Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Vai Ác Lòng Dạ Hiểm Độc

Chương 687 -




Tạ Chước Tinh trèo dọc theo cánh tay Tạ Vãn U, ngồi xổm trên vai nàng, nhìn Người cá nhỏ, chóp đuôi lông xù của nó lắc lư.
Không hiểu sao, khi nhìn thấy Người cá nhỏ, nó lại cảm thấy có chút thân thiết.
Tạ Chước Tinh không hiểu tại sao, ngơ ngác liếm liếm móng vuốt, muốn mượn chuyện đó chuyển hướng sự chú ý, nhưng lại khiến Người cá nhỏ chú ý hơn.
"Thẻ tây thước." Người cá nhỏ dựa vào thành chậu lim dim mắt, giơ một ngón tay, vẽ một vòng tròn trong hư không, không biết đang miêu tả điều gì.
Tạ Vãn U nhỏ giọng hỏi Tạ Chước Tinh trên vai: "Cô bé nói gì vậy?"
Tạ Chước Tinh không chắc lắm, dịch lại: "... Nhím biển?"
Tạ Vãn U im lặng một lúc, không hiểu sao lại có thể tưởng tượng ra một hình ảnh.
Nếu Tiểu Bạch cuộn tròn lại thành một quả bóng lông, rồi dựng lông lên... thì thực sự có cảm giác hơi giống lông nhím biển.
Ngay khi Tạ Vãn U thầm so sánh Tiểu Bạch với con nhím biển, Khung Uyên và Phong Nhiên Trú nhận được tin của Tiểu giao long đã lần lượt đến.
Hai loại thú cấp cao đến gần khiến Người cá nhỏ vừa mới thả lỏng một chút lập tức căng thẳng, cảnh giác nhìn hai người, ánh mắt sắc bén không giống như một Người cá nhỏ, ngược lại giống như một kẻ săn mồi đứng đầu chuỗi thức ăn.
Phong Nhiên Trú liếc nhìn Người cá nhỏ, đi đến bên cạnh Tạ Vãn U: "Chuyện gì xảy ra vậy?"
Tạ Vãn U nói: "Là Tiểu Bạch và Hắc Đản nhặt được trên bãi biển, hình như cô bé có thể khống chế tư duy của Hắc Đản, chàng có biết chuyện gì không?"
Khung Uyên bế Tiểu giao long trên cánh tay, nhìn thấy Người cá nhỏ trong chậu, lông mày giật giật, còn chưa đợi Phong Nhiên Trú mở miệng, đã kinh ngạc vô cùng: "Người cá là tộc đứng đầu Hải tộc, từ trước đến nay đều sinh sống ở biển sâu, trẻ con của tộc người cá càng được bảo vệ nghiêm ngặt, sao lại xuất hiện ở đây!"
"Chắc chắn đã xảy ra chuyện gì ở Linh Trạch.” Vẻ mặt Phong Nhiên Trú ngưng trọng, trước tiên giải đáp thắc mắc của Tạ Vãn U: "Vương của Hải tộc thường được sinh ra từ tộc người cá, vì vậy, tộc người cá không chỉ nắm quyền kiểm soát tuyệt đối đối với Hải tộc, mà còn có một số quyền kiểm soát đối với Thủy tộc, tu vi của Hắc Đản không cao, nên mới bị nó ảnh hưởng, bất giác nghe theo mệnh lệnh của nó."
Thì ra là vậy, Tạ Vãn U nghĩ, quả nhiên là vương thất Hải tộc kế thừa năng lực của thần, năng lực của tộc người cá thực sự có chút huyền diệu.
Tạ Vãn U dùng một ngón tay chọc chọc vào bàn chân của Tạ Chước Tinh trên vai mình, trên mặt hiện lên một tia không hiểu: "Nhưng Tiểu Bạch có thể hiểu được ngôn ngữ của người cá, vậy chuyện này là thế nào?"
Phong Nhiên Trú quan sát Tạ Chước Tinh một lúc, đưa tay bóp nhẹ đầu nhỏ của Tạ Chước Tinh.
Tạ Chước Tinh bị bóp phát ra tiếng "gừ gừ", lông xù trên đầu đều bị đè bẹp.
Chờ cuối cùng Phong Nhiên Trú rút tay lại, Tạ Chước Tinh nhanh chóng lắc đầu, ánh mắt oán trách nhìn Phong Nhiên Trú.
Phong Nhiên Trú do dự một lát, không chắc chắn nói: "Lần này Tiểu Bạch thăng cấp, giống như có thêm một loại năng lực..."
Tạ Vãn U đột nhiên có một suy đoán trong lòng: "Là gì?"
Phong Nhiên Trúc dừng lại một chút, chậm rãi nói: "Lắng nghe vạn vật."
Cùng với sự thăng cấp của Tạ Chước Tinh, nó dần dần thức tỉnh được năng lực thuộc về "Thần tử".
*Thần tử: Con của thần.
Lắng nghe tiếng nói vạn vật, thấu hiểu tiếng nói của trời đất.
Tất nhiên khác ngôn ngữ đã không còn trở thành trở ngại nữa.
Phong Nhiên Trú xoa rối lông trên đầu Tạ Chước Tinh, tâm trạng phức tạp nói: "Có tiền đồ."
Tạ Chước Tinh bị xoa thành một cục lông xù, tức giận cắn ngón tay Phong Nhiên Trúc một cái.
Tâm trạng Tạ Vãn U cũng có chút phức tạp, nàng vẫn luôn biết, nếu Tạ Chước Tinh ở chỗ Thần Khải, sẽ được coi là "Thần tử", nhưng nàng vẫn luôn không coi là thật, chỉ nghĩ đám người Thần Khải kia đã bịa ra danh xưng này.
Nhưng cho đến tận lúc này, Tạ Vãn U mới nhận ra, năng lực của Tạ Chước Tinh thực sự đang dần tiến gần đến "Thần".
Lần thức tỉnh năng lực này là lắng nghe vạn vật, điều này đã rất phi lý rồi, vậy lần sau thì sao? Có thể cũng giống như tộc người cá, thức tỉnh được quyền kiểm soát tuyệt đối đối với vạn vật hay không?
Phong Nhiên Trú lại lắc đầu: "Tiểu Bạch không thể trưởng thành nhanh như vậy, muốn đạt đến mức độ đó, ít nhất phải mất trăm năm."
Tạ Vãn U nghĩ cũng phải, nên cũng không nghĩ nhiều nữa.
Chủ đề quay trở lại Người cá nhỏ, Tạ Vãn U nhìn về phía người cá ở trong chậu đang quan sát bọn họ, có chút đau đầu: "Chúng ta không biết chuyện gì đã xảy ra ở trên biển, trực tiếp đưa nó về, liệu có nguy hiểm không?"
Khung Uyên tự tin nhận lấy chuyện này: "Chuyện này không phải rất đơn giản sao, ta đi hỏi một chút là được, đều là Thủy tộc, ta đi hỏi chắc chắn dễ nói chuyện hơn các người."

Nói xong, Khung Uyên bước nhanh về phía Người cá nhỏ, Tiểu giao long thấy cha ruột của mình không sợ Người cá nhỏ nên nhanh chóng quên chuyện vừa bị Người cá nhỏ khống chế, cũng an tâm đi theo, muốn đến gần hóng chuyện.
Đôi mắt màu vàng nhạt của Người cá nhỏ phản chiếu bóng dáng cao lớn của Khung Uyên, cô bé nghiêng đầu, đáy mắt lóe lên một tia sáng khác thường.
Khung Uyên không để ý đến điều này, y đã đạt đến cảnh giới sắp hóa rồng phi thăng, hoàn toàn dựa vào việc áp chế tu vi mới có thể ở lại giới tu chân, vì vậy, Khung Uyên không cho rằng mình sẽ giống như con trai ngu ngốc bị khống chế bởi huyết mạch của vương thất Hải tộc, khi đối mặt với Người cá nhỏ, thái độ của y cũng rất tùy ý, chỉ coi cô bé là một đứa trẻ yếu đuối, đáng thương và bất lực.
Khung Uyên tiến lên, mặc dù y là Thủy tộc, nhưng y cũng hiểu đôi chút về ngôn ngữ của Hải tộc, ban đầu y định dùng ngôn ngữ của Hải tộc để giao tiếp với Người cá nhỏ, nhưng nhìn vào đôi mắt đó, đầu y đột nhiên trống rỗng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận