Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Vai Ác Lòng Dạ Hiểm Độc

Chương 263 -




Còn Luyện đan sư nhập ma đứng trước cái lò đan khổng lồ, vì mặc áo choàng đen, Tạ Vãn U chỉ có thể thấy ma văn màu đen trên mặt và tay gã.
Hai dược đồng lại lần nữa áp giải một "nguyên liệu" vào, hình như Luyện đan sư nhập ma đã quen, không thèm nhấc mí mắt, chỉ nhẹ nhàng vẫy một ngón tay, bọn họ đẩy Tạ Vãn U lên bục cao, phía dưới là lửa cháy dữ dội trong lò đan. Dược đồng muốn đẩy Tạ Vãn U xuống, nhưng nàng vẫn đứng vững, còn mỉm cười với Luyện đan sư nhập ma phía dưới: "Ta cảm thấy, đan dược mà ngươi luyện này không đúng."
Nghe vậy, Luyện đan sư nhập ma cuối cùng cũng ngẩng đầu, lộ ra đôi mắt âm u: "Ngươi nói gì?"
Tạ Vãn U nghiêm túc nói: "Lò đan của ngươi, e là còn thiếu một thứ." Luyện đan sư nhập ma không coi nàng ra gì, lạnh lùng hừ một tiếng: "Vậy, ngươi nói cho ta biết, cuối cùng thiếu cái gì... Nếu nói không ra, ta sẽ băm ngươi thành thịt nhão, nuôi dưỡng dược nhân của ta."
"Đáng sợ như vậy, ta sợ quá ~" Tạ Vãn U cười một tiếng với gã: "Vậy ta liền nói cho ngươi biết—"
Là một Luyện đan sư, Tạ Vãn U đương nhiên biết phải làm gì để đối thủ nổ lò một cách thê thảm.
Tạ Vãn U ném một chiếc bình chứa một ngọn lửa trắng nhỏ trước mặt tên Luyện đan sư nhập ma đó, rồi nói: “Giống như thế này này—”
Tên Luyện đan sư nhập ma ban đầu còn không coi ra gì, cho đến khi cảm nhận được tình hình đột biến bên trong lò luyện đan, sắc mặt gã đột nhiên thay đổi.
Ngay giây tiếp theo, một ngọn lửa dữ dội hơn cả ngọn lửa trong lò luyện đan bao trùm lấy ngọn lửa của gã, tiếp đó bùng nổ dữ dội, sức công phá mạnh đến nỗi trực tiếp làm nổ tung lò luyện đan của gã thành từng mảnh vụn, tên Luyện đan sư nhập ma cũng vì vậy mà bị phản phệ dữ dội, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.
Không kịp kêu cứu, ngọn lửa lạ có nhiệt độ khủng khiếp đã ập đến trước mặt gã, gã bị bỏng mặt, không khỏi hét lên một tiếng thảm thiết, ôm mặt ngã xuống đất, vì ở giữa biển lửa nên toàn thân gã đều bốc cháy.
Ngọn lửa nhanh chóng lan rộng, chẳng mấy chốc đã có dược đồng phát hiện ra tình hình ở đây, vội vã chạy đến cứu hỏa.
Lúc này, Tạ Vãn U đã dùng Băng linh lực bảo vệ toàn thân, nhanh chóng rời khỏi hiện trường, lặng lẽ lẻn đến những nơi khác, nhân lúc dược đồng đều chạy đi cứu hỏa, nàng nhanh chóng làm xới tung cả động phủ của người ta lên.
Tên Luyện đan sư nhập ma này hình như nhận khá nhiều đồ đệ, cứ cách vài phòng lại có một lò luyện đan nhỏ, Tạ Vãn U cứ nhìn thấy là cho nổ hết.
Không lâu sau, toàn bộ động phủ chìm trong biển lửa.
Tạ Vãn U bước ra khỏi cổng động phủ, ngẩng đầu nhìn bầu trời bên ngoài.
Trời sắp sáng rồi.
Ánh lửa đỏ rực phản chiếu lên bầu trời hoàng hôn chưa tan hẳn, khiến Tạ Vãn U đột nhiên nghĩ đến một từ.
Nhiên Trú*.
*Nhiên của bốc cháy, cháy, Trú của ban ngày
Tạ Vãn U ngồi trên bệ đá, không khỏi suy đoán về nguồn gốc cái tên Phong Nhiên Trú.
Lúc này, những người trong động phủ hình như cuối cùng cũng nhận ra có người gây rối, tất cả đều cầm vũ khí đuổi theo, vây chặt chỗ nàng.
Tên Luyện đan sư nhập ma toàn thân đầy vết bỏng loạng choạng bước ra, được đám dược đồng dìu đỡ, chỉ vào nàng, cay độc: “Con tiện nhân kia! Giết chết nó cho ta! Ai giết được nó! Ta thưởng cho người đó một viên ma đan Ngũ phẩm!”
“Chỉ một viên ma đan Ngũ phẩm mà muốn lấy mạng của ta sao? Ông già, ngươi không được được nha.” Tạ Vãn U lấy ra một chiếc bình sứ nhỏ, trước mặt mọi người, nàng ung dung lắc lắc: “Ta đưa ra ma đan Cửu phẩm, ai giết được lão già này, ta sẽ đưa viên ma đan đó cho người đó!”
Những người khác thấy vậy không khỏi nhìn nhau.
"Mở miệng nói bừa!!" Luyện đan sư nhập ma bị tức giận vì trình độ không biết xấu hổ của Tạ Vãn U: "Làm sao tiện nhân này có thể có ma đan Cửu phẩm! Nó chỉ đang kéo dài thời gian! Giết nó đi! Giết chết nó đi!"
Mọi người nghe vậy, cuối cùng cũng từ từ bao vây lại.
Bầu không khí càng lúc càng căng thẳng, Tạ Vãn U thấy vậy cũng rút ra thanh kiếm của mình.
Luyện đan sư nhập ma vừa thấy thanh kiếm đó, hình như đã hiểu được điều gì đó, nghiến răng cười nói: "Ta tưởng là ai, ra là con sâu bọ thối của Tiên đạo! Hay lắm! Địa ngục không cửa mà ngươi cứ xông vào——hôm nay ta sẽ khiến tiện nhân nhà ngươi không thể quay trở lại!"
Tạ Vãn U đang định nói gì đó, bỗng nhiên thấy chân trời nhuốm một màu đỏ như khói lửa, mọi người tất nhiên cũng thấy hiện tượng kỳ lạ này, kinh ngạc dừng tay lại.
Tiếng chuông cổ kính vang lên từ xa dần đến gần, không trong trẻo, nghe kỹ có một thứ ý tứ giết chóc ẩn hiện.
Tạ Vãn U nghe không ra gì, nhưng bọn ma tu xung quanh vừa nghe thấy âm thanh đó, sắc mặt chuyển biến lớn, lập tức thả vũ khí xuống, quỳ gối xuống đất, thậm chí không dám ngẩng đầu nhìn nhiều, ánh mắt của Luyện đan sư nhập ma cũng lóe lên vẻ sợ hãi, miễn cưỡng cúi người xuống.
Tạ Vãn U đứng một mình giữa đám đông đang quỳ: "....."
Nàng có một loại linh cảm không tốt.
Tiếng chuông càng lúc càng gần, Tạ Vãn U nhanh chóng nhìn thấy ở phía xa bầu trời xuất hiện một đám chấm đen——đó thật sự là một đội quân khô lâu, mặc áo choàng đen.
Không chỉ có lính khô lâu, ở giữa đám lính khô lâu đó, còn có một cỗ kiệu bay màu đen, thân xe bằng ngọc, bốn góc trang trí những viên lưu ly màu đen sậm, tiếng chuông vừa rồi chắc chắn phát ra từ những viên lưu ly này.
Nhưng khi cỗ kiệu bay đen đó đến gần, tiếng chuông lại biến mất.
Tạ Vãn U mở to mắt nhìn cỗ kiệu bay màu đen cùng đội quân lính khô lâu đến gần, nhưng không bay đi nơi khác, mà dừng lại ở cửa động phủ.
Tạ Vãn U nuốt nước bọt, thấy cảnh tượng này, có ý định quay đầu chạy trốn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận