!"
Nhưng chủ khảo không hề dao động: "Thi vượt cấp đã là phá lệ, độ khó cao hơn một chút cũng là lẽ đương nhiên - huống hồ trước đó nàng đã luyện ra đan dược hoàn mỹ một lần, lần này cũng không phải không thể làm được."
Đây chẳng phải cố tình gây khó dễ sao!
Sư huynh cau mày nói: "Tiểu sư muội, muội đừng thi nữa, làm gì có chuyện bắt nạt người ta như vậy chứ? Ta đi thỉnh Tông chủ tới đây -"
Hắn định đi thì bị Tạ Vãn U ngăn lại, Tạ Vãn U lắc đầu: "Sư tôn dạo này bận trăm công nghìn việc, đệ tử như ta không thể giúp ngài giải quyết nỗi lo, sao có thể vì chuyện nhỏ này mà làm phiền ngài."
Nàng ngẩng đầu nhìn chủ khảo, bỗng nhiên mỉm cười: "Vì chủ khảo đã nói vậy, vậy ta thử một chút cũng không sao."
Sư tỷ ở bên cạnh sốt ruột dậm chân: "Tiểu sư muội, đừng đi!"
Tạ Vãn U đã đứng trước lò luyện đan, nháy mắt với nàng ấy: "Không sao, tin ta đi."
Chủ khảo thấy vậy, thản nhiên nói với trưởng lão bên cạnh: "Tình hình của nàng đặc biệt, ta ở lại giám sát."
Trưởng lão muốn nói lại thôi, lo lắng nhìn Tạ Vãn U.
Tạ Vãn U không để ý đến ánh mắt của mọi người, lấy ra từ người một chiếc hộp đen nhỏ, mở nắp, dùng lửa màu đỏ thẫm được lưu trữ bên trong đốt lò luyện đan.
Lửa này là lửa của Tiểu Bạch, Tạ Vãn U không muốn sáng sớm đã gọi Tiểu Bạch dậy đi thi cùng mình, nên đã dùng cách này.
Mặc dù lửa được lưu trữ không bằng lửa mà Tiểu Bạch vừa phun ra, nhưng yêu cầu của nàng cũng không cao, dùng nó để thi thì chắc chắn không có vấn đề gì.
Tạ Vãn U đã thuần thục các bước luyện chế đan dược nhất phẩm, vẫn như cũ cầm một nắm linh thảo, đều ném hết vào lò luyện đan, giống như gieo hạt giống vậy, nhẹ nhàng như không.
Nàng thì bình tĩnh, nhưng lại khiến các sư huynh sư tỷ bên cạnh nóng lòng.
Đến lúc này rồi, sư muội à, muội có thể chậm rãi một chút, thao tác tỉ mỉ một chút không!
Chủ khảo cũng nhíu mày, khoan tay phê bình: "Trẻ tuổi tùy tiện hấp tấp."
Trưởng lão thầm sốt ruột, thấy Tạ Vãn U đã bắt đầu bước ngưng đan cuối cùng, trên trán đã lấm tấm mồ hôi.
Nhanh như vậy sao!
Có thể luyện ra đan dược hoàn mỹ không?
Nhìn thấy đan dược trong lò luyện nhanh chóng thành hình, sắc mặt của những người khác dần trở nên khó coi.
Tinh luyện nhanh như vậy, làm sao có thể luyện ra đan dược hoàn mỹ chứ?
Cùng lắm cũng chỉ là nhất phẩm thượng đẳng mà thôi.
Chủ khảo khẽ hừ một tiếng, giống như cảm thấy kỳ thi này không còn ý nghĩa gì nữa, quay người định bỏ đi.
Nhưng ngay lúc này, ông ta đột nhiên nhận ra linh khí xung quanh đang nhanh chóng tụ lại về một hướng.
Sắc mặt chủ khảo thay đổi, đột ngột quay đầu lại, chỉ thấy xoáy nước ngưng tụ từ linh lực bao lấy đan dược trong lò luyện, không ngừng chìm vào đó.
Trên đỉnh đầu vang lên một tiếng nổ lớn, một tia chớp vàng lao thẳng vào lò luyện, ánh sáng rực rỡ chói mắt khiến mọi người đều không mở mắt ra được.
Ngay trong ánh sáng vàng rực rỡ đó, viên đan dược có đan văn màu vàng xuất hiện giữa hai ngón tay của Tạ Vãn U.
Khi ánh sáng vàng tan đi, Tạ Vãn U nắm chặt viên đan dược màu vàng trong lòng bàn tay, ngẩng đầu nhìn chủ khảo, nhẹ giọng hỏi: "Chủ khảo, bây giờ ta đã vượt qua kỳ thi nhất phẩm thưởng đẳng chưa?"
Chủ khảo kinh ngạc nhìn nàng, nhất thời quên mất phải nói gì.
Những đám mây đen kịt nhanh chóng tụ lại trên Ngọc Dương điện, tất nhiên tất cả các đệ tử của Bích Tiêu Đan tông cũng đều nhìn thấy.
"Ôi chao, lại có ai ở Ngọc Dương điện luyện ra đan dược thượng đẳng rồi sao? Trận thế lớn như vậy!"
Sấm sét của đan dược thượng đẳng có màu tím, mọi người đương nhiên cho là sẽ có sét tím giáng xuống, không ngờ cuối cùng lại là một tia sét vàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận