Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Vai Ác Lòng Dạ Hiểm Độc

Chương 726 -




Một trăm roi đoạn hồn cộng với một tháng cấm túc, đối với kết quả này, Tạ Vãn U cũng khá hài lòng.
Có chuyện của Cảnh Dị giết gà dọa khỉ, sau này nàng ở trong Thần Khải sẽ an toàn hơn nhiều, ít nhất sẽ không có người nào không biết sống chết dám đến trêu chọc nàng.
Sau đó, Tạ Vãn U được Tông chủ Thiên Nguyên điều khỏi khu rửa sạch, bố trí đến khu pha chế an toàn hơn, mỗi ngày chỉ cần ở trong phòng luyện đan để pha chế dược liệu và luyện chế đan dược.
Tạ Vãn U do chính Tông chủ Thiên Nguyên đích thân dẫn dắt vài ngày, dần dần thành thạo, rất nhanh đã có thể pha chế hoàn hảo các loại dược liệu tương ứng, chưa bao giờ mắc lỗi, ngay cả khi Tông chủ Thiên Nguyên yêu cầu gần như khắc nghiệt, nàng vẫn nhận được không ít lời khen ngợi của Tông chủ Thiên Nguyên.
Ban đầu là pha chế dược liệu, sau đó ngay cả nhiệm vụ luyện đan cũng dần giao cho nàng, năng khiếu luyện đan của nàng từ trước đến nay đã xuất sắc, hiệu suất cực cao, bản thân cũng không giống như những người luyện đan khác, kiêu ngạo tự mãn, khá dễ nói chuyện, do đó những người phụ trách các khu vực khác khi cần đan dược, đều thích tìm đến nàng hơn.
Nhờ vào đan dược, Tạ Vãn U đã bí mật tặng rất nhiều ân tình cho nhiều người, dựa vào mạng lưới quan hệ này, nàng đã bí mật điều tra được khu vực nơi có Thần vật của Hải tộc.
Tạ Vãn U đã từng hứa với Tiểu giao long sẽ giúp nhóc tìm nương, hiện tại nàng vẫn chưa có manh mối về vị trí của "Hỗn Nguyên Thần Điển", chỉ có thể đi tìm tung tích của Tịch Lam trước.
Tịch Lam là người cá hỗn huyết, muốn tồn tại thì không thể thiếu nước, nếu nàng ấy còn sống và ở bên trong Thần Khải, nàng ấy chỉ có thể sống ở một khu vực khác trong Thần Khải - Tôi Thanh Cung.
Theo lời kể của người khác, Tôi Thanh Cung là khu vực mới mở ra của Thần Khải, do nghiên cứu về "Hỗn Nguyên Thần Điển" bị đình trệ, Thần Khải đã nhắm đến Hải tộc sống lâu năm ở biển sâu, hy vọng có thể tìm thấy đột phá mới từ Hải tộc.
Sau khi biết được tin tức này, Tạ Vãn U đã hiểu sơ bộ về lý do tại sao gần đây Hải tộc liên tục bị những kẻ xâm nhập bắt trộm trẻ em.
Quả nhiên là Thần Khải đang ngấm ngầm làm loạn.
Tôi Thanh Cung giam giữ Hải tộc hỗn huyết, khu vực chính hầu hết đều là nước, môi trường như vậy, con người không thích nghi được, do đó, những người làm việc ở Tôi Thanh Cung hầu hết đều là Hải tộc.
Tạ Vãn U thầm nghĩ, xem ra, Tịch Lam không chỉ có khả năng là "Thần vật" bị giam giữ, mà còn có thể là một trong những nhân viên làm việc ở Tôi Thanh Cung.
Vậy thì có một vấn đề nảy sinh, làm thế nào để nàng có thể đi từ Tôi Minh Cung hiện tại đến Tôi Thanh Cung?
Kết thúc một ngày luyện đan, Tạ Vãn U trở về phòng của mình ở Thần Khải, ngồi xếp bằng suy ngẫm.
Trong lúc suy ngẫm, chiếc vòng đeo tay trên cổ tay đột nhiên rung lên hai lần.
Tạ Vãn U hoàn hồn, giả vờ khoan tay, thực tế là đưa tay vào dưới ống tay áo, nhẹ nhàng gõ ba cái.
Bên trong Thần Khải cấm sử dụng phù truyền tin, nàng chỉ có thể thông qua chiếc vòng tay đặc chế để báo bình an cho Phong Nhiên Trú.
Gõ xong, chiếc vòng tay ngừng rung, Tạ Vãn U bất lực lắc đầu, thầm thở dài nghĩ mình đóng vai trò gián điệp ngày càng ra dáng.
Tạ Vãn U nằm xuống giường, nhìn lên trần nhà.
Chớp mắt đã trôi qua nhiều ngày, nhớ hổ lớn và hổ nhỏ quá.
Trước đây Phong Nhiên Trú nói sẽ đưa Tiểu Bạch đi huấn luyện, không biết Tiểu Bạch có được hướng dẫn đúng đắn không, có bị thương không, có nhớ nàng không.
Tạ Vãn U tính toán thời gian, Tông chủ Thiên Nguyên từng nói vài ngày nữa sẽ cho nàng về đảo Bồng Lai xử lý công việc, đến lúc đó sẽ được gặp Tiểu Bạch.
Nghĩ đến đây, những u ám tích tụ trong lòng nàng ở Thần Khải trong nháy mắt đã bị sự gặp gỡ sắp tới xua tan phần nào.
Tạ Vãn U đưa tay sờ nhẹ vào không trung, giả vờ như Tiểu Bạch và Bạch hổ đang ở bên cạnh.
Nhìn ngọn nến nhảy nhót một lúc, Tạ Vãn U nhắm mắt lại, nghĩ, ở một nơi tràn ngập máu tanh như Thần Khải này, nếu trong lòng không có chút hy vọng và chỗ dựa, có lẽ rất dễ dàng bị tuyệt vọng nuốt chửng.
Tạ Vãn U nắm chặt chiếc vòng tay trên cổ tay, khẽ thở dài.

Vào tháng bảy, nhiệt độ của đỉnh núi Huyền Thiên dâng cao, nắng chói chang, ánh nắng rơi xuống khu rừng trúc xanh tươi, để lại một bóng trúc lay động, một nhóm đệ tử của Huyền Thương Kiếm Tông đang luyện kiếm ở đây, chiêu thức thống nhất, phản chiếu ra ánh kiếm sáng ngời, kiếm khí lướt qua, phát ra tiếng xé gió sắc bén.
Không xa có một thác nước nhỏ, dòng nước dữ dội đổ xuống, đập vào những tảng đá bên dưới, bắn tung tóe, hơi nước ẩm ướt và trong lành tỏa ra trong không khí, mang theo một chút mát mẻ.
Không ít đệ tử vừa luyện vừa lén nhìn sang phía thác nước, bị Huyền Hành Tử đang tuần tra xung quanh phát hiện, lập tức mắng cho một trận: "Nhìn gì mà nhìn, luyện kiếm của các ngươi đi!"
Các đệ tử lộ vẻ ngượng ngùng, thu hồi ánh mắt một chút, không lâu sau lại lén nhìn sang.
Thác nước nhỏ đó không có gì đặc biệt, thứ thu hút ánh mắt của họ, thực ra là hổ lớn và hổ nhỏ đang tắm dưới thác nước.
Ngũ sư bá “chết đi sống lại” là một Yêu tu, chuyện này bọn họ đã biết từ lâu, nhưng bọn họ không biết, bản thể của Ngũ sư bá lại là một con hổ trắng có sừng và cánh, nhìn trông rất dễ thương... không đúng, rất oai phong.
Sau khi Ngũ sư bá trở về tông môn thì rất khiêm tốn, ngày thường bọn họ ít khi nhìn thấy hắn, nhưng gần đây, nhiều người liên tục bắt gặp Ngũ sư bá, còn luôn có thể phát hiện ra linh thú non do sư tiểu muội nuôi bên cạnh Ngũ sư bá.
Bọn họ đã thảo luận riêng về hiện tượng này, cuối cùng đưa ra một kết luận không mấy thực tế - Ngũ sư bá, đang giúp tiểu sư muội chăm sóc linh thú!
Ai cũng biết tiểu sư muội Tạ Vãn U đã đi làm Đảo chủ đảo Bồng Lai, thời gian trước lại xảy ra vấn đề khi đột phá, đoán là không thể dành thời gian chăm sóc Tiểu Bạch nữa nên đã giao Tiểu Bạch cho Ngũ sư bá cùng là Yêu tộc chăm sóc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận