Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Vai Ác Lòng Dạ Hiểm Độc

Chương 518 -




Huyền Du Đạo Nhân không dám tin nói: "Không phải chứ! Các ngươi lại có đứa con thứ hai rồi sao? Hơn nữa trông nó còn lớn hơn Tiểu Bạch nữa?"
Tạ Vãn U: "..."
Con mèo hơi lớn chui ra từ ống tay áo của Tạ Vãn U lạnh lùng liếc nhìn Huyền Du Đạo Nhân, rồi rụt trở lại, rõ ràng là lười để ý đến ông ta.
Tạ Vãn U khẽ ho một tiếng, vô cùng ngượng ngùng, cuối cùng vẫn là Tạ Chước Tinh trong ống tay áo nàng mở miệng giải thích với Huyền Du Đạo Nhân: "Vừa nãy là hồ ly thúc thúc đó, không phải là ca ca của Tiểu Bạch đâu."
Nói xong, nó còn nghiêng đầu, có vẻ như rất nghi ngờ tại sao Huyền Du gia gia lại không nhận ra cả hồ ly thúc thúc.
Huyền Du Đạo Nhân nghe đứa nhỏ nói con mèo vừa nãy không phải ai khác mà chính là Phong Nhiên Trú, liền im lặng một lúc: "..."
Hắn đường đường là Ma tôn, vậy mà lại học theo Tiểu Bạch ngồi trong ống tay áo của Tạ Vãn U giả bộ đáng yêu, thật sự là quá mất thể diện!
Huyền Du Đạo Nhân tức giận nói với Tạ Chước Tinh: "Tiểu Bạch, mau gọi hắn ra đây!”
Tạ Chước Tinh nghe vậy, liền quay đầu chui vào ống tay áo, rất nhanh sau đó lại thò ra: "Hồ ly thúc thúc nói, ở trong ống tay áo của nương rất thoải mái, không muốn ra."
Huyền Du Đạo Nhân: "..."
Thật là không biết xấu hổ!
Huyền Du Đạo Nhân hừ lạnh một tiếng, thấy Tạ Vãn U cũng không nói gì, cũng không tiện ép Phong Nhiên Trú ra khỏi ống tay áo của nàng, thêm vào đó không muốn mất thời gian vào chuyện này nữa, đành nhắm một mắt mở một mắt cho qua.
Tạ Vãn U đuổi kịp Huyền Du Đạo Nhân, cách ống tay áo vuốt ve hai con mèo đang trốn bên trong.
Thực ra đây chỉ là một phân thân của Phong Nhiên Trú, vốn sau khi chúc mừng sinh nhật Tiểu Bạch vào đêm qua, phân thân này sẽ tan biến, nhưng Tạ Vãn U thuyết phục mãi, cuối cùng cũng khiến Phong Nhiên Trú giữ lại hình dạng bản sao của Tiểu Bạch, ở bên nàng đến hôm nay.
Loại phân thân này chỉ giữ lại hình dạng, không giữ lại sức chiến đấu, do đó chỉ tiêu hao một phần rất nhỏ sức mạnh của bản thể, sau khi biết được điều này, Tạ Vãn U mới yên tâm để phân thân của hắn ở lại.
Hôm nay chính là vòng bán kết và chung kết của Đại hội Vấn Tiên và Thi đấu Đan Dương, trước tiên Tạ Vãn U đến võ đài của Thi đấu Đan Dương, nàng đảo mắt nhìn một vòng, hôm nay những người đến xem Thi đấu Đan Dương hình như càng ít hơn.
Hầu hết mọi người đều đổ xô đến võ đài của Đại hội Vấn Tiên, độ hot của Đại hội Vấn Tiên cao hơn Thi đấu Đan Dương là điều hiển nhiên, cũng chính vì vậy, Tạ Vãn U mới không hiểu lắm, tại sao năm nay Thi đấu Đan Dương lại nhất định phải tổ chức cùng với Đại hội Vấn Tiên.
Tạ Vãn U hơi cau mày, đáng tiếc là nàng chưa kịp nghĩ nhiều thì đã phải bốc thăm lên đài rồi.
Vòng bán kết là cuộc thi một đấu một, đối thủ của Tạ Vãn U chính là Nhị đệ tử của Tông chủ Thiên Nguyên.
Vốn dĩ Bích Tiêu Đan Tông và Thiên Nguyên Đan Tông không ưa nhau, bốc thăm như vậy, không biết có phải là một loại ý trời nào không.
Có lẽ là vì sự bất hòa giữa hai tông, Tạ Vãn U luôn cảm thấy Nhị đệ tử của Tông chủ Thiên Nguyên có ác ý nào đó với nàng, khi nói chuyện cũng ẩn chứa sự mỉa mai, khiến người nghe rất khó chịu.
Có lẽ lời nói không có tác dụng gì, lúc bắt đầu thi đấu, hắn ta lại dùng thủ đoạn hèn hạ với Tạ Vãn U.
Nếu không phải Tạ Vãn U phản ứng nhanh, ngăn cản vật nổ bị hắn bí mật ném tới, vậy lò đan của nàng nhất định sẽ bị nổ.
Tạ Vãn U không dung thứ cho hành động đê tiện này, lập tức dừng thi, chỉ ra hành vi hèn hạ của hắn ta trước mặt mọi người.
Nhị đệ tử của Tông chủ Thiên Nguyên nhất mực chối bỏ, thậm chí còn vu oan: "Ta quang minh chính đại thi đấu với ngươi, đấu không lại thì nói thẳng, vu oan ta thì có ý nghĩa gì."
"Vu oan ngươi sao?" Tạ Vãn U cười khẩy, lấy ra một khối đá Lưu Ảnh, lắc lư trước mặt hắn ta: "Ngươi có muốn tự xem thử, rốt cuộc là ai vu oan ai không?"
Sắc mặt người nọ hơi thay đổi, hắn ta không chắc Tạ Vãn U có thực sự dùng đá Lưu Ảnh ghi lại cảnh tượng vừa rồi không, lúc này không khỏi có chút mất mặt, khuôn mặt vốn tuấn tú bắt đầu đỏ bừng.
Hắn ta vô thức nhìn về phía một trong những Trưởng lão Đan Minh, rồi lại thu hồi ánh mắt, không lâu sau, Trưởng lão Đan Minh đó liền lên tiếng hòa giải: "Có nhiều người ở đây chứng kiến như vậy, ai dám làm mấy hành động nhỏ nhoi này? E là hiểu lầm thôi... Đừng trì hoãn cuộc thi nữa, tiếp tục đi."
Huyền Du Đạo Nhân nghe xong, lập tức đập bàn, giận dữ nói: "Hiểu lầm gì chứ? Cố ý ném vật liệu có thể gây nổ lò về phía đồ đệ ta, đây gọi là hiểu lầm sao? Vậy lát nữa ta cũng lén ném một cái, chỉ cần không bị phát hiện, thì có thể gọi là hiểu lầm hay không?"
Ông ta đập bàn, các Trưởng lão Đan Minh đều giật mình, một Trưởng lão Đan Minh cố gắng xoa dịu cảm xúc của Huyền Du Đạo Nhân: "Chúng ta biết Đại Sư thương đồ đệ, nhưng hiện tại sự việc vẫn chưa rõ ràng, Đại Sư cứ bình tĩnh trước đã..."
Tạ Vãn U giơ đá Lưu Ảnh trong tay lên, chậm rãi nhắc nhở: "Sự việc đã rất rõ ràng rồi, đá Lưu Ảnh trong tay ta đã ghi lại mọi thứ, nếu hắn thực sự làm chuyện trái luật, Đan Minh sẽ xử lý hắn như thế nào?"
Thấy vẻ mặt không giống giả vờ của nàng, Trưởng lão Đan Minh do dự một lúc: "Nếu tình hình là thật, hắn sẽ vĩnh viễn bị cấm tham gia bất kỳ cuộc thi nào trong giới tu chân, hơn nữa, trong vòng ba mươi năm cấm tham gia bất kỳ thi đấu luyện đan nào."
Tạ Vãn U nhìn về phía Nhị đệ tử của Tông chủ Thiên Nguyên, cong khóe môi: "Muốn xem thử rốt cuộc là ai nói dối không?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận