Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Vai Ác Lòng Dạ Hiểm Độc

Chương 129 -




Phong Nhiên Trú sao có thể nghe được lời này, quả nhiên sắc mặt lập tức thay đổi, nghiến răng nghiến lợi nói: "Hoang đường! Ai để ý đến ngươi!"
Tạ Vãn U: "Ngươi đang nói lẫy, ta không tin, ánh mắt không thể lừa người được."
Nghe xong, ánh mắt Phong Nhiên Trú Dạ trở nên lạnh lẽo: "...."
Hai câu nói, thành công khiến hồ ly trắng mất đi ham muốn giao lưu với nàng.
Trong bầu không khí đầy sát khí, Tạ Vãn U nhàn nhã hoàn thành việc băng bó, cuối cùng còn cười với hắn: "Ngoài việc để ta không được mất tập trung, ngươi còn muốn nói gì với ta nữa không?"
Phong Nhiên Trú lời ít ý nhiều: "Cút ra ngoài!"
Tạ Vãn U đã sớm đoán trước được điều này, cầm lấy đồ đạc của mình, chậm rãi bước ra khỏi cửa: "Tạm biệt."
Nữ đệ tử của Bích Tiêu này không sợ hắn một chút nào
Nghĩ đến những lời vô vị vừa rồi của nàng, Phong Nhiên Trú tức giận đập vỡ một viên gạch lát nền, cơn giận trong lòng không hề tan biến mà còn thêm phần bất lực.
Tạ Vãn U không biết sau khi nàng đi, còn có thêm bao nhiêu viên gạch lát nền bị móng vuốt hồ ly phá hủy, sau khi ra khỏi Ngọc Anh điện, nàng liền đi thẳng đến Ngọc Dương điện, dự định thi lấy "Giấy hành nghề Luyện đan sư”.
Tương tự như việc phân loại tu vi của tu sĩ, năng lực luyện đan của Luyện đan sư cũng được phân loại.
Luyện được đan dược nhất phẩm hạ đẳng thì chính là Luyện đan sư nhất phẩm, cứ thế tăng dần lên đến Luyện đan sư cửu phẩm, trên Luyện đan sư cửu phẩm nữa thì chính là Luyện đan sư Thiên cấp, Luyện đan sư Thần cấp.
Mà muốn nhanh chóng phân biệt được các Luyện đan sư này, để mọi người chỉ cần nhìn vào là biết được năng lực của họ thì cần phải "thi lấy chứng chỉ", thông qua kỳ thi chuyên nghiệp để xác định trình độ năng lực luyện đan, nếu vượt qua kỳ thi thì Đan Minh sẽ cấp phát tín vật tượng trưng cho trình độ Luyện đan sư.
Ngọc Dương điện chính là nơi chuyên dùng để "thi lấy chứng chỉ", do trưởng lão của Đan Minh làm chủ.
Những điều này đều là Lạc Như Hi nói với Tạ Vãn U, muốn đến Phù Phong Các bán đan dược thì "Giấy hành nghề Luyện đan sư" cũng là một thứ không thể thiếu.
Trong Ngọc Dương điện có khá nhiều sư huynh sư tỷ đang làm bài thi, Tạ Vãn U với tư cách là Luyện đan sư thiên tài tỏa sáng trong Đại hội Thí luyện, vừa xuất hiện ở đại sảnh đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
"Mau nhìn kìa - là Tạ tiểu sư muội! Nàng ấy đến thi rồi!"
"Trong Đại hội Thí luyện, nàng ấy đã có thể luyện được đan dược nhất phẩm hoàn mỹ, bây giờ e là đã có thể luyện được đan dược nhị phẩm rồi?"
Tạ Vãn U giả vờ không phát hiện ra ánh mắt của mọi người, tự mình tiến lên phía trước đại sảnh hẹn lịch thi với trưởng lão.
Trưởng lão kia hiển nhiên cũng nhận ra nàng, cười rất hiền từ: "Lần đầu đến thi à?"
Tạ Vãn U gật đầu, nhỏ giọng hỏi: "Trưởng lão, ta có thể trực tiếp thi đan dược nhị phẩm không? Hay là phải từng bước từng bước thi lên?"
Vị trưởng lão kia cười nói: "Trái lại ta rất muốn cho ngươi nhảy cấp thi luôn nhị phẩm, nhưng đáng tiếc là Luyện đan sư có quy định, chỉ có thể thi từng nhất phẩm, trước tiên phải thi nhất phẩm hạ đẳng, nếu như ngươi luyện chế nhanh, rất nhanh là có thể kết thúc."
Nghe nói chỉ có thể thi từng nhất phẩm, Tạ Vãn U không khỏi có chút thất vọng.
Thôi được, vậy thì cứ từ từ mà thi.
Tạ Vãn U lấy số thứ tự vào phòng thi, cùng các sư huynh sư tỷ chờ ở cổng đại điện luyện đan.
Rất nhanh có sư tỷ đến bắt chuyện: "Tiểu sư muội, lần này sư muội định thi nhị phẩm à?"
Tạ Vãn U gật đầu, sư tỷ này thấy tiểu sư muội toàn thân căng thẳng, không khỏi động viên: "Sư muội, sư muội có phải hơi căng thẳng không? Không cần sợ, sư muội muốn thi nhị phẩm, quả thực là dễ như trở bàn tay mà!"
Thực ra Tạ Vãn U mắc chứng bệnh tổng hợp khi thi cử ở thời hiện đại.
Khi trước nàng muốn thoát khỏi cô nhi viện, chỉ có thể nắm bắt con đường duy nhất là học hành, đủ loại đề thi đối với nàng mà nói, không nghi ngờ gì chính là thứ có thể quyết định vận mệnh của nàng.
Cho nên bất luận nàng có nắm chắc chuyện thi cử hay không, thì trước khi thi luôn luôn sẽ bắt đầu căng thẳng.
Cho dù đã đến dị giới, thói quen này vẫn không mất đi.
Tạ Vãn U lau mồ hôi trên lòng bàn tay, cười với sư tỷ: "Cảm ơn sư tỷ, lần đầu tiên thi, cũng không nghĩ tới sẽ căng thẳng như vậy."
Sư tỷ không nhịn được cười, mặc dù tiểu sư muội có thiên phú kinh tài tuyệt diễm, nhưng con người lại rất dễ gần, nàng ấy không khỏi có thiện cảm với tiểu sư muội hơn, chủ động đưa cho tiểu sư muội một viên kẹo: "Ăn viên kẹo có lẽ sẽ khá hơn một chút."
Tạ Vãn U uể oải đáp lại, cho viên kẹo vào miệng.
Vị ngọt lan tỏa khắp đầu lưỡi, thực sự đã xua tan được phần nào cảm giác lo lắng.
Phần lớn đệ tử đều đã thi đậu nhất phẩm, vì vậy rất ít người thi nhất phẩm, sau khi trò chuyện với sư tỷ vài câu, đã đến lượt Tạ Vãn U bước vào đại sảnh luyện đan.
Có nhiều khu vực thi khác nhau trong đại sảnh, khu vực thi đan dược nhất phẩm nằm ở ngoài cùng, Tạ Vãn U vừa bước vào đại sảnh, chỉ cần đi vài bước là đã đến khu vực thi đan dược nhất phẩm.
Cảnh tượng trước mắt thay đổi nhanh chóng, chỉ trong tích tắc, Tạ Vãn U đã đứng trong phòng luyện đan.
Trong phòng có năm lò luyện đan, một trưởng lão đứng bên cạnh giám sát, đảm bảo không có ai gian lận.
Tạ Vãn U là thí sinh duy nhất, lò luyện đan được phân là cái ở chính giữa, nguyên liệu luyện đan nhất phẩm hạ đẳng đã được chuẩn bị sẵn, có thể bắt đầu thi ngay.
Nàng định bắt đầu thao tác, nhưng đột nhiên dừng lại.
Cảnh tượng này có vẻ hơi quen thuộc…
Khoan đã… Thực lực của nàng giống như không cho phép nàng luyện được đan dược nhất phẩm hạ đẳng nữa!

Bạn cần đăng nhập để bình luận